Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 301 : Mộng u Viên
Ngày đăng: 22:51 19/04/20
Lão nhân cùng Lữ Hinh biến mất trong tầm mắt Quách Phong, đồng thời cũng biến mất trong thần thức tập trung của Trương Hằng.
Trên mặt Trương Hằng lộ ra vẻ ngưng trọng, hai người kia bỗng dưng biến mất khiến hắn sinh ra suy đoán không ít.
"Chuyện lạ ở giới tu chân này thật đúng là nhiều, hôm nay xem như mình gặp được một sự kiện..." Trương Hằng suy tư một hồi. không có kết luận được gì. trong lòng không khỏi cảm khái.
Trương Hằng tiếp tục đi tới. Quách Phong không nhịn được nắm cánh tay Trương Hằng. vội vàng hỏi:
- Sư tôn! Ngài có biết Mộng u Viên ở đầu không?
- Mộng u Viên?
Trương Hằng không nín được cười, có vẻ chọc ghẹo hỏi:
- Chính là địa phương vừa rồi theo như lời cô gái kia à?
- Sư tôn! Chuyện Vừa rồi... Ngài đều nhìn thấy?
Quách Phong mặt đỏ lên. trong lòng có hơi chột dạ. cúi thấp đầu len lén nhìn về phía Trương Hằng.
Trương Hằng đưa tay vỗ vỗ vai hắn:
- Đồ nhi cũng đã hai mươi tuổi rồi. có cô gái yêu mến chuyện này cũng rất bình thường, chỉ cần không vì đam mê mà chậm trễ việc tu hành là được.
Vừa nghe lời ấv, trên mặt Quách Phong lập tức hiện ra vẽ mừng rỡ cùng cảm kích.
- Sư tôn! Ngài thật tốt quá!
Quách Phong hận không thể ôm Trương Hằng "hun" mấy cái. nhưng mặc dù trong lòng có ý này hắn cũng không dám thi hành.
Trương Hằng hơi có chút quái đị. không phải là đồng ý cho hắn đi tán gái sao? Điều này thật kích động.
- Đúng rồi, sư tôn! Ngài còn chưa nói cho đệ tử biết. Mộng u Viên ở nơi nào?
Quách Phong lại gạn hỏi.
Trước khi đi Lữ Hinh chỉ nói lại một cái địa danh như vậy, nhưng Quách Phong cũng không biết nhiều về bản đồ giới tu chân Tam Tinh Vực. cho nên căn bản cũng không biết địa phương này.
- Mộng u Viên? Vi sư chưa từng nghe nói qua địa phương này.
Trương Hằng không chút do dự nói.
- Như thế nào có thể, ngay cả sư tôn ngài cũng không biết?
Trên mặt Quách Phong lộ ra thần sắc không thể tin. đồng thời cùng rất thất vọng.
- Điều này có gì kỳ quái, phạm vi giới tu chân bao la bát ngát biết bao. giới tu chân Tam Tinh Vực chúng ta Tuy rằng chỉ là một góc nhỏ nhưng toàn bộ Đông Vân đại lục, địa vực cỡ như Tam Tinh Vực không biết có tới bao nhiêu cái.
- Manh mối... tìm được một chút.
Trương hằng thoáng do dự, rồi nói.
- Thật tốt quá! Ngài mau nói cho đệ tử biết đi.
Quách Phong ngạc nhiên vui mừng nói.
- Tuy rằng vi sư biết một chút manh mối. Nhưng trước mắt không thể nói cho con biết.
Trương Hằng chắp tay sau lưng qua lại trong dòng người đang giao dịch. Quách Phong vội vàng đuổi theo.
- Sư tôn! Vì sao không thể nói cho đệ tử biết chứ? Ngài hãy nói rõ nguyên nhân...
Quách Phong gạn hỏi.
- Thực lực của đồ nhi bây giờ còn quá yếu, đi tới nơi đó cũng chỉ chịu chết. Chỉ có chờ đến khi nào con tu Luyện đủ mạnh, ta mới có thể nói cho con chân tướng sự việc.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Thực lực?
Quách Phong hơi hơi sửng sốt. hỏi:
- Vậy phải rất mạnh, ngài mới có thể nói cho đệ tử biết?
Trương Hằng ngừng lại. quay đầu nhìn Quách Phong, giọng điệu trịnh trọng nói:
- Đây không phải một mục tiêu có thể dễ dàng đạt tới. đồ nhi thực có tin tưởng đối Với mình sao?
- Đệ tử nhất định có thể làm được!
Quách Phong tin tưởng mười phần nói.
Trương Hằng không thể không phì cười:
- Tốt lắm! Con nghe cho rõ mục tiêu thứ nhất.
Quách Phong vội vàng tập trung tất cả tâm thần, chú ý lắng nghe.
Trương Hằng khẽ nhúc nhích môi dùng thần thức truyền âm:
- Tung hoành Tam Tinh Vực.
Nếu ngay cả Tam Tinh Vực mà không chinh phục được, sao có thể phi thăng lên thượng giới?...