Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 447 : Huyết quang sơ hiện
Ngày đăng: 22:54 19/04/20
- Rốt cuộc cũng đã lộ cái đuổi hồ lý ra...
Trương Hằng khẽ cười một tiếng, thần thức lập tức phong tỏa mọi thứ trong phạm vi vạn đặm. quả nhiên phát hiện ra hơn mười tu sĩ Hóa Thần Kỳ đang lao tới bao vây nơi đây. đó mới Chỉ là đợt tu sĩ thứ nhất.
- Mộ sư muội, chúng ta chạy nhanh lên. nơi này không nên ở lâu.
Vừa thấy trung niên họ Khổng kia lộ ra bộ mặt thật. Triệu Cương và Mộ Linh Nhi đều hiểu ra tất cả,
- Ha ha ha... Các ngươi muốn chạy trốn sao? Đã muộn rồi!
Trung niên họ Khổng kia mang theo vẻ trào phùng nhìn những người ở trước mặt, cười nhạo nói:
- Từ khi các ngươi vừa mới bước vào Bích Vân Đảo. thì đã rơi vào mai phục của chúng ta rồi.
- Ngươi là tên tiểu nhân đê tiện, sư tôn đối với ngươi không bạc. vì sao lại phản bội sư môn, làm cái việc táng tận lương tâm này.
Mộ Linh Nhi đỏ bừng mặt lên, giận dữ quát, đôi mắt hiện lên một vẻ mê man và bất đắc **.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà gặp phải nhiều biến cố như vậy. một cô gái trẻ chưa từng trải nhiều như nàng sao có thể chịu đựng được.
Đúng lúc này, từ đằng xa truyền tới một vài luồng khí thế hùng mạnh, hai ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ mang theo địch ý vô cùng rõ ràng đang nhanh chóng bay tới Nơi này, đã tới gần trong phạm vi ngàn dặm.
- Chạy mau!
Trương Hằng không phân trần gì, kéo theo Mộ Linh Nhi chạy ra ngoài Bích Vân Đảo. Triệu Cương phản ứng cũng rất nhanh, theo sát Trương Hằng nhanh chóng bay ra ngoài, không tiếc tiêu hao bản mệnh nguyên khí trong cơ thể.
- Tại sao ngươi lại còn muốn cứu ta? Một mình người chạy trốn sẽ càng dễ dàng hơn.
Đôi mắt Mộ Linh Nhi hiện lên một tầng hơi nước mênh mông, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vài tia kinh hỉ. bàn tay ngọc bị Trương Hằng nắm lấy, an nguy ở thế giới bên ngoài đã bị nàng để quên trên tận chín tầng mây.
- Hãy bớt nói sàm đi. hiện giờ ta muốn hỏi ngươi một việc, trên Bích Vân Đảo này có tu sĩ Hợp thể kỳ không?
Trương Hằng mang theo vẻ nghiêm túc hỏi Mộ Linh Nhi. thần thức tập trung theo dõi động tĩnh trong phạm vi mấy ngàn dặm.
- Ngoài cha ta ra, trên Bích Vân Đảo không còn tu sĩ từ Hợp thể kỳ trở lên nào khác, cho dù là có cũng là những cao nhân ẩn dật không màng thế sự.
Thần thức quét qua những tu sĩ xung quanh, ánh mắt Trương Hằng rất nhanh liền dừng lại trên người một thiếu niên mặc chiến giáp màu tím trong số đó. ánh mắt không khỏi sáng lên.
Thiếu niên mặc áo giáp màu tím kia trong tay cầm một bảo kiếm lóe lên lôi quang, rõ ràng là một kiện thông linh pháp bảo. Lấy hắn làm trung tâm, bốn tu sĩ Hóa Thần Kỳ ở bên cạnh đều có tu vi từ trung kỳ trở lên.
- Người này có vẽ như rất lợi hại, vừa rồi một kích đã giết chết được Khổng đạo hữu...
Một trung niên Hóa Thần kỳ có chút khiếp đảm nói. ánh mắt lẩn trốn cái nhìn của Trương Hằng.
Cảnh tượng vừa rồi khi Trương Hằng dùng thuật hợp kích thi triển hai thần thông băng hỏa trong nháy mắt giết chết trung niên họ Khổng bọn họ đã nhìn thấy rõ làng.
- Các ngươi không cân phải lo lắng, cứ cùng nhau xông lên đi. trong tay ta có thông linh pháp bảo Lôi Vân Kiếm, nhất định trong chốc lát có thể giết chết hoặc khiến hắn trọng thương!
Thiếu niên mặc áo giáp tím kia tràn đây tự tin nói. vận pháp lực, trên Lôi Vân Kiếm ở trong tay lóe lên những con lôi xà khiến cho người ta phải hoảng sợ. uy thế cường đại khiến cho linh khí trong phạm vi mấy chục dặm phải chấn động, uy áp tinh thần vô hình đánh tới ba người Trương Hằng.
Lập tức, vài tên tu sĩ Hóa Thần kỳ vốn còn lo lắng lập tức lộ ra chiến ý dào dạt. Dường như đối với thiếu niên mặc áo giáp tím trong tay cầm thông linh pháp bảo kia cực kỳ tin tưởng.
- Đó là Hàn Lỗi. con nuôi của nhị đảo chủ, trong tay có một kiện thông linh pháp bảo. thực lực không thể coi thường...
Mộ Linh Nhi nhìn theo ánh mắt của Trương Hằng, giải thích cho hắn. Lúc này Dường như nàng cũng bị ảnh hưởng bởi sự ung dung của Trương Hằng, trong lòng cũng hoàn toàn bình tĩnh.
Vù vù vù!
Vì tốc độ phi hành của ba người Trương Hằng cũng không nhanh, tám tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia đã tạo thành được thế bao vây, đem ba người bao vậy lại ở giữa, Khoảng cách không lớn hơn mấy chục dặm.
Tám tu sĩ Hóa Thần Kỳ uy áp tinh thần cường đại từ bốn phương tám hướng phủ xuống, khiến cho sắc mặt Mộ Linh Nhi và Triệu Cương trắng bệch.
Mộ Linh Nhi nắm chặt tay Trương Hằng, trên mặt lộ ra khẩn trương:
- Trương đại ca, Không bằng ngươi cùng với Triệu sư huynh hãy phá vây trốn đi. bọn chúng sẽ không làm tổn thương tới ta đâu...
Trương Hằng hít sâu một hơi. không trả lời nàng, mà vươn tay ra, trong không khí rung động một hồi, hiện ra một cây quạt lông dẫn động cả phong lôi.
Cùng lúc đó. một luồng sát lục khí ngợp trời từ trên người Trương Hằng sinh ra, mơ hồ có thể nhìn thấy huyết quang hiện lên ở sau lưng hắn...