Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 207 : Đấu Yêu
Ngày đăng: 22:50 19/04/20
Trương Hằng vừa mới bay đến ngọn núi hoang được xếp vào loại cấm địa của Kim Kiếm Môn liên cảm nhận được một cỗ khí tức quý dị. dường như có một ánh mắt ác độc vô hình đang nhìn trộm mình.
Trên ngọn núi hoang này không có cấm chế gì. duy nhất có thể sinh ra uy hiếp đối với Trương Hằng chỉ có yêu thú Thanh Vũ Xà kia.
Trương Hằng dùng thần thức bắt đầu thăm dò bốn phía, không ngờ không phát hiện sự tồn tại của Thanh Vũ Xà.
- Quái...
Trương Hằng vừa cảnh giác mọi thứ chung quanh vừa giao lưu với Liễu Mộng.
- Không biết yêu thú Thanh Vũ Xà này có thần thông gì?
Trương Hằng hỏi, trong lòng cùng hơi chút hối hận. Nếu là tới bắt giết yêu thú này. trước tiên cũng phải hiểu biết chỉ tiết của nó một chút.
Tuy nhiên hiện tại đổi ý đã vô dụng, đành phải hỏi Liễu Mộng trước. Trên thực tế cả Tu Tiên giới có đến vài ức loại yêu thú. tu sĩ bình thường có thể biết được đặc trưng của một số yêu thú nổi tiếng cũng đã không tệ rồi.
Trương Hằng tới thế giới này mới vài năm. trí nhớ có liên quan đến phương diện này ở trong đầu cũng không có nhiều, chỉ biết có loại yêu thú Thanh Vũ Xà này. còn cụ thể có đặc tính gì thì đành chịu.
Liễu Mộng đáp lời:
- Ta chỉ biết loại yêu thú này có một loại năng lực ẩn nấp cực mạnh. có thể Hòa làm một thể với các loại môi trường xung quanh. Tuy nhiên ta nghĩ nếu đã là yêu thú loại rắn. về mặt độc tố hẳn là có lực sát thương không nhỏ.
Nghe xong Liễu Mộng trả lời. Trương Hằng gật gật đầu. Hắn cảm giác hiện tại Liễu Mộng trả lời câu hỏi của mình cũng thêm vào một ít giải thích của bản thân không hỏi đáp máy móc giống như lúc mới đầu.
- Xem ra về sau cần trao Đối với những linh hồn này nhiều hơn một chút.
Trong lòng Trương Hằng sinh ra một ý niệm như vậy. thu hồi thần thức của mình.
Trong lòng hắn có chút buồn bực. Mình đã đi tới ngọn núi hoang này. vì sao Thanh Vũ Xà kia còn không phát động công kích với mình?
- Chẳng lẽ là phát hiện ra sự cường đại của ta cho nên trốn đi rồi?
Trương Hằng tự sướng nghĩ thầm.
Dưới tình huống bình thường, năng lực cảm quan của một số yêu thú còn lợi hại hơn so với tu sĩ cùng cấp. có thể cảm ứng trước một bước đối với những thứ cường đại.
Nếu dùng thần thức không dò xét được sự tồn tại của Thanh Vũ Xà. như vậy Trương Hằng chuẩn bị phát động một loại thân thông phụ trợ mà hắn mới học được lúc trước: Thần Linh Nhãn.
Nhưng chính tại lúc này, hoàn cảnh chung quanh đã xảy ra biến hóa nào đó. trong lòng Trương Hằng đột nhiên sinh ra điềm báo. Ngân quang dưới chân lóe lên. thân thể Trương Hằng đột nhiên biến mất rồi sau đó xuất hiện ở ngoài hai mươi thước.
Ầm~
Một bóng rắn màu xanh nhảy tới nơi lúc trước Trương Hằng dừng chân.
Trương Hằng đưa mắt nhìn. Đây là một con rắn lớn dài đến hơn hai chục thước, to hơn thùng nước đến vài vòng. Lớp da trên thân con rắn này rất đặc thù. mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, hiện lên những hoa văn tinh xảo. giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo đẹp đẽ.
Trên đầu của rắn lớn màu xanh này lộ ra hai mắt hơi đỏ ngầu hung hăng nhìn chằm chằm Trương Hằng, làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh, cả sống lưng.
Ngoài ra, lưỡi rắn màu đỏ rung động lên xuống trong không khí. tản ra một mùi máu tanh nhàn nhạt.
- Đây là Thanh Vũ Xà?
Tuy rằng độc tố bản mạng của Thanh Vũ Xà này rất khủng bố. nếu tu sĩ Kết Đan Kỵ bị trúng gần như không có sức phản kháng, nhưng đối với thân thể mạnh mẽ của Trương Hằng, độc tố này không thể tạo thành uy hiếp trí mạng Đối với hắn.
Nhưng độc tố này không chỉ có một loại năng lực giết địch nhân bằng độc mà còn bao gỗm cả những thuộc tính khác như tê dại, chậm chạp, ăn mòn...
Điều này khiến cho sau khi Trương Hằng đánh trúng xà quái làm nó thương nặng, công kích sau đó cùng không thể nối tiếp đúng lúc.
Nhìn Thanh Vũ Xà không ngừng quay cuồng trên mặt đất. Trương Hằng biến sắc.
- Không xong!
Thanh Vũ Xà gặp hoàn cảnh này khẳng định sẽ truyền tin tức cho chủ nhân của nó. mà giờ phút này hơn phân nửa tinh lực của Trương Hằng đều đang đối phó với nọc độc từ bên ngoài xâm nhập.
Trên thực tế, vào lúc Trương Hằng tránh thoát đòn đầu tiên của Thanh Vũ Xà thì yêu thú này đã truyền tin cho chủ nhân.
Nhưng giờ phút này Cực Kiếm chân nhân đang trong giai đoạn bế quan cực kỳ quan trọng, mà Trương Hằng lại chỉ là một tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng không được lão quan tâm mới để cho Thanh Vũ Xà tự giải Quyết.
- Không thể chậm trễ. Một khi Cực Kiếm chân nhân cùng tu sĩ Kết Đan Kỳ khác tới, vậy mình sẽ gặp phiên phức!
Trương Hằng nghiến răng, trên người dâng lên một cỗ ngân diễm, độn quang màu bạc dưới chân lóe lên tới nơi Thanh Vũ Xà quay cuồng, chuẩn bị cho nó một đòn cuối cùng.
Nhưng thân thể Trương Hằng còn chưa hạ xuống đất. thân thể dài đến hai mươi mấy thước của Thanh Vũ Xà đột nhiên bay lên Trời, bao phủ toàn bộ một khu vực.
- Không tốt!
Trương Hằng cảm giác không ổn, vừa định trốn tránh thì đã không còn kịp. bị thân thể to hơn thùng nước của Thanh Vũ Xà quấn lấy.
Lập tức Trương Hằng cảm nhận được một cỗ lực ép cường đại. hô hấp có vẻ đồn đập. khuôn mặt nửa xanh nửa đỏ.
Tuy Thanh Vũ Xà quấn Lấy Trương Hằng nhưng nó cũng không dễ chịu, ngân diễm quanh thân Trương Hằng cũng không phải đồ bỏ đi. Cho dù bên ngoài thân Thanh Vũ Xà dâng lên một tầng linh quang bản mạng màu tím thẫm hộ thể cùng chỉ có đường không ngừng bị ngân diễm cắn nuốt.
- Con mẹ nó! Thật là lật thuyền trong mương!
Trong lòng Trương Hằng sinh ra một cảm giác buồn bực.
Ngay từ đầu Trương Hằng đã thiếu hiểu biết về loại yêu thú Thanh Vũ Xà này. Hơn nữa sự cường đại cùng khó chơi của Thanh Vũ Xà này vượt qua dự đoán trước của hắn. Mặc dù hắn vận dụng Hư Không Hỏa Diễm cùng không làm được một đòn trí mạng.
Điều khiến Trương Hằng buồn bực nhất chính là hắn còn không thể thi triển hết bản lĩnh để đối phó với Thanh Vũ Xà, bởi vì mục đích của hắn không phải là đi giết nó mà là chiếm lấy da trên người nó.
Giờ phút này nửa đầu của Thanh Vũ Xà bị phá một lỗ máu lớn. thậm chí một con mắt đã không còn. Sau khi quấn lấy Trương Hằng. Thanh Vũ Xà mở hàm răng không trọn vẹn cắn tới Trương Hằng.
Trương Hằng thấy vậy không khỏi hoảng sợ. vội vàng vận hết toàn lực chống cự, trong lúc nhất Thời ngay cả Hư Không Hỏa Diễm đều bất chấp sử dụng, nếu hơi chậm trễ một chút, cái miệng của Thanh Vũ Xà có thể cắn nuốt hắn.
Tuy rằng Trương Hằng kiệt lực chống cự nhưng cái đầu tàn phá của Thanh Vũ Xà vẫn thong thả tới gần Trương Hằng như trước, ràng độc sắc bén lóe ánh tím khiến Trương Hằng cảm thấy da đầu run lên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hắn cùng không dám dùng thân thể ngạnh kháng răng nanh của yêu thú tứ cấp đỉnh công kích. Cho dù lực phòng ngự của hắn rất biến thái, bị xà yêu này cắn trúng không chết cũng lột một lớp da.
Đúng lúc này, trong túi trữ vật màu xanh bên hông Trương Hằng lóe ra một luồng bạchquang. Ninh Tuyết Dung mặc Tuyết Bào từ trong bay ra:
- Đại ca. để muội tới giúp huynh!