Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 46 : Phù Triển Cấp Ba (Hạ)

Ngày đăng: 22:47 19/04/20


Thiên Vũ Các là một tòa lầu các bốn tầng, toàn thể được xây dựng bằng gỗ lim đặc thù. ở trên con đường phồn hoa này trông rất bắt mắt.



Trên băng hiệu lầu các. ba chữ "Thiên Vũ Các" hàm ý phi phàm đề nghị ra trước mắt chúng tu sĩ. Cái loại khí tức phong cách cổ xưa trong hàng chữ làm cho người ta không đám hoài nghi niên đại xa xưa cùng thực lực kinh người của Thiên Vũ Các.



Trương Hằng mơ hồ cảm nhận được toàn bộ lầu các được một tầng cấm chế như có như không che chở, thần thức của hắn hơi thảm dò liền bị một cỗ lực lượng nhu hòa bắn ngược trở về.



Trương Hằng suy đoán người bố trí cấm chế tầng ngoài của Thiên Vũ Các này nhất định là một vị tu sĩ Trúc cơ kỳ trở lên. tám chín phần mười có thể là cao nhân Kết Đan Kỳ.



Bởi vậy có thể thấy được thế lực sau lưng Thiên Vũ Các này khẳng định không đơn giản. Nói không chừng ông chủ sau lưng chính là Độc Thiên Bảo.



Trong lòng Trương Hằng lại cận thận vài phần, mặt ngoài cũng rất thong dong đi vào tầng một lầu các.



Tu sĩ ở tầng một Thiên Vũ Các cũng không quá nhiều. Trương Hằng phát hiện phần lớn tu sĩ nơi này tu vi đều ờ Luyện Khí trung kỳ trở lên, thậm chí còn có thể nhìn thấy bóng dáng của tu sĩ Trúc cơ kỳ.



Ngoài ra, trong tầng một không thiếu quản sự mặc áo bảo tím đặc thù. bọn họ phụ trách tiến hành giao dịch, cùng những tu sĩ này. trong lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh.



Một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ như Trương Hằng đi vào lầu các này tự nhiên có chút nổi bật. không ít tu sĩ đang âm thầm đánh giá hắn. nhưng hắn lại làm như không biết.



Những thứ được bán trong tầng một này tốt hơn một chút so với những sạp giao dịch bên ngoài, nhưng là so với dự đoán của Trương Hằng còn kém một chút. Quan trọng là... tầng một này cũng không có bán phù triện cấp ba, phù triện cấp hai ngược lại có không ít.



Trương Hằng đoán rằng những thứ đẳng cấp cao hơn có thể ở trên lầu. hơn nữa hắn còn tận mắt nhìn thấy một hai tu sĩ Trúc cơ kỳ đi lên tầng hai.



Vì thế Trương Hằng đi tới chỗ thang lầu, muốn lên lầu xem.



Đúng lúc này, một nam nhân áo bào xanh cản đường đi của hắn.



- Vị đạo hữu này, có thể ngươi đi sai nơi rồi. Lầu hai Thiên Vũ Các Chỉ có tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ mới có thể lên, ngươi vẫn là ở lầu một giao dịch đi. trên lâu kỳ thật không thích hợp ngươi.



Ngôn ngữ nam nhân áo bào xanh này Tuy rằng coi như khách khí nhưng trên mặt lại rõ ràng mang theo vài phần thần thái khinh miệt nhìn Trương Hằng, bộ dạng tựa như đang cười nhạo một thằng nhà quê.



Tu vi nam nhân áo bào xanh này đại khái ỡ giai đoạn Luyện Khí hậu kỳ. điều này không khỏi làm Trương Hằng nhớ tới Lý Phong vừa mới bị mình hung hăng giẫm đạp một trận trước đó không làu. Tuy rằng hắn cũng muốn giẫm đạp nam nhân này một chút, nhưng là cũng không ngốc đến mức động thủ trong này.



- ồ? Chẳng lẽ ta nhìn lẩm sao? Vị đạo hữu này. không ngờ ngươi cùng là một trong những quản sự của Thiên Vũ Các?



Khóe miệng Trương Hằng mang theo nét cười như có như không. Hắn đương nhiên biết nam nhân áo bào xanh này không phải quản sự nơi này. từ cách ăn mặc của hắn là có thể thấy được.




Thật cận thận cất hai tấm phù triện này vào trong túi trữ vật, Trương Hằng liếc nhìn hai cái hộp một cái:



- Phù triện lấy đi. hộp này để lại cho các ngươi tiếp tục sử dụng.



Trương Hằng bò hộp tự nhiên là có đạo Lý. tiện cho hắn từ túi trữ vật lấy phù triện sau đó trong nháy mắt khởi động, có hộp hoàn toàn là vướng tay.



Quản sự cầm hai khối tinh thạch trung phẩm trong tay. trong lòng hơi có chút kích động. Mặc dù hắn có tu vi Trúc cơ kỳ nhưng trong tay cũng không có một khối Tinh thạch trung phẩm. Giờ phút này trong tay có thêm hai khối Tinh thạch trung phẩm tự nhiên có chút kích động.



Nhìn Trương Hằng để lại hai cái hộp ở trên quầy. quản sự xấu hồ cười, cung kính tiễn Trương Hằng rời đi.



Chung quanh không ít tu sĩ tự nhiên thấy được giao dịch giữa Trương Hằng cùng quản sự. nhìn thấy thái độ cung kính của quản sự với Trương Hằng. cũng không khỏi sinh ra tò mò đối với thân phận của Trương Hằng.



Có chút tu sĩ nhận ra Trương Hằng lấy ra Tinh thạch trung phẩm, trong mắt lại càng toát ra vẻ khiếp sợ.



Sau khi Trương Hằng giao dịch xong. liền đi về hướng thang lầu xuống lầu một.



Mới vừa đi đến thang lầu. hắn cảm giác có vài cỗ thần thức đang thăm dò mình.



Trong lòng chấn động. Trương Hằng hiểu được nhất định là vài tên tu sĩ Trúc cơ kỳ không kìm nổi dùng thần thức thăm dò hư thật của mình.



Nhưng bởi vì thần thức của Trương Hằng so với tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ bình thường còn cao hơn nửa bậc, những thân thức âm thầm nhìn trộm này tự nhiên không giấu được hắn.



Tâm niệm khẽ chuyển Trương Hằng hít sâu một hơi. đột nhiên quay đầu lại. trên mặt mang theo tươi cười quỷ dị thần bí khó lường, lần lượt đảo qua những tu sĩ Trúc cơ kỳ đang dùng thân thức nhìn trộm hắn.



Theo sau, hắn lộ thần thái ung dung đi xuống dưới lầu. giống như một người thắng lợi chân chính.



Vài tu sĩ Trúc cơ kỳ dùng thần thức thăm dò Trương Hằng, thần sắc đại biến.



Không ngờ thanh niên trước mắt có thể cảm thấy thần thức của bọn họ. mà bọn họ lại không thăm dò ra sâu cạn của hắn. Hơn nữa nụ cười qủy dị của hắn trước khi đi lại càng làm cho người ta thấy dáng sợ.



Hết thảy đại biểu cho điều gì?



Trên trán rịn ra mấy giọt mồ hôi, vài tên tu sĩ Trúc cơ kỳ trợn mắt há mồm nhìn theo Trương Hằng biến mất ở thang lầu.