Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 23 : Chân ngọc

Ngày đăng: 22:47 19/04/20


-Khởi!



Ầm....



Trương Hằng đứng ở cửa động, thông qua thần thức vượt xa những tu sĩ cùng cấp đã nắm rõ hết thảy những gì phát sinh trong sơn động.



Đấu pháp của hai người trong sơn động có chút mạo hiểm. Thực lực hai người này thậm chí còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn. Mặc dù là Trương Hằng, với Biến Thái Công Pháp vừa nhập môn chống lại bất cứ ai trong hai người này đều chưa hẳn có thể nắm chắc phần thắng, nhưng để tự bảo vệ mình thì vẫn không phải là vấn đề.



Càng khiến Trương Hằng giật mình chính là biểu hiện của Ninh Tuyết Dung. Khi đã rơi vào trong tay Lý Hoành, mắt thấy sắp bị biến thành món thịt béo bở trong tay đối phương mà không ngờ còn có thể phản kháng kịch liệt như thế! Hơn nữa, nàng còn khiến cho Lý Hoành, có tu vi cao hơn nàng một bậc. làm vào kết cục không rõ sống chết!



Với một nữ tử dịu dàng như nàng mà có thể làm tới độ này cũng không phải là điều đơn giản.



Tuy rằng nơi này hai người đã lâm vào kết cục lưỡng bại câu thương, thậm chí còn lâm vào kết cục hồn phi phách tán nhưng Trương Hằng vẫn rất cẩn thận dùng thần thức quan sát tình cảnh trong này.



Từ khi đi gặp lão quái vật Âu Dương lão tổ trở về, tâm tính của Trương Hằng càng thêm cẩn thận. Hắn không cho rằng mình tới từ thế kỳ hai mươi hai của địa cầu là đã có ưu thế thật lớn!



Tới thế giới quỷ dị với tu tiên làm chủ này. mọi vấn đề đều có thể phát sinh. Một số tu sĩ thậm chí còn nắm giữ được đủ loại thủ đoạn và thần thông không thể tưởng tượng nổi. Chỉ cân hơi sơ sây một chút đã có thể mang tới đả kích trí mạng. Thông qua thần thức, Trương Hằng phát hiện trong hai người này có một người đã chết.



Ly Hoành còn có hô hấp yếu ớt, tim đập chầm chậm máu coi như tuần hoàn bình thường nhưng trên người hắn, sau khi bị dư chấn của phép thuật giao nhau thì đã bị nội thương không nhẹ.



Mặt khác, vì người này vận khí cực kém. bị một khối cự thạch nặng tới trăm cân từ trên đỉnh đâu đập xuống cho nên ngoại thương cũng rất nghiêm trọng. Giờ phút này hắn bị khối đá đè lên người, mặc dù tỉnh dậy cũng chưa chắc có thể đứng lên được.



về phần Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng phát hiện ra hô hấp của nàng ta đã đứt, da thịt vốn hồng hào như ngọc giờ phút này đã trắng bệch, không còn chút máu. Thân thể mềm mại của nàng hơi gấp khúc, lẳng lặng nằm oặt nơi đó.



Sau khi kết luận Ninh Tuyết Dung đã chết, trong lòng Trương Hằng buông tiếng thở dài. Một vị nữ tu tĩnh tuệ dịu dàng như thế cứ vậy đã mất mạng.




Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng cũng lộ ra đôi chút trước mắt Trương Hằng. Váy áo trên người nàng đã bị trượt xuống hơn nửa. một đôi nhũ ngọc trắng muốt chỉ bị dải yếm hồng che mất đôi chút. Đôi nhũ câu mê người khiến miệng lưỡi hắn cũng trở nên khô khốc...



Chiếc cổ bạch khiết, tao nhã mê người với khuôn mặt như ngọc khiến người ta cảm nhận được một cỗ thánh khiết, hiển nhiên không nhiễm bụi trần.



Trương Hằng cố gắng rời mắt khỏi thân hình tuyệt mỹ của cô gái như đang ngủ say này. trong lòng thầm hổ thẹn. Đối phương đã là người chết, không nên nhìn như thế!



Đi tới bên cạnh. Trương Hằng phát hiện Lăng Sương Ngọc Bội đã bị cắt thành hai nửa, một khối văng ra tới gần chỗ mình, một khối nữa nằm bên chân của Ninh Tuyết Dung.



Trước hắn nhặt lên nửa khối ngọc bội gần mình, Vừa cầm vào tay. hắn liền cảm nhận được một cỗ băng hàn kỳ lạ. Trương Hằng âm thầm gật đầu. Thứ này mặc dù đã bị cắt thành hai nửa nhưng vẫn có tác dụng rất lớn đối với mình,



Thu hồi nửa khối ngọc bội này. Trương Hằng lại đi tới bên cạnh Ninh Tuyết Dung, đưa tay xuống nhặt nửa khối còn lại.



Nửa khối này nằm ở bên cạnh một chiếc giày thêu màu lam. trước lúc chiến đấu, nó bị rơi ra nhưng Ninh Tuyết Dung không kịp đi vào.



Ánh mắt Trương Hằng không khỏi lại nhìn vào một bàn chân ngọc thanh tú lõa lồ của Ninh Tuyết Dung. Một ngón chân trong suốt như ngọc phá rách chiếc tất bán trong suốt, lộ ra ngoài không khí. giống như một kiệt tác nghệ thuật tinh mỹ khiến người ta nhìn không thấy chán!



Ngồi xổm xuống bên cạnh chiếc chân của Ninh Tuyết Dung này. Trương Hằng nhặt nửa khối ngọc bội kia lên. thầm nghĩ nếu nàng đã chết cũng nên giúp nàng đi giày vào đã.



Sau khi sinh, ra suy nghĩ như thế, trong lòng Trương Hằng không khỏi rục rịch. Hắn không rõ ràng lắm là do thật tâm hay là ý niệm gì khác khiến hắn đi giày lại cho đối phương?!



- Được rồi! Nếu đã lấy đồ của nàng thì cũng giúp nàng đi giày vào vậy!



Trương Hằng nghĩ thế liền đưa tay cầm chiếc giày thêu kia lên đẩy về bàn chân ngọc trắng như Tuyết kia.