Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 373 : Linh hạch và Nguyên Linh

Ngày đăng: 22:53 19/04/20


Sau khi nữ nhân Triệu Tịch Nguyệt thần bí mang theo Triệu Thụy rời đi. Trương Hằng cảm thấy thật trống trải.



- Tông chủ. người cứ như vậy mà giao Triệu Thụy cho nàng...



Tú Hương ở bên cạnh Trương Hằng, lông mi hơi chớp động, ánh mắt đỏ lên. trên mặt còn vương nước mắt. bộ dạng có chút lưu luyến nhìn về phía bầu trời xa nhưng không có cách nào nắm bắt được bóng dáng của Triệu Tịch Nguyệt và Triệu Thụy.



- Chúng ta cũng không có nắm chắc khả năng làm cho Nhị đệ sống trở lại thì chỉ có ký thác vào thân nhân của hắn thôi. Nhưng Cứ như vậy, cũng không biết phải năm nào tháng nào mới có thể nhìn thấy hắn.



Thần sắc Trương Hằng hơi sầm xuống, một lúc thật lâu sau hắn mới ngẩng đầu nhìn cô gái trước mặt, đạm mạc nói:



- Nhị đệ đã rời đi rồi, ngươi cũng nên quay về Hoa Ngữ Môn đi. Nơi này cũng không phù hợp với một tiểu cô nương như ngươi. Ngươi yên tâm. sư tôn của ngươi sẽ đối xử với ngươi rất tốt... Cũng không mất nhiều thời gian đâu, Cực Diễm Môn của ta sẽ thu nạp toàn bộ Thanh Hồ Sơn vào phạm vi thế lực của mình.



Tú Hương do dự một lát, cuối cùng ánh mắt lảng tránh nói:



- Ta cảm thấy... tông chủ... người đã làm gì sư tôn của ta... Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn



Ánh mắt lạnh lẽo của Trương Hằng đảo qua mặt nàng:



- Ngươi không cần phải xen vào việc ta đã làm gì với sư tôn của ngươi. Ngươi chỉ cần nhớ rõ. từ nay về sau, nàng ta sẽ đối xử rất tốt Với ngươi, cũng sẽ toàn lực bảo vệ ngươi an toàn. Sở dĩ không cho ngươi ở lại nơi đây. cũng là vì không muốn để cho ngươi bị cuốn vào trong vòng phân tranh thế lực. Ngươi an tâm trở về Hoa Ngữ Môn sống đi.



- Vâng, tông chủ. Tú Hương tuân lệnh!



Tú Hương khom người chào Trương Hằng, rồi khống chế độn quang rực rỡ bay về hướng Hoa Ngữ Môn.



Mười ngày sau khi Trương Hằng tiếp nhận chức vụ tông chủ. Hoa Ngữ Môn trong tam đại liên minh của Thanh Hồ Sơn dẫn đầu quy phục Cực Diễm Môn.



Việc này giống như một quả bom nổ tung trong giới tu chân ở Ngọc Phật Tự, làm các thế lực rơi vào cảnh sôi trào.




Một lúc Thật lâu sau, Trương Hằng rời khỏi cổ tháp tầng ba. Hắn hiểu được rằng bản thân mình hiện giờ rất là không thích hợp để tu Luyện thần thông. Các loại thần thông trong cổ tháp tầng ba, cùng Với sự thăng cấp. sẽ càng ngày càng thâm ảo khó hiểu. không phải là cứ giải quyết một lần trong chốc lát là xong.



Ngồi xếp bằng trên dung nham màu trắng của Hỏa Dong Tinh, trên người Trương Hằng lóe lên một tầng ngân diễm, bắt đầu hãm sâu dần trong dung nham màu trắng của Hỏa Dong Tinh.



Chỉ chốc lát sau, thân thể của Trương Hằng đã bị dung nham màu trắng che khuất, biến mất vô tung vô ảnh.



Một lúc sau, theo ánh lửa chói mắt. Trương Hằng lại bắn ra từ trong dung nham của Hỏa Dong Tinh, trong miệng thì thào:



- Tuy rằng đã có thể dùng thân thể cứng rắn đối kháng lại dung nham của Hỏa Dong Tinh, nhưng hỏa diễm ở sâu trong dung nham này thật sự là đáng sợ. đủ để đối địch với ngọn lửa của Cửu u Lam Tinh kia. Với tu vi Tinh Hạch Kỳ của ta còn chưa thể chống cự trực diện được.



- Tuy nhiên như thế cũng tốt. Dung nham của Hỏa Dong Tinh này càng cường mạnh thì giá trị tu luyện đối với ta lại càng lớn.



Trong con ngươi của Trương Hằng lưu chuyển vẻ kiên nghị.



Đúng Lúc này, trên đỉnh nham động của Hỏa Dong Tinh, ánh lửa chợt lóe sáng Nhoáng lên một cái, một âm Thanh trong sáng rõ ràng truyền tới.



Con ngươi của Trương Hằng biến đổi. Thần thức của hắn quét ngang trên không Cực Diễm Môn. lập tức phát hiện thấy một thân ảnh quen thuộc.



- Nghe nói tông chủ Cực Diễm Môn đã chết, là do Bất Tử Tà Đế kế thừa vị trí tông chủ. Hôm nay, Vũ Vô Cực ta đặc biệt tới đây khiêu chiến một phen.



Lơ lửng giữa không trung, Vũ Vô Cực đạm mạc nói. Thân thể của y đột nhiên bị bao phủ trong một tầng quang vụ màu đen. hai tròng mắt trở nên thâm thúy sâu tựa bể, hóa thành uy áp cường đại kéo dài trên nền đất.



Thần sắc của Trương Hằng hơi đổi, không ngờ là Vũ Vô Cực có thể phát hiện được bản thân mình đã xâm nhập dưới nên đất đến mấy ngàn thước. Xem ra là lần này không thể tránh khỏi một trận giao phong được rồi.



Một đạo luồng sáng quyết đoán lóe lên trong mắt Trương Hằng. Muốn chiến thì chiến, luôn tiện cũng kiểm nghiệm một chút thực lực chân chính của bản thân mình.