Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 384 : “Phá Không” được sinh ra!

Ngày đăng: 22:53 19/04/20


Trên tay Trương Hằng đánh ra từng đạo pháp quyết. thành từng đám Hỏa Diễm màu bạc, hóa thành điểm điểm phù văn như nõng nọc. bao bọc bốn phía hàn quang trên thanh kiếm màu bạc, rèn luyện cải tạo...



"Chi chi..."



Phút chốc sau, trong mắt Trương Hằng chợt lóe sáng, một mảng lôi điện bắt đầu lượn lờ ở trên thanh kiếm màu bạc. truyền đến một tràng tiếng nổ "lốp bốp", đốm lửa văng khắp nơi.



Ba ngày ba đêm sau.



Trong miệng Trương Hằng lại phun ra một mảng hỏa diễm màu đỏ sậm, không ngừng đốt cháy trên thanh kiếm màu bạc, truyền đến hơi nóng cực Kỳ khủng bố.



Sau khi thiêu đốt ba ngày. Trương Hằng thu hồi Hỏa Diễm, khẽ hé miệng lại là một đoàn băng diễm màu lam rơi xuống trên thanh kiếm màu bạc. ngưng kết thành một tầng băng sương ngưng luyện từng chút một.



Vì để đề cao phẩm chất của Thanh kiếm, Trương Hằng có thể nói là dùng hết bản lãnh của minh, cứ như thế lập đi lập lại dùng lôi điện, Hỏa Diễm, băng diễm không ngừng rèn luyện...



Thấm thoát, thời gian nhoáng một cái đã qua nửa năm.



Vô Ưu Lâm, trong đại điện thần bí ở trung tâm rừng rậm âm u.



Thiết Mộc đang ngồi giữa đại điện, một đôi mắt ưng màu xanh trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng. Giờ phút này. thương thế của hắn sớm đã khôi phục, hắn có vẻ kính sợ nhìn một vị nam nhân trung niên mặc hoa lệ hoàng bào ngôi ở phía trên hắn.



Trung niên hoàng bào này tướng mạo bình thường, nhưng có một loại uy thế tự nhiên làm cho trong tiềm thức người ta sinh ra một loại kính sợ. Cứ xem chỗ ngồi của hai người là biết thân phận của trung niên hoàngbào rõ ràng phải cao hơn một bậc so với Thiết Mộc.



- Thiết Mộc! Cảnh ngộ ngươi gặp phải bổn hoàng đều đã biết, nếu có thời gian nhất định ta sẽ lấy lại công đạo cho ngươi. Nhưng từ Thanh Vũ nơi đó. ta được biết người cầm trong tay Dẫn Lôi Phủ đã độn tới cảnh nội Ngọc Phật Tự. đồng thời mất đi tung tích ở gần đó. Việc này có liên quan tới hưng suy tồn vong của Yêu tộc ta, nên cần phải giải quyết trước tiên...



Trong cặp mắt U ám của trung niên hoàng bào lóe ra một tia hào quang màu vàng, lập tức uy áp vô hình tràn ngập quanh thân hắn. bầu không khí trong đại điện như bị cô đọng lại.



Nhưng cổ uy áp này Chỉ kéo dài chừng một hai lần hô hấp, hơn nữa còn là trung niên hoàng bào vô thức phóng ra. Nhưng dù vậy, Thiết Mộc ngồi bên cạnh lại cảm nhận được một trận áp lực trước nay chưa từng có, sinh ra một loại ảo giác không thể chống lại.



- Giao Long Hoàng đại nhân! Ta cũng biết tầm quan trọng của Dẫn Lôi Phủ nhưng lần đó ta bị Vũ Vô Cực quấy nhiễu, để cho tên thanh niên kia chạy thoát, cũng làm cho Dẫn Lôi Phủ mất đi manh mối cuối cùng. Ngoài ra Chí Viêm Ma Tôn chết đi, Cực Diễm Môn do Bất Tử Tà Đế nắm trong tay thực lực càng thêm thần bí khó lường. Đồng thời ta đã bị thương nặng, cũng bất lực không thể tra xét chuyện Cực Diễm Môn này...



Thiết Mộc vội giải thích với vị Giao Long Hoàng đại nhân, trên mặt cùng mang theo vài tia bất đắc dĩ.




Tuy nhiên ngay trong khoảnh khắc này. trung niên hoàng bào trong đại điện Vô Ưu Lâm thần bí. sắc mặt lại thoáng biến đổi liếc mắt nhìn về hướng Cực Diễm Sơn vài lần. trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nghi hoặc.



ở trong cơ thể hắn, có một vật gì đó đang rung động rất nhẹ. Dường như có xu thế rục rịch muốn động, thật lâu sau mới yên tĩnh trở lại.



- Giao Long Hoàng đại nhân! Đã xảy ra chuyện gì vậy?



Thiết Mộc lộ vẻ mặt quái dị hỏi. hiển nhiên có hơi khó hiểu với phản ứng của trung niên hoàng bào.



- Ở cảnh nội Ngọc Phật Tự Dường như sinh ra một kiện Pháp bảo không phải là nhỏ. thậm chí còn lộ ra khí tức của Thông linh pháp bảo. Thật kỳ lạ, ở giới tu chân hiện nay. còn có ai có thể luyện chế ra vũ khí tiếp cận cấp bậc Thông linh pháp bảo...



Trung niên hoàng bào cau mày. trong mắt lấp tóe Thần Quang, không biết đang suy nghĩ điều gì.



- Thông linh pháp bảo...



Thiết Mộc lộ vẻ mặt hoảng sợ. hắn có thể hiểu được, ở giới tu chân Tam Tinh Vực. khi một kiện Thông linh pháp bảo được nhận chủ thì sẽ sinh ra uy lực đến mức nào?



Trong động phủ tông chủ ở Cực Diễm Sơn.



Trương Hằng khoanh chân ngồi trên tấm thảm cỏ trên mặt đất. ở trước mặt hắn lơ lửng hai dạng đồ vật khác biệt: một thanh kiếm màu bạc chói mắt. một chiếc khăn tay trắng như tuyết có vẻ ảm đạm.



Trong đó, trong tiểu kiếm màu bạc lộ ra một khí tức sắc bén chí cường, dường như sắp phá vỡ không gian trước mắt. bất luận kẻ nào nhìn vào nó. đầu tiên đều sẽ sinh ra một loại ảo giác không có gì kiên cố mà không phá nổi.



Tiểu kiếm màu bạc dài chừng ba thước, cả vật thể lộ ra ngân quang trong suốt, lưỡi kiếm và mũi nhọn còn mỏng hơn so với cánh ve. hiện ra một sắc thái bán trong suốt, dưới ánh sáng chiếu rọi phát ra hào quang rực rỡ mà lạnh như băng.



- Kiếm này có thể theo bên ta cả đời, gọi tên là: Phá Không đi.



Trương Hằng ngắm nhìn thanh kiếm màu bạc phát sáng trước mắt. trong mắt lộ ra một mối tình hoài khó hiểu.



Phá Không, bắt đầu từ khoảnh khắc nó sinh ra, liền ký thác hy vọng cùng cảm tình của Trương Hằng chôn đấu tận đáy lòng. Chung quy có một ngày, nó sẽ cùng với chủ nhân của mình bước trên đỉnh thế giới...