Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 41 : Trận bàn

Ngày đăng: 22:47 19/04/20


- Các vị đạo hữu! Vật trong tay ta này là kiện bảo vật truyền lại từ tổ tiên, nghe nói là một loại trận bàn hiếm thấy. Chỉ cần ở trên mặt được gắn tinh thạch, liền có thể làm cho trận bàn này có hiệu lực, có vài phần uy lực của Nguyên trận pháp. Hôm nay bán ra kiện trận bàn này. không cần đôi lấy đồ vật gì khác, Chỉ có hy vọng duy nhất chính là có thể thu đứa cháu của ta này làm đồ đệ. đồng thời cam đoan ngày sau hẳn có thể tiến vào Luyện khí kỳ. Chỉ cần đạo hữu là Luyện khí kỳ là có thể hoàn thành giao dịch, nhưng trước khi giao dịch phải lấy tâm ma của mình thề...



Lão già này trên mặt đẩy nếp nhăn, khi nói chuyện thân mình còn hơi run run. một tay nắm bàn tay đứa trẻ bên cạnh.



Bộ dạng đứa trẻ thật thông minh, đôi mắt trong suốt linh động, tò mò quan sát các tu sĩ chung quanh.



- Trận bàn này là thật vậy chăng?



Một tu sĩ trung niên Luyện khí kỳ rất ngạc nhiên đi tới hỏi.



- Tuyệt đối không nói bậy! Đầy đủng thật là một kiện trận bàn thập phần trân quý. chỉ cần ở trên mặt được gắn Tinh thạch liền có thể có hiệu lực.



Lão già nói đây tự tin.



- Trước thử xem, xem trận bàn có đúng thật như vậy hay không?



Bên cạnh có tu sĩ đề nghị.



Cái gọi là trận bàn, chính là một loại trận pháp đơn giản hoá. khắc vào một loại đạo cụ tài liệu đặc chế. chỉ cần trên trận bàn được gắn Tinh thạch, chủ nhân của trận bàn liền có thể điều khiến tăng giảm uy lực của trận pháp này.



Trận bàn Tuy rằng so với uy lực Nguyên thủy của trận pháp giảm đi hơn phần nửa, nhưng tính thực dụng của loại đạo cụ này rất mạnh, được rất nhiều tu sĩ không am hiểu trận pháp rất ưa chuộng.



Nhưng chế tác trận bàn loại này cực kỳ khó, không Chỉ có tài liệu khó tìm, hơn nữa người chế tác phải thập phần thấu triệt tinh thông về trận pháp. Bởi vậy, trận bàn ở Tu Tiên giới rất hiếm, rất ít có người có được trận bàn. Hơn nữa mặc dù có được thứ này, uy lực của trận pháp khắc trên trận bàn cũng rất có hạn.



Toàn bộ Tam Tinh Vực, người có thể chế tác trận bàn tuyệt đối là đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa những người này phần lớn đều là tu sĩ bậc cao thần thông không kém. Dù sao trận pháp thâm ảo rườm rà, không có thời gian dài để nghiên cứu và thực nghiệm thì rất khó mà thành tựu. Tu sĩ bậc thấp thì vì Tinh lực toàn thân nghèo hèn, cũng Chỉ có thể thu được thành tựu sơ sài trên phương diện trận pháp mà thôi.



- Trận bàn này cần bốn khối Tinh thạch mới có thể có hiệu lực... Tuy nhiên trong tay lão nhân ta cũng không có tinh thạch...



Khi lão già nói lời này giọng điệu thoáng hơi do dự.



- Ta nơi này có tinh thạch, hãy thử xem hiệu quả của trận pháp này đi.
- Đứa cháu của lão không phải chính là phế linh căn chứ?



Lão già kia không khỏi biến sắc, có vẻ tức giận liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, tiếp sau lại thần sắc ảm đạm nói:



- Đúng! Phong nhi nó đích thật là phế linh căn... Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



Lời vừa nói ra. các tu sĩ chung quanh cũng không khỏi lắc đầu.



Gã tu sĩ mặt gầy chuẩn bị giao dịch với Triệu Thụy cũng đánh trống lui binh, nhanh chóng bỏ đi.



Nói đùa hay sao? Giúp người có phế linh căn đi tu tiên, điều này còn khó hơn so với trực tiếp khiêu chiến cùng tu sĩ bậc cao.



Phế linh căn trên lý thuyết là có khả năng tu tiên, nhưng trên thực tế căn bản là không thể đi trên con đường tu tiên.



Trong lịch sử mấy vạn năm ở Tam Tinh Vực, người bằng vào phế linh căn có thể đi trên con đường tu tiên ít ỏi không có mấy.



Có thể nói, không có kỳ ngộ lớn lao, hoặc là có tu sĩ bậc cao chịu hi sinh công lực để tẩy tủy phạt cốt, thì phế linh căn chẳng khác nào gọi là vô duyên với Tiên Đạo.



Muốn những tu sĩ Luyện khí kỳ thu đứa nhỏ phế linh căn này làm đồ đệ, mà còn phải lấy tâm ma thề giúp cho nó tiến vào Luyện khí kỳ. chuyện đó hoàn toàn là không có khả năng.



Mỗi tu sĩ ở thời điểm tu vi đột phá bình cảnh, đều cần phối hợp với tâm cảnh tương ứng. mà một khi ở Phương diện tâm cảnh lưu lại sơ hờ, thì rất có thể bị tâm ma thừa dịp hư mà vào, rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma.



Cho nên một khi đề cập tới lấy tâm ma thề, người tu tiên phần lớn đều phải cận thận lại càng thận trọng, quyết sẽ không lấy tâm ma để đùa bỡn. Chuyện đó đối với người phàm bình thường không có tác dụng gì, nhưng đối với người tu tiên mà nói thật sự rất linh nghiệm.



Ngay lúc các tu sĩ chung quanh đều đánh trống lui binh. Trương Hằng đứng dậy, thần thái bình thản nói:



- Một khi đã như vậy, trận bàn này lưu lại cho ta đi!



Xôn xao! Ánh mắt các tu sĩ xung quanh đều rơi trên mặt Trương Hằng, nhìn hắn với dáng vẻ đang nhìn một tên ngốc!