Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 313 : Truy kích cùng bỏ chạy

Ngày đăng: 22:52 19/04/20


Ngay khoảng khắc cô gái áo xanh phân tâm. Lôi Đình Bá Vương rốt cuộc lấy ra bài tẩy của mình. Pháp bảo đỉnh cấp Dẫn Lôi Phủ dẫn động lôi điện cuồn cuộn trong thiên địa. cả người hắn cũng bị hào quang màu tím bao phủ. phá tan ngọn lửa màu xanh xung quanh.



Từng đạo lôi điện đánh trúng Dẫn Lôi Phủ khiến Lôi Đình Bá Vương như Lôi thần giáng xuống uy vũ bất phàm.



- Dẫn Lôi Phủ?



Ánh mắt cô gái áo xanh sáng ngời, sắc mặt vui mừng.



Chỉ cần đoạt được Dẫn Lôi Phủ nàng có thể hoàn thành nhiệm vụ này.



Nhưng ngay Sau đó, Lôi Đình Bá Vương hóa thân thành một tia chớp màu tím. vù một cái biến mất trong dãy núi phạm vi mấy chục dặm.



Trong thiên địa chỉ còn lưu lại một đạo ánh sáng màu tím. dẫn chứng quỹ tích Lôi Đình Bá Vương sử dụng bí thuật bỏ chạy.



Người tu luyện thần thông lôi điện, một khi dùng độn thuật hệ lôi. tốc độ sẽ vượt xa độn thuật bình thường.



Chỉ trong mấy nhịp thở, Lôi Đình Bá Vương đã bay ra ngoài trăm dặm. Lấy tốc độ này, không tới một lát sẽ vượt ra khỏi phạm vi thần thức của Thanh Vũ Điểu, khóe miệng của hắn không khỏi lộ ra một tia cười nhạt, thầm nghĩ: cuối cùng có thể thoát thân. Trước đó bị Thanh Vũ Điểu tập trung làm hắn khó có thể thi triển bí thuật thành công, dù sao giữa hai người có chênh lệch rất lớn.



Trong mắt cô gái áo xanh lóe ra một tia lạnh băng, thần thức hóa thành một đường thẳng nháy mắt tập trung Lôi Đình Bá Vương ở ngoài trăm dặm.



Đôi mắt bạc trong thiên địa nhìn chằm chằm cô gái áo xanh. khóe miệng mang theo vài phần trào phúng, sau đó biến mất không thấy bóng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



Bản tôn Trương Hằng ở ngoài mấy trăm dặm cũng thở phào một hơi, Lôi Đình Bá Vương mang theo Dẫn Lôi Phủ bỏ chạy, khẳng định sẽ là mục tiêu chủ yếu của Thanh Vũ Điểu, như vậy xác suất phân thân của hắn bỏ chạy cũng sẽ cao hơn.



- Ngươi cho rằng như vậy là có thể chạy khỏi ta đuổi giết hay sao?



Cô gái áo xanh không giận mà cười, đặt hơn phần nửa lực chú ý lên người Lôi Đình Bá Vương đang trốn chạy, sắc mặt cũng không có phần kinh hoảng gì.



Lôi Đình Bá Vương ở ngoài xa trăm dặm cười ha ha:



- Dẫn Lôi Phủ của ta có thể dẫn động lực lôi điện trong thiên địa trợ giúp, đủ cho ta chạy xa mấy ngàn dặm trong vài canh giờ.



- Vậy sao?



Ánh mắt cô gái áo xanh càng thêm lạnh lẽo. khí chất trên người xảy ra thay đổi rất lớn.
- Xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu.



Thanh Vũ Điểu hóa thân thành cơn lốc lửa màu xanh, tốc độ còn nhanh hơn cả Lôi Đình Bá Vương, khoảng cách giữa hai người dần dần kéo gần lại.



Trương Hằng sử dụng Lưu Tinh Độn xuyên qua lộ trình mấy chục dặm, sắc mặt tái nhợt, cuối cùng đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lung lay muốn ngã.



Sau lưng hắn có một vết thương sâu tận nội tạng, máu chậm rãi tràn ra, một mảnh ánh sáng bạc đang từ từ chữa trị thân thể hắn. Chịu một kích của Thanh Vũ Điểu, dù là không bị đánh trúng, Trương Hằng cũng đã bị nội ngoại thương không nhẹ.



Bản thân bị trọng thương. Trương Hằng kiên trì phi hành, quanh người có khi hồ quang chớp giật, nháy mắt xuyên qua mấy chục trượng.



Trương Hằng dùng thần thức tìm kiếm tung tích Lôi Đình Bá Vương cùng Thanh Vũ Điểu, phát hiện bọn họ đã biến mất trong phạm vi thần thức của mình.



Tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ phạm vi thần thức kéo ra không tới trăm dặm. Còn phạm vi thần thức tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ có thể kéo dài ra hai trăm dặm.



Trương Hằng này chỉ là một cái phân thân, phạm vi thần thức quét qua thậm chí còn cao hơn tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ một chút. Bỗng nhiên, Trương Hằng biến sắc. Bởi vì hắn phát hiện ở bốn năm muoi dặm sau lưng mình có một đám mây xanh ngọc bích đang nhanh chóng lao tới đây. tốc độ nhanh hơn nhiều so với hắn đang bị trọng thương.



- Rốt cuộc tiểu tử này lạc đàn rồi...



Trên mặt Tương Sơn trưởng lão lộ ra vài phần tươi cười, hắn cùng Bích U Tiên Tử liên thủ khống chế Pháp bảo phi hành, tốc độ vượt xa tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ bình thường.



Ánh mắt Bích U Tiên Tử liên tục chớp động, trên mặt ngọc dày đặc sát ý, thần thức gắt gao tập trung trên người Trương Hằng cách đó mấy chục dặm.



- Bích u, cô không cần lo lắng, một khi kẻ này lạc đàn. tuyệt đối không thoát khỏi cô và ta liên thủ truy kích.



Tương Sơn trưởng lão thấy bộ dáng của nàng Dường như có chút bất an vì thế khuyên bảo.



- Cũng là nhờ Tương Sơn trưởng lão ngài ra tay.



Bích U Tiên Tử miễn cưỡng cười, khách khí nói.



- Ha ha, không tới nửa canh giờ. chúng ta có thể đuổi theo hắn. Xem tình hình, kẻ này bị thương không nhẹ.



Tương Sơn trưởng lão híp mắt. hồ lô lớn xanh ngọc bích trên lưng rung động có tiết tấu.