Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 348 : Ngọc Phật tự

Ngày đăng: 22:52 19/04/20


Ngọc Phật Tự là một trong các môn phái nhất lưu kế thừa xa xưa nhất trong giới Tu chân giới ở Tam Tinh Vực. Lịch sử này thậm chí có thể ngược dòng đến thời gian trước khi Tam Tinh Vực được hình thành, cũng chính là từ mười vạn năm về trước



Trong phần lớn các thế lực của Tam Tinh Vực. Ngọc Phật Tự là một môn phái vô cùng đặc thù. thực lực sâu không lường được. Có người còn từng đoán rằng: Ngọc Phật Tự tiềm ẩn cả những cao nhân không mấy người biết được



Nhưng một môn phái như vậy lại cùng rất ít khi can thiệp vào thế sự. Ngàn vạn năm qua họ đều có địa vị siêu nhiên ngay cả những phái lớn siêu cấp bình thường cũng không dễ dàng đi trêu chọc loại môn phái đã truyền lưu lâu đời từ thời thượng cổ này



Vài năm trở lại đây băng vào thực lực bản thân. Nghịch Thiên Đại Ma một mình đã đám khiêu chiến Ngọc Phật Tự mà không bị làm sao. Đây tuyệt đối là sự kiện đầu tiên trong cả trăm ngàn năm lịch sử của Tam Tinh Vực. Những quan hệ lợi ích tồn tại trong đó chắc chắn không phải những tu sĩ bình thường có khả năng đoán ra được.



Ngay tại lúc này một gã nam tử trẻ tuổi mặc đạo bảo màu xanh. đang khống chế một đạo độn quang màu bạc tất bật chạy tới Thiên Vân Sơn của Ngọc Phật Tự



Thiên Vân Sơn cao tới mấy ngân trượng, đỉnh núi quanh năm mây mù bao Phủ xung quanh vài trăm dặm thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng nhạc du dương phát ra làm cho người xung quanh có cảm giác như đang đối diện với một thế giới kì ảo khác lạ.



- Cong...!



Lúc này từ hướng Thiên Vân Sơn một tiếng chuông trầm Bống du dương như giáo lý Phúc Âm từ trên trời truyền tới làm cho tất cả muống thú trông khoảng mấy trăm dặm đều dừng lại im lặng lắng nghe.



Nam nhân áo xanh chân đạp độn quang màu bạc cũng dừng chân lại. trong mắt hoàn toàn bình tĩnh, khóe môi nhếch lên vài tia cười lạnh nhạt.



Tiếng Phúc Âm giáo lý Thanh tịnh rì rầm giữa dãy núi làm Trương Hằng nhớ tới ma âm cổ quái đã từng trải qua ở trong Huyết Sát Thần Điện, có thể làm cho người ta mất đi tất cả ý chí chiến đấu. Lúc trước Trương Hằng cũng suýt nữa bị Như thế.



Mà Giờ phút này, tiếng chuông Với ma âm lúc trước không giống nhau. Tiếng chuông này hàm chứa tác dụng tĩnh tâm, tẩy rửa linh hồn, khu trừ những phiền nhiễu trong lòng. Mặc dù là người có hoang mang hơn đi nữa. nghe tiếng chuông này cũng đều có thể quên đi tất cả mọi phiền não trong một khoảng thời gian ngắn nhất, rồi từ đó sinh ra ý tướng Buông dao đồ tể, lập tức thành Phật.



Khi Trương Hằng nghe tiếng chuông văng vẳng, tâm tính Tuy rằng đã trở nên bình tĩnh hơn nhưng cũng không có kiểu giác ngộ như Trốn vào cửa Phật, quy y Phật tổ.



Sau khi đã trải qua thí Luyện ở Huyết Sát, tâm tính Trương Hằng đã trở nên kiên cường, cũng sẽ không dễ dàng chịu sự tác động của ngoại vật.



- Ha hả. Phật âm và ma âm. về bản chất đều giống nhau, đều là loại ảnh hưởng đến tâm trí của người ta. Nguồn: https://truyenfull.vn



Trương Hằng khẽ cười, độn quang màu bạc dưới chân trở nên chậm lại. Thần thức của hắn cũng bắt đầu quét qua tình huống trong phạm vi hơn trăm dặm. cứ như là đang tìm kiếm cái gì.




Trương Hằng khẽ nhắc lại. rồi nói lời cảm ơn với lão hòa thượng:



- Cảm tạ cao tăng chỉ điểm. Chúng ta sau này... không hẹn gặp lại.



Vút!



Ngân quang dưới chân rung lên. Trương Hằng cùng không quay đầu lại. bay về hướng đông bắc. trong chớp mắt đã biến mất khỏi tâm nhìn của lão hòa thượng.



Lão hòa thượng Ngọc Đề hơi nheo lại ánh mắt. nhìn theo hướng hắn biến mất, khóe miệng còn mang theo ý cười nhàn nhạt. Một lúc thật lâu sau lão mới hạ giọng ngâm nga:



- Sau Kế Vũ Vô Cực lại có một gã khó có thể đánh giá được...



Nếu như Trương Hằng còn ở đây. chắc chắn sẽ cảm thấy kinh ngạc với lời nói này của lão hòa thượng. Nhưng Lúc này, hắn đã bay ra ngoài cách đến vài dặm.



Trong tiềm thức, Trương Hằng cảm nhận thấy rằng lão hòa thượng Ngọc Đề này tuyệt không đơn giản, tốt nhất là không nên để đối phương chú ý đến mình quá nhiều.



Dựa theo phương hướng lão hòa thượng Ngọc Đề đã chỉ. Trương Hằng phi hành về phía trước qua hơn trăm dặm đường mới thấy một ngọn núi có hình thụ rất quái dị.



Ngọn núi này cong vòng hai bên, ở giữa lại lõm xuống, từ phía xa nhìn lại thật giống như một cái vòng hình bán nguyệt.



Thần thức đảo qua, Trương Hằng thấy không ít người tu chân ở trên ngọn núi này. đều không phải là hòa thượng hoặc tục gia đệ tử của Ngọc Phật Tự.



Ngay ở phần núi lõm xuống, có một số phòng khách bằng gỗ dựng nên mộc mạc đơn sơ. Không ít các gian khách phòng đều đã có một vài tu sĩ ở đó. Thần thức của Trương Hằng vừa mới xẹt qua đã khiến một số tu sĩ trên núi cảm giác được. Hiển nhiên nơi này cũng đang có tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh Kỳ.



Đúng Lúc này, hai gã tăng nhân mặc áo cà sa bay về phía Trương Hằng. Một trong hai gã lớn tiếng nói:



- Thí chủ là khách quý đến trú ở Ngọc Phật Tự chăng? Mời đưa ra Ngọc Phật Châu!