Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 290 : Mưa gió nổi lên
Ngày đăng: 22:51 19/04/20
Nơi này là một đỉnh núi cao bị băng tuyết bao trùm, gió thổi lạnh buốt không ngừng gào thét, những đám mây lượn lở bên sườn núi phụ trợ cho đỉnh núi này càng thêm mơ hồ.
Nhìn từ xa xa. có một quầng hào quang ngọc bích lưu chuyển bao trùm phạm vi mấy dặm quanh đỉnh núi Tuyết này. Dưới ánh mặt trời nhàn nhạt đổ xuống, phản xạ một mảnh vệt sáng rực rỡ. hết sức tráng lệ tựa như Băng Tuyết Tiên Vực.
Ngọn núi này chính là Bích Tuyết Cực Băng Phong, trọng địa của Bích Tuyết Tương Vân Tông đại phái hạng nhất Triệu quốc!
Linh khí trên Bích Tuyết Cực Băng Phong cực kỳ nồng đậm. phần lớn tu sĩ có thân phận ở Bích Tuyết Tương Vân Tông đều cư ngụ ở nơi này. tất cả các trưởng lão Nguyên anh kỳđều mở ra động phủ của mình ở đây.
ở một chỗ Mật địa hoàn toàn bị đóng băng trên Bích Tuyết Cực Băng Phong, một lão giả áo bào lam khoanh chân ngồi bên trong một khối băng thật lớn. nhiệt độ xung quanh đạt tới trình độ kinh hãi nhỏ nước đóng thành băng.
Tướng mạo lão giả áo bào lam này cũng bình thường, tóc lại có màu trắng bạc. sắc mặt hắn lạnh nhạt, cả người như điều khắc bị đóng trong khối băng thật lớn. xung quanh ngẫu nhiên lóe ra ánh sáng màu lam, tạo cho người ta một cảm giác quỷ dị.
Nếu quan sát cận thận, sẽ phát hiện bên ngoài thân thể lão giả áo bào lam này có một tầng băng tinh trong suốt như ẩn như hiện, cả người hắn không ngừng được tầng băng tinh trong suốt này bảo hộ.
Một khi người này xuất hiện ở Tu chân giới, người có chút kiến thức liền có thể đoán ra thân phận của hắn.
Hóa thân thành băng, đóng băng thiên hạ.
Người này chính là Đại trưởng lão Bích Tuyết Tương Vân Tông. Băng Phong thượng nhân, tu sĩ Nguyên anh kỳđại viên mãn!
ở trong tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Băng Phong thượng nhân tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao. gần như không có ai chịu chiến đấu với hắn.
ở chỗ Mật địa đóng băng, đã có Bốn năm tu sĩ Nguyên anh kỳđang chờ đợi. Bọn họ đã chờ ở đây Bốn năm ngày, đợi Băng Phong thượng nhân xuất quan.
Thật lâu sau, Băng Phong thượng nhân rốt cục mở mắt, ánh sáng huyễn lam chợt lóe qua, nhiệt độ cả thế giới lập tức giảm đi mấy chục độ. ngay cả không khí cũng bắt đầu hóa lỏng.
Bốn năm tu sĩ Nguyên anh kỳở một bên cũng liên tục khởi động vòng bảo hộ phòng ngự, để chống cự lại hơi lạnh kinh người này.
May mà loại giảm nhiệt độ kịch liệt này chỉ duy trì mấy nhịp thở. một lát sau xung quanh liền khôi phục bình thường.
- Các ngươi vào đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Băng Phong thượng nhân ngữ khí Nhu hòa. nhưng lại tạo ra một loại cảm giác lạnh thấu tim. ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳcũng cảm giác rất mất tự nhiên.
Vũ Vô Cực đứng trên Thiên cổ Phong Tán Tu Minh, áo choàng đen phần phật rung động, thân hình cao ngất lại có vẻ tịch mịch.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời cao, ánh mắt như xuyên thấu Khoảng cách vạn dặm.
Thiên cổ Phong là Mật địa tu luyện của Vũ Vô Cực. bất cứ kẻ nào cũng không thể tùy tiện tiến vào nơi này. dù là đạo lữ song tu của hắn cũng không ngoại lệ.
Những năm gần đây, quan hệ giữa hắn cùng đạo lữ song tu Nhiếp Mộng Kỳ dần dần xa cách, thậm chí còn rất ít lui tới.
Đối với chuyện này, Nhiếp Mộng Kỳ ảm đạm thương cảm, nhưng cũng không còn cách nào.
Nếu muốn đặt chân lên đỉnh cao vô thượng, như vậy tất yếu phải bỏ qua thứ gì đó. năng lực "nghịch thiên" của Vũ Vô Cực không phải vô duyên vô cớ có được.
- Ta cảm giác thời gian không còn nhiều, nếu còn được hai mươi năm thì tốt rồi... Xa xăm đang triệu hồi ta...
Trên vẻ mặt cao ngạo của Vũ Vô Cực mang theo một tia không bỏ.
Hắn thích chiến đấu, hy vọng có thể đạp hết thảy dưới chân càng cần tìm kiếm đối thủ có thể chiến một trận.
Đúng Lúc này, một đạo truyền âm phù từ dãy núi xa xa bay tới.
Hắn tiếp nhận truyền âm phù, tiếng nói quen thuộc vang lên:
- Hội giao dịch Triệu quốc mỗi năm năm một lần Tu chân giới sắp bắt đầu...
- Hội giao dịch Triệu quốc? Ha ha, hy vọng có thể gặp được mấy đối thủ đáng đánh một trận.
Trên tay Vũ Vô Cực bùng lên ngọn lửa màu đen, hóa truyền âm phù thành tro tàn.
- Thời gian không còn nhiều...
Vũ Vô Cực phát ra một tiếng thở dài cuối cùng, thân hình biến mất vào hư không...