Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 248 : Xử trí

Ngày đăng: 22:51 19/04/20


Trương Hằng đương nhiên đã nhìn thấy hết hành vi của lão già mặc bố y này với Đường Nhã Thi. trong lòng cũng không có dao động gì lớn.



Từ khi đi vào thế giới này, Trương Hằng phát hiện ra kẻ tà ác vĩnh viễn luôn nhiều hơn người thiện lương.



Từ Đường Phong đến Âu Dương lão tổ cho tới Lý Hoàng đến Huyết Sát phân thân, dường như không ai có thể xem như người lương thiện.



Mà loại người giống như Triệu Thụy hay Ninh Tuyết Dung và Lạc Hà thì ở Tu Tiên giới chiếm tỉ lệ không cao.



Khi Trương Hằng đề nghị nên xử lý vị sư phụ của Đường Nhã Thi này thế nào, dù Đường Nhã Thi có chút do dự nhưng cuối cùng cùng không dễ dàng bỏ qua cho lão già mặc bố ý.



- Hắn dù sao cũng là sư phụ ta...



Đường Nhã Thi thản nhiên nói.



- Ta chỉ muốn nếu Triệu tiên sư có thể thì phế bỏ tu vi của hắn đi.



Trong lòng Trương Hằng cười lạnh. Đối Với người tu tiên mà nói phế bỏ tu vi còn đáng sợ hơn so với giết chết đối phương.



Hơn nữa lão già mặc bố ý này đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. còn khoảng chục năm tuổi thọ. Giờ phút này phế bỏ tu vi của hắn thì cũng không sống được bao lâu nữa.



Cho nên Đường Nhã Thi lựa chọn phương thức xử trí này thực ra lại vô cùng độc ác.



- Tu Tiên giới kiêng kị nhất chính là chuyện nhổ cỏ không trừ tận gốc.



Giọng nói của Trương Hằng lộ vẻ lạnh lùng, khiến trong lòng phụ tử Đường gia không khỏi run lên.



Chỉ thấy Trương Hằng nhẹ nhàng vung tay lên. một đám ngân diễm đã rơi xuống người lão già mặc bố y.



Trong chớp mắt, thân ảnh lão già mặc bố y liền biến mất trước mặt mọi người, không còn lưu lại dấu vết gì.



Tuy ngoài mặt rất lạnh nhạt nhưng trong lòng Trương Hằng lại có chút chưa xót. Lúc này chính mình giết một người đã khó có thể khiến trong lòng xuất hiện dao động. Giết người so với miết chết một con kiến cũng không khác nhau là mấy!



Một chàng trai mới lớn hơi yếu đuối của địa cầu trưởng thành tới mức sát phạt quyết đoán như hiện tại cũng chỉ mất thời gian năm năm.



Phụ tử Đường gia bị vẻ bình tĩnh giết người không chớp mắt của Trương Hằng khiến cho chấn động.



Hơn nữa đối phương giết không phải là một người thường mà là một tiên sư cao cao tại thượng trong mắt phàm nhân!



Ngay cả tiên sư trong mắt đối phương cùng giống như con kiến, vậy đổi lại là phàm nhân thì sao? Chỉ sợ đến hứng thú ra tay cũng không có.



- Tốt rồi. Chuyện này của Đường gia các ngươi ta đã giải quyết. Tối nay tạm thời nghỉ ngơi một đêm. ngày mai chúng ta sẽ rời đi.



Trong lòng Trương Hằng bắt đầu nhớ tới từ đường thần bí của Đường gia.




- Làm sao vậy? Một ḿnh ở đây trông coi từ đường có phải là rất cô đơn không?



Trương Hằng từ trong sân vắng lững thững bước vào.



Trái tim lão già họ Ngô Bỗng dưng nhảy đựng lên. Giờ phút này Trương Hằng mang tới cho hắn một cảm giác rất đặc biệt.



Loại cảm giác này cả đời hắn chỉ từng cảm thấy trên người Đường Phương Chu. Hơn nữa cảm giác mà Trương Hằng mang tới cho hắn còn mạnh hơn so với người kia.



Hắn nheo mắt cận thận đánh giá Trương Hằng, phát hiện đối phương thật sự chính là một gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.



- Cô đơn? Đã quen rồi.



Lão già họ Ngô cười tự giễu.



Bị bắt ở đây nhiều năm Như vậy, đối Với một người mà nói đúng là chuyện khó có thể nhẫn nại được.



- Lần này ngươi về Đường phủ là vì muốn giao dịch với ta sao?



Trầm mặc hồi lâu, Lão già họ Ngô mới nói ra chuyện trong lòng mình muốn biết nhất.



- Không phải.



Trương Hằng bình tĩnh nói cũng không nhìn lão già họ Ngô một cái. giống như sự tồn tại của đối phương căn bản không thể tạo thành ảnh hướng gì cho hắn.



- Cái gì? Chẳng lẽ ngươi tới đây không phải là vì có được bí mật của từ đường này sao?



Lão già họ Ngô hơi sốt ruột hỏi.



Hắn chịu ảnh hướng của huyết thệ linh hồn nên không dám xuống tay Với Trương Hằng. Hơn nữa dù hắn xuống tay cùng chưa chắc đã thắng.



- Đương nhiên là vì bí mật nơi này. Nhưng ta đã không cần ngươi nữa.



Trương Hằng quay lưng về phía hắn tiếng bước chân rất nhỏ vọng ra rất có tiết tấu từ trong từ đường trống trải khiến trái tim lão già họ Ngô tăng tốc.



- Chỉ cần ta không chịu nói ra thì dù ngươi có thăng cấp lên Kết Đan Kỳ cùng đừng mơ tưởng biết được bí mật của từ đường này.



Lão già họ Ngô cười khẩy nói.



- Thật không? Thế để ta thử trước xem. Nếu không thành công thì cũng có thể khiến ngươi ngoan ngoãn mở miệng thôi.



Giọng nói nhẹ nhàng của Trương Hằng lại mang tới cho lão già họ Ngô áp lực không thể hiểu nổi...