Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 258 : Chất vấn

Ngày đăng: 22:51 19/04/20


- Chết mà sống lại chẳng qua là một truyền thuyết. Nguyên thần đã diệt làm sao sống lại...



Trong thác nước truyền đến Thanh âm của một nữ nhân dịu dàng êm tai.



Nam Minh không nhanh không chậm nói:



- Đối với người tu tiên bình thường mà nói có lẽ chỉ là một truyền thuyết. Nhưng nếu đối là nhân vật vượt qua cấp bậc tiên nhân như Huyết Sát Thần Đế này thì sao?



Lời nói của Nam Minh khiến Bích U Tiên Tử ở sau thác nước trầm mặc.



Đối với tiên nhân trong truyền thuyết mà nói chết mà sống lại cũng không phải không có khả năng.



Trương Hằng tận mắt nhìn thấy phân thân Huyết Sát "chiếu lại" cảnh tượng lão già thần bí hồi sinh Lạc Ngưng Tuyết.



Nguyên thần đã diệt không có nghĩa là linh hồn đã diệt.



Cho dù linh hồn đã diệt, đối với những nhân vật cấp nghịch thiên kia mà nói cũng có thể sống lại.



Trương Hằng biết tại Tu chân giới này hết thảy đều có khả năng, càng không nói đến những nhân vật cường đại siêu việt Tu chân giới kia.



Chuyện người tu chân không làm được không có nghĩa là tiên nhân không làm được. Thấy Bích u lâm vào trầm mặc, Nam Minh cũng không nói gì nhưng khóe miệng lại mang theo vài tia cười lạnh.



Qua Thật lâu sau, một nữ tu xinh đẹp cưỡi Pháp bảo đám mây rực rỡ đột nhiên từ trong thác nước bay ra. trong mắt nàng hiện ra vài tia châm chọc, tay ngọc nhỏ nhắn điểm tới Nam Minh một cái.



Một đạo hào quang màu xanh biếc hóa thành một sợi đây thừng nháy mắt trói gô Nam Minh lại.



Nam Minh biến sắc nhưng cũng không phản kháng.



Đừng nói là tu sĩ tiếp cận Kết Đan Kỳ như hắn. cho dù đối là tu sĩ Kết Đan Kỳ chân chính cũng không có đường phản kháng.



Pháp bảo đám mây rực rỡ bay tới trước người Nam Minh, một mùi thơm nhạt truyền đến. Nhìn qua nữ tu trên Pháp bảo cũng chỉ khoảng hai lăm. hai sáu tuổi, mặc cung trang màu trắng, xinh đẹp mà không mất đoan trang, giống như hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ.



Trương Hằng linh hồn tương liên với Nam Minh tự nhiên nhìn thấy hết thảy. trong lòng bắt đầu còn có chút lo lắng, sợ Bích U Tiên Tử sẽ ra tay đánh trọng thương hoặc giết chết Nam Minh.



Hiện tại thấy Nam Minh chỉ bị đối phương vây khốn, trong lòng cũng khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm.



Trương Hằng tin tưởng đối phương nhất định sẽ sinh lòng tò mò đối với manh mối của Huyết Sát động phủ.
Bích U Tiên Tử hỏi ra sơ hở lớn nhất.



Trong lòng Trương Hằng vừa động, biết đã tới vấn đề mấu chốt. Nếu như không thể lừa gạt được Bích U Tiên Tử ở điểm này, hết thảy đều rất khó làm.



- Phân thân Huyết Sát tuy chỉ vẻn vẹn là một phân thân nhưng có được thần thông vô thượng. Hắn hồi sinh, những tu sĩ đi tới cửa cuối cùng nhưng bị chết, để chúng ta tiến vào một không gian Kỳ lạ tràn ngập giết chóc để thí Luyện. Tu sĩ thành công thông qua thí Luyện sẽ bị hắn tùy cơ truyền tống đến Triệu Quốc Tam Tinh Vực, chờ đợi thời cơ lần tiếp theo Huyết Sát động phủ mở ra.



Nam Minh vẫn như máy móc giải thích bí ẩn trong lòng Bích U Tiên Tử.



- Như vậy ngươi có biết được, bảo vật người thắng lợi cuối cùng chiếm được là thứ gì?



Trên mặt Bích U Tiên Tử hiện ra vài tia tò mò.



- Không biết. Nghe ý tứ của phân thân Huyết Sát, bảo vật cuối cùng hẳn là thứ có cấp bậc Tiên bảo.



Nam Minh thản nhiên nói.



- Tiên bảo a...



Bích U Tiên Tử vừa khiếp sợ lại vừa thất vọng.



Một kiện Tiên bảo rơi vào trong tay những tu sĩ Nguyên anh kỳbọn họ cũng không có nhiều tác dụng. Nguồn truyện: Truyện FULL



Từ Thông linh Pháp bảo trở đi. hết thảy Pháp bảo đều sẽ có linh tính thậm chí là sinh ra Ý thức. Tu sĩ thực lực không đủ đừng mơ có được những thứ như Thông linh Pháp bảo hay là Tiên bảo. Nếu cưỡng ép nhận chủ, hơn phần nửa sẽ bị giết chết hoặc đánh cho trọng thương.



- Như vậy, bị truyền tống ra còn có tu sĩ nào?



- Chỉ có một mình ta, hai người khác đều chết trong không gian giết chóc kia.



Bích U Tiên Tử suy tư hồi lâu. trong mắt thi thoảng lóe lên, cuối cùng mới thở dài sâu kín:



- Như thế Xem ra trong một trăm tu sĩ tinh anh. thành công đi ra chỉ có ngươi cùng Lý Hoành.



Nam Minh vừa chuẩn bị trả lời. từ xa đột nhiên truyền đến giọng nói lo âu của Lục Nhi:



- Sư tôn. không tốt...