Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 462 : Nhiệm vụ của Nhan Hồng Ngọc
Ngày đăng: 22:54 19/04/20
Trong tiếng nói của nam tử ở động phủ dường như mang theo vẻ sợ hãi, lời còn có ý lùi bước, hơn nữa đưa ra "Nhan cô nương" này.
Kết quả như thế, làm cho Thao Vĩnh Bằng cảm thấy bất ngờ. vốn hắn tưởng rằng tu sĩ thần bí trong động phủ này hắn là không dễ chọc, không làm một phen trắc trở thì không dễ dàng đạt được mục đích.
Nhưng hiện giờ đối phương lại sinh, ra ý sợ hãi, dâng ra nữ hầu nũng nịu này.
"Chẳng lẽ là thấy người nhiều người, hay là không dám là địch với Huyết Ma Động ta, cho nên mới phái làm ra ý lùi bước."
Trong lòng Thao Vĩnh Bằng vừa động, liền ra một kết luận, vẻ mặt không khỏi cười lạnh.
- Hừ. các hạ nghĩ hay quá nhi. ngươi mở động phủ ở phạm vi thế lực Huyết Ma Động ta, Chỉ dựa vào một chuyện này thì ta đã không thể tha cho ngươi...
Ánh mắt âm tàn của Thao Vĩnh Bằng nhìn chằm chằm ngọn núi hoang phía trước, chúng tu sĩ Kết Đan KỲ sau lưng hắn cũng lộ vẻ hung ác. trên người thấm thấu ra một cỗ khí giết chóc vượt xa tu sĩ bình thường.
Vốn Thao Vĩnh Bằng còn có chút cố kỵ với chủ nhân động phủ này, dù sao hắn cũng không nhìn thấu được ảo trận tầng ngoài động phủ này.
Nhưng Trương Hằng trong động phủ vừa có ý lùi bước, trong lòng hắn liền khi không sinh ra một cỗ dũng khí. Giới tu chân là như thế nếu ngươi cứng rắn một chút, có lẽ người ta còn cố kỵ vài phần, một khi lùi bước hay sợ hãi, như vậy cứ chờ bị người ta đuổi theo đánh đập.
- Ngươi muốn thế nào?
Giọng nói của nam tử trong động phủ đã mang theo vài phần châm chọc.
- Hừ. đợi Thao mỗ kéo ngươi ra rồi nói...
Thao Vĩnh Bằng tràn đầy đắc ý. cười nói với Nhan Hồng Ngọc:
- Nhan cô nương, cô nói nên xử lý chủ nhân của cỗ như thế nào đây?
- A...
Nhan Hồng Ngọc dưới đất liền hoảng sợ, nào dám trả lời vấn đề của hắn trong lòng hận không thể chém ngàn đao cái tên vô sỉ này.
Nhưng tiếc rằng Trương Hằng đã hạ lệnh cho nàng, tạm thời không thể tổn thương những người này, đợi lát nữa sẽ có nhiệm vụ an bài cho nàng.
Đối với "nhiệm vụ" mà Trương Hằng nói. trong lòng Nhan Hồng Ngọc hoảng sợ: chủ nhân sẽ không hiến mình cho đám cầm thú này chơi đùa chứ?
- Ha ha, Pháp bảo không tệ. ta lấy chơi trước đã.
Đúng lúc này, ánh bạc chợt lóe. trên bầu trời khi không xuất hiện một bàn tay màu bạc thật lớn, vù một cái lấy mất Huyết Hồn Phiên kia.
Tiếp đó, hào quang chấn động, bàn tay màu bạc vù một cái lui về động phủ, bị Trương Hằng nắm trong tay.
- Sao có thể được...
Thao Vĩnh Bằng mặt như tro tàn. khoảng khắc bàn tay màu bạc kia thoáng hiện, toàn thân hắn bị áp lực không thể động đậy. không thể thở nổi. thân thể thiếu chút bị ép đến không ra hình người.
Càng thêm đáng sợ là liên hệ giữa hắn cùng Pháp bảo bản mạng Huyết Hồn Phiên ngày càng yếu, thậm chí cuối cùng mất đi liên hệ.
"Chẳng lẽ là người trong động phủ kia..."
Đột nhiên Thao Vĩnh Bằng nghĩ tới một khả năng, trong lòng không khỏi run lên. hắn cảm giác thủ đoạn của người trong động phủ thậm chí không kém gì Huyết Ma đại động chủ thần bí khó lường.
Chúng tu sĩ Kết Đan Kỳ sau lưng hắn cũng hoảng sợ không thôi.
- Thao động chủ. chúng ta làm gì đây?
- Thao đại nhân, chúng ta nhanh chóng chạy khỏi Nơi này thì tốt hơn...
- Thao tiền bối. Nơi đây không nên ở lâu, nữ nhân này cũng rất quỷ dị...
Chúng tu sĩ Kết Đan Kỳ đều sinh ra ý lùi bước.
- Chạy mau!
Trong lòng Thao Vĩnh Bằng kinh sợ. dẫn chúng tu sĩ Huyết Ma Đạo chạy trối chết.
- Thao đại ca. sao lại có thể bỏ người ta lại đây chứ?
Nhan Hồng Ngọc vô cùng U oán đuổi theo, khóe môi đỏ lộ ra ý cười nắm chắc.