Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 38 : Đỗ Bằng

Ngày đăng: 22:47 19/04/20


Trương Hằng không nói hai lời, khống chế linh khí đi tìm những thi thể còn lại. Chỉ một lát, hắn đã tìm ra thi thể huyết nhục mơ hồ của những tán tu kia.



Trương Hằng cố gắng chịu đựng sự buồn nôn, thu lượm lấy túi trữ vật của bọn kia. Hắn thu được tổng cộng hai mươi mấy khối tinh thạch, còn không bằng của lão đạo sĩ có khuôn mặt vàng vọt kia.



Hơi có chút thất vọng. Trương Hằng cảm giác những tên tán tu này còn nghèo nàn hơn cả bản thân mình. Nhưng suy nghĩ kỹ thì thấy điều này cũng dễ lí giải. Dù sao bọn họ cũng không có thế lực nào để dựa vào, chút tinh thạch kia cũng là do cướp bóc mà có, có lẽ trong số tán tu, bọn họ cũng đã được coi là khá giàu có rồi.



Trợn mắt há mồm nhìn Trương Hằng chiếm được hai mấy khối tinh thạch, Triệu Thụy không khỏi có chút hối hận. Những tinh thạch này vốn phải thuộc về mình rồi...



Đối với một đệ tử nội môn như hắn, hai mươi mấy khối tinh thạch cũng Không phải là một con số nhỏ. Hiện giờ, số tinh thạch trong tay Triệu Thụy cũng Chỉ có mấy chục khối mà thôi.



- Ngươi tổng cộng chiếm được bao nhiều khối tinh thạch?



Triệu Thụy không khỏi nghi vấn. Bởi vì quá trình Trương Hằng chém giết lão đạo sĩ kia hắn cũng không thấy cho nên không biết cụ thể là Trương Hằng thu hoạch được bao nhiều.



Trương Hằng vỗ vỗ tay, thuần thục đánh ra một Khu Trần Thuật đối với chính mình, cũng không hài lòng nói:



- Uhm. tổng cộng là năm mươi tám khối, còn có một kiện linh khí hạ phẩm, cũng miễn cưỡng coi là mạnh...



- Nhiều thế sao? Còn có một kiện linh khí?



Triệu Thụy hơi giật mình, trong lòng càng cảm thấy hối hận.



Trương Hằng chính khí lẫm lẫm nói:



- Số tiền tài bất chính này để cho sư huynh ta bảo quản đi. Sư đệ ngươi cũng đã giết mấy tên tà tu rồi cũng coi như là một tu sĩ tốt, trừ hại cho dân. Nói thế chắc cũng sẽ không ham hố gì số tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng này đi!



- Đúng đúng... Đường sư huynh nói rất đúng.



Triệu Thụy trả lời có chút miễn cưỡng, vẻ mặt tươi cười còn khó coi hơn cả khóc.



Hắn đã hạ quyết tâm, nếu dụng phải tình huống loại này thì nhất định phải tiên hạ thủ vi cường, quyết không thể nhưởng tên sư huynh "tham lam" này chiếm đoạt mất chiến lợi phẩm của mình,



Vô tình, nội tâm vốn lương thiện, chất phác như một tờ giấy của Triệu Thụy. dưới sự ảnh hưởng của Trương Hằng đã dần xảy ra chuyển biến, về phần sau này sẽ biến thành như thế nào thì không ai có thể biết được!



Trải qua lần "phản cướp bóc" này, Trương Hằng đã minh bạch sự chênh lệch giữa tán tu và đệ tử danh môn chính phái.



Những tán tu thì công pháp tu luyện cũng rất kém, thậm chí là công pháp không đầy đủ phương pháp tu luyện lại không có tiền bối chi bảo cho nên trên đường tu luyện cũng rất quanh co.



Bởi vì mặc dù dưới tình huống không có Linh khí thì một đệ tử có môn phái cũng vẫn dễ dàng chiến thắng một tán tu cùng giai bình thường.




Thanh niên bạch y kia liền ôm quyền về phía Triệu Thụy, cũng không để ý Trương Hằng ở một bên:



- Tạ hạ là Đỗ Bằng của Độc Thiên Bảo. Uy lực của pháp thuật mà đạo hữu vừa thi triển chỉ sợ cũng không yếu hơn những pháp thuật bậc ba bình thường đi!



Trên mặt Triệu Thụy hơi lộ ra vẻ vui mừng:



- Không sai. pháp thuật này chính là đơn giản hóa của pháp thuật trung cấp Hỏa Diễm Cụ Phong, uy lực đích xác không kém gì pháp thuật bậc ba! Nhớ ngày đó khi ta tu luyện pháp thuật này thì...



Trương Hằng ở bên cạnh xấu hổ. Tên Triệu Thụy này cũng quá không có tâm cơ đi! Người ta chỉ mới khen ngươi một câu mà ngươi đã đem hết gốc gác của mình đều lộ ra cho người ta xem rồi.



Tuy nhiên, tên Đỗ Bằng dường như rất có hảo cảm với Triệu Thụy. Hai người cũng cứ thế, không nhìn những người xung quanh, nói chuyện phiếm một hồi lâu.



Tới cuối cùng. Đỗ Bằng lại hơi thi lễ với Triệu Thụy:



- Hai ta trò chuyện có chút hòa hợp, sau này nếu có thời gian thì tới Độc Thiên Bảo tìm ta. Đến lúc đó chúng ta sẽ tham khảo pháp thuật với nhau một chút. Ta lúc này đang đảm đương việc tuân tra, tiếp đón không được chu toàn mong huynh đệ ngươi thứ lỗi.



- Sau này ta thật sự phái tới tìm ngươi đó!



Triệu Thụy cười cười, nhìn theo bọn họ rời đi.



Đỗ Bằng mang theo đám tu sĩ phía sau nhanh chóng rời đi, từ đầu tới cuối cũng không thèm liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái.



Triệu Thụy cười ha hả nói:



- Người này không tồi. Đường sư huynh cũng có thể kết giao một chút!



Trương Hằng trừng mắt lên, cũng không giải thích gì thêm, thản nhiên nói:



- Chúng ta nhanh lên chút, Độc Thiên Bảo cũng đã không còn xa nữa.



Trong lòng Trương Hằng cũng không có gì là bất bình, tức giận. Thế Giới này, thực lực đại biểu hết thảy.



Thực lực của Triệu Thụy không kém tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn chút nào. đương nhiên có thể hòa hợp được với đối phương. Mà ở bên ngoài, hắn cũng chỉ là một gã Luyện Khí tiền khí mà thôi, căn bản không được đối phương để ý vào mắt.



Lấy vẻ mặt lạnh lùng nhìn bầu trời màu xanh lam, trong lòng Trương Hằng lặng lẽ tự nhủ:



"Một ngày nào đó, toàn bộ Tam Tinh Vực đều sẽ vì sự tồn tại của ta mà run sợ... "