Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 358 : Hồ nước quỷ dị
Ngày đăng: 22:52 19/04/20
Khi quỷ vụ nồng đậm đột nhiên biến mất. trước mắt bỗng dưng sáng ngời. Hiện ra trước mắt mọi người là một hồ nước màu đen. trong hồ nước tản ra khí tức âm lãnh và ma khí kinh người, từng đám sương mù từ trong hồ nước màu đen tràn ra sau đó trải rộng toàn bộ Quỷ vụ Sơn làm cho người ta nhìn mà sinh lòng sợ hãi.
Chính giữa hồ nước màu đen là một Tòa Cung Điện băng tinh màu lam trong suốt óng ánh. Tòa Cung Điện này nhìn qua giống như lơ lửng trên hồ nước màu đen lại giống Như hòa làm một thể với hồ nước, làm cho người ta có một loại quỷ dị âm trầm nhưng lại gợi nên lòng tò mò.
Nếu cận thận quan sát sẽ phát hiện bốn phía cung điện băng tinh màu lam. trong hồ nước màu đen đóng băng một số thi thể tu sĩ. Những thi thể này đầy đủ không sứt mẻ. trông rất sống động. Trên mặt phần lớn lộ ra vẻ không cam lòng cùng tuyệt vọng, có một số tu sĩ thậm chí ngay cả chết như thế nào cũng không biết, trên mặt còn mang theo biểu tình mê mang kinh ngạc.
Sau khi đoàn người đến chỗ này đều sửng sốt trong nháy mắt, sau đó bắt đầu quan sát cánh tượng bốn phía. Chỉ chốc lát ánh mắt bọn họ đều đặt vào cung điện băng tinh màu lam ở chính giữa hồ nước màu đen.
Trương Hằng thử dùng thần thức tới gần cung điện băng tinh màu lam nhưng còn chưa tới gần đã bị một cổ lực lượng vô hình bắn ngược trở lại khiến hắn hơi kinh ngạc. Nguyên lai bốn phía vốn đã tồn tại một trận pháp khổng lồ. có lẽ hiện tại bọn họ đã bị vây trong trận pháp.
Hầu Bá quan sát một lúc lâu. ánh mắt lóe lên từng hồi. một hồi lâu sau mới nói:
- Nếu ta không đoán sai. toàn bộ Quỷ vụ đảo này chính là một trận pháp mờ mịt cải tạo thành, thẳng đến khi ta tới trung tâm trận pháp mới nhận thấy được.
- Khó trách cả đảo đều bao phủ một tầng quỷ vụ, chẳng những không có một tia linh khí ngay cả một cây có đại cũng không có. Chỉ sợ tất cả sinh cơ cùng linh khí đều bị trận pháp này hút đi.
Phạm Lâm khẽ phun một hơi. cảnh giác nhìn bốn phía. Hết thảy Bốn phía mơ hồ có một cỗ cảm giác không yên.
Bách Luyện đại sư lạnh nhạt nói:
- Mấy vạn năm trước, dưới ngọn núi này hẳn là có linh mạch. Nhưng trải qua vận chuyên trận pháp nhiều năm Như vậy, linh khí đã cạn kiệt bắt đầu tiêu hao linh lực chứa đựng trong Mật địa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chúng ta có thể dễ dàng đến nơi này. Đôi là mấy ngàn năm trước, tu sĩ Nguyên anh kỳđều có thể bị lạc trong núi này càng không nói đến tới gần cung điện thần bí phía trước.
- Sư đệ. chúng ta nên xuất phát... Lúc trước ta cũng từng đến đây Nhưng trong tay không có tín vật truyền thừa cho nên không thể phá vỡ ảo cảnh bốn phía.
Lão già họ Sài bắt đầu thúc giục, trong mắt mang theo vài tia kích động cùng chờ mong.
Bách Luyện đại sư đánh mắt cho Trương Hằng rồi dẫn đầu bay về phía cung điện băng tinh màu lam ở xa xa, bốn người phía sau đều theo sát
- Không bằng chúng ta đồng loạt ra tay phá tan nó. Ý các vị thế nào?
Ánh mắt Hầu Bá xẹt qua mấy tu sĩ, dừng lại ở trên người Trương Hằng một chút, Dường như trưng cầu ý kiến của đối phương.
Trong mấy người chỉ có Trương Hằng có thể sánh ngang với vị tu sĩ Nguyên anh kỳHầu Bá này.
- Cứ theo cách này. chúng ta đồng loạt ra tay.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Nếu Hầu Bá cùng Trương Hằng đã có quyết định chung, mấy người còn lại cũng không có dị nghị gì.
Kết quả là năm vị tu sĩ bậc cao đều bày ra thần thông của mình, phát động một đợt lại một đợt công kích đối với cấm chế Trước mắt,
Vài vị tu sĩ Kết Đan Kỳ đều tế Pháp bảo của mình liên tục đả kích cung điện băng tinh màu lam. Pháp bảo Bách Luyện đại sư sử dụng là một cây chùy bốc lửa. mỗi một đợt công kích đều mang theo ngọn lửa bạo liệt đánh cho cấm chế vô hình liên tục chớp lóe.
Lão già họ Sài vung tay, quanh thân xuất hiện 108 miếng vẩy cá kim loại lóe hàn quang, cả bộ Pháp bảo xoay tròn hồng quang mãnh liệt đánh lên cấm chế như bão táp mưa sa. Lực công kích hiển nhiên cường đại hơn Bách Luyện đại sư rất nhiều, hơn nữa xem bộ dạng lão dường như còn chưa dùng hết toàn lực.
Phạm Lâm tế ra một Thanh phi kiếm tỏa ánh hào quang rực rỡ từ trong túi trữ vật, sống động xoay quanh thân hắn một vòng sau đó "Vù" một tiếng xé gió bay ra. ngay sau đó liền chém lên cấm chế. khiến cho nó rung lên.
về phần hai vị tu sĩ chiếm địa vị chủ đạo Trương Hằng cùng Hầu Bá thì lại thần thái nhân nhã đứng trước cấm chế. ngay cả Pháp bảo cũng không lấy ra. trong tay bắn ra từng đạo lưu quang. Mồi một lần đánh trúng cấm chế đều phát ra tiếng nổ lớn.
Lực lượng của Nguyên Anh quả nhiên không tầm thường, cho dù là tiện tay công kích đều cường đại hơn Kết Đan KỲ toàn lực thi triển Pháp bảo rất nhiều.
- Trương đạo hữu. Tiếp tục như vậy, không mất nửa nén hương là rất khó công phá cấm chế này. Không bằng ngươi ta đồng loạt sử dụng Pháp bảo. tốc chiến tốc thẳng?
Hầu Bá đột nhiên dừng tay, đề nghị với Trương Hằng. Trên mặt lão mang theo vài tia tươi cười ôn hòa, hồn nhiên không đối xử Với đối phương như kẻ thù.