Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 366 : Thiết Mộc bị thương
Ngày đăng: 22:52 19/04/20
Khi Cửu u Lam Tinh Băng Diễm từ trong cung điện băng tinh thần bí đi ra lập tức dọa cho Băng Phong thượng nhân lập tức bỏ chạy. Hắn chạy gần trăm dặm mới dám ngừng lại.
- Một trong những băng diễm đáng sợ nhất trong truyền thuyết lại xuất hiện nơi này. Cửu u Lam Băng Tinh Tủy tối thiểu phải dựng dục mười triệu năm ở nơi cực u. tất nhiên cũng đã sinh ra linh trí, thậm chí tới gần lúc thành thục. Bằng không cũng sẽ không đột nhiên nhằm vào Trương đạo hữu...
Từ Huyền chớp mắt đã di chuyển mấy chục dặm, trên mặt mới khôi phục lại vẻ trấn định.
Tuy rằng tốc độ di chuyển của Cửu u Lam Tinh Băng Diễm khiến người ta kinh hãi tới cực điểm nhưng tu sĩ Hóa Thần Kỳ chỉ cần bảo trì một khoảng cách nhất định thì cũng không có quá nhiều nguy hiểm. Dù sao tu sĩ Hóa Thần Kỳ nắm giữ thần thông Tiểu Na Di, toàn lực thi triển thì có thể thuấn di mấy chục dặm. Tuy nhiên thần thông này cũng rất hao tổn tâm thần, dưới tình huống bình thường tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không thể dễ dàng thi triển.
- Đáng tiếc a... Trương đạo hữu chỉ sợ đã không hề có cơ hội nào nữa!
Từ Huyền thở dài một tiếng, dùng thần thức quan khán Cửu u Lam Tinh Băng Diễm đang tàn phá bừa bãi ngoài mấy chục dặm. trong lòng cũng vô cùng cảm khái.
Quan sát hồi lâu, thần thức của Từ Huyền cũng không dám tới quá gần, tránh bị Cửu u Lam Tinh Băng Diễm công kích. Dù sao thứ này hiện tại cũng đã sinh ra linh trí rồi.
- Nơi này không nên ở lại lâu.
Từ Huyền xác nhận Trương Hằng không còn khả năng sống sót liền hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, bay về phía chân trời.
Thần thức hắn vô tình lướt qua Băng Phong thượng nhân của Bích Tuyết Tương Vân Tông, phát hiện người này tu Luyện ở băng phong hơn nửa năm, tu vi tiến nhanh, mơ hồ đã bước vào cánh cửa Hóa Thần Kỳ rồi.
Hoặc là nói Băng Phong thượng nhân đã đặt nửa chân vào Hóa Thần KỲ!
Nếu không phải vì Trương Hằng dẫn phát ra dị trạng, có lẽ không tới mười năm, hắn đã có thể trở thành đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ mới nhất của Triệu Quốc trong mấy ngàn năm trở lại đây.
Đáng tiếc, cơ hội đột phá đã không có duyên với hắn. Loại cơ duyên này đã tiêu tan, ngay cả hắn tiếp tục bế quan cũng không còn tác dụng nào nữa.
Tuy nhiên Dù vậy, thực lực của hắn cũng đủ để quét ngang tu sĩ dưới Hóa Thần Kỳ. dù gặp yêu thú Biến Hóa Kỳ đỉnh phong cũng không phải sợ hãi.
Trong mơ hồ, trong lòng Băng Phong thượng nhân hiện lên một cỗ bực bội. dùng thần thức quét ngang khu vực hai mươi dặm bị băng phong này, có chút không cam lòng!
Giờ phút này, nơi băng phong chủ yếu tập trung phạm vi hai mươi dặm quanh Trương Hằng. Trong khu vực này, thần thức hắn tiến vào sẽ bị đống khí cường đại tiến thẳng linh hồn. Càng đáng sợ hơn chính là Cửu u Lam Tinh Băng Diễm. Băng diễm này dường như có được linh tính nhất định, chỉ hơi dị động liên có thể công kích người khác.
Băng Phong thượng nhân nhanh chóng đưa ra một kết luận.
- Được, ta tạm thời đi Cực Diễm Môn. Hy vọng ngươi không lừa gạt ta...
Trong mắt Băng Phong thượng nhân hiện lên một đạo hàn quang, băng cầu màu lam liền hưu một tiếng, bắn về phía Vô Ưu Lâm.
Ti ti
Hàn khí khủng bố lan tràn phạm vi mười dặm. Chỉ một lúc, nơi này hình thành một phiến băng phong!
Theo sau, Băng Phongthượng nhân hóa thành một đạo lam quang, bay khỏi Vô Ưu Lâm. nơi này chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đại điện ở sâu trong Vô Ưu Lâm. một con phi ưng màu xanh thật lớn đang nắm trên sàn nhà, lông vù của hắn giống như tinh thiết, lộ ra phong mang lợi hại.
Nhưng một chiếc thiết sí của hắn lại bị bẻ gãy. một con mắt cũng bị chọc mù. con mắt còn lại hiện ra sự oán hận, điên cuồng và độc ác. Thân mình nó không ngừng run rẩy, hiển nhiên bị thương rất nặng.
Một cánh bị bẻ gãy, toàn thân thương nặng, thậm chí một mắt bị chọc mù, trầm luân tới trình tự này. Đây vẫn chính là Thanh Thiết Thần Ưng Thiết Mộc bễ nghễ trước kia sao?!
- Tên nhân loại đáng chết! Sẽ có ngày ta trả mối thù hôm nay...
Thần thức Thiết Mộc chăm chú vào Băng Phong thượng nhân đang nhanh chóng rời đi...
Sau đó, hắn lại lâm vào trạng thái như điên cuồng, lăn lộn trong đại điện, phát ra từng đợt âm Thanh khủng bố khiến người ta kinh khiếp.
- Vũ Vô Cực... Vũ Vô Cực... Vũ Vô Cực...
Trong miệng hắn gọi tên một người, đôi mắt còn lại cũng toát ra vẻ sợ hãi, không cam lòng.
Trong vô hình, một thân ảnh mãi mãi không thể chiến thắng hiện lên trước mặt hắn, tiếng long ngâm cũng như ẩn như hiện nhộn nhạo bên tai.
Bóng ma, đây vĩnh viễn là bóng ma trong lòng hắn.