Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 486 : Liên tiếp tăng hai cấp
Ngày đăng: 22:54 19/04/20
- Chẳng lẽ người này là đại tu sĩ Hợp thể hậu Kỳ?
Trương Hằng trong lòng thất kinh, không khỏi suy đoán.
Ở Tu chân giới Chu Vương Triều, một khi tu vi đạt tới Hợp thể kỳ. là có thể được xưng là cao thủ, mà mỗi một giai đoạn trong Hợp thể kỳ đều có sự chênh lệch rất lớn. Trong đó, bắt đầu từ Hợp thể hậu kỳ trở đi. thực lực sẽ phát sinh sự tăng vọt rất lớn.
Cho nên, tu sĩ Bắt đầu từ Hợp thể hậu kỳ trở đi đều tiến vào nhóm đại tu sĩ được rất nhiều tu sĩ kính ngưỡng.
Còn về phần những tu sĩ Hợp thể hậu Kỳ mạnh như thế nào thì cũng có Nguyên nhân như sau:
Bởi vì trên Hợp thể kỳ là cảnh giới ác mộng trong những cảnh giới tu chân Độ kiếp kỳ!
Độ kiếp kỳ sẽ gặp phải thiên kiếp mà mỗi người nghe thấy đều phải khiếp đảm! Đây cũng là thách thức lớn nhất mà mỗi người tu chân đều phải đối mặt.
Cho nên, bắt đầu từ Hợp thể kỳ là giai đoạn mà thực lực của tu sĩ tăng lên tới đỉnh điểm. Hết thảy chuyện này đều là chuẩn bị cho thử thách lớn nhất gặp phải ở Độ kiếp kỳ, mà sự tăng vọt thực lực của Hợp thể kỳ chủ yếu lại thể hiện ở hai cảnh giới hậu kỳ. đại viên mãn.
Theo như công bố của những tu sĩ đỉnh cao. sự chênh, lệch thực lực giữa Hợp thể đại viên mãn và Độ kiếp kỳ lại không lớn như trong tưởng tượng, chủ yếu là sự lột xác của cảnh giới tinh thần.
Lúc này, thanh niên khôi ngô trên không trung với thực lực vô biên một tiễn đã bắn chết trụng niên bỉ ổi Hợp thể sơ kỳ kia. uy lực này hoàn toàn vượt quá sự dự liệu của Trương Hằng.
Giết người cùng cấp!
Đây là sự bễ nghễ oai hùng như thế nào?
Xôn xao!
Những tu sĩ trên đảo tĩnh lặng một hồi. rồi cuối cùng bùng nổ lên.
- Kia không phải là công tử của của đại đảo chủ Hoàng Phủ Phách sao?
- Một nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ đời nay của Lam Tinh Đảo. Hoàng Phủ Phách!
Một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ hít một hơi khí lạnh.
- Khó trách... Cây cung trong tay hắn chính là thông linh pháp bảo tiếng tăm lừng lẫy Kinh Huyền Cung, nhìn vừa rồi hình như còn chưa sử dụng toàn lực đâu.
Một tu sĩ Hợp thể kỳ vẻ mặt kinh hãi nói vô cùng kính sợ nhìn nam tử ngạo nghễ như Ma Thần đang đứng ở trên bầu trời kia.
Rất nhanh đã có rất nhiều người nhận ra thân phận của thanh niên khôi ngô trên không trung này.
Con của đại đảo chủ Lam Tinh Đảo, Hoàng Phủ Phách.
Trương Hằng đứng yên tại chỗ, khôi phục lại sự bình tĩnh, lạnh nhạt đáng giá nam tử cao ngạo bất phàm đang đứng giữa hư không kia.
Từ khí tức trên người của Hoàng Phủ Phách tản ra. Trương Hằng phát hiện ra Dường như hắn chưa tiến vào Hợp thể hậu Kỳ. Chỉ là một tu sĩ Hợp thể sơ kỳ mà thôi.
- Hợp thể sơ Kỳ?!
Kết quả này nằm ngoài dự liệu của Trương Hằng!
Nói cách khác, tu vi của Hoàng Phủ Phách so với trung niên bỉ ổi kia cũng không có gì hơn. Sở dĩ hắn có thể thủ thắng đó là dựa vào ưu thế về công pháp và pháp bảo, cùng với ưu thế vể sự hiểu biết trong chiến đấu.
Là một công tử của người đứng đầu một đảo cấp hai. những công pháp mà hắn tu luyện khẳng định là mạnh hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.
Kinh Huyền Cung trong tay Hoàng Phủ Phách cũng là một kiện thông linh pháp bảo trung phẩm. nhưng lại là một thông linh pháp bảo chuyên công kích có lực sát thương rất lớn. lực công kích rất mạnh, thậm chí so với Phá Không Kiếm của Trương Hằng cũng không kém hơn mấy.
Trong lúc chiến đấu, Hoàng Phủ Phách tiên hạ thủ vi cường, thậm chí còn không ngại đánh lén, mà trung niên bỉ ổi kia lúc đó còn đang đặt tâm trí ở Nơi khác.
Theo cảm giác của Trương Hằng, thực lực mà Hoàng Phủ Phách vừa rồi biểu hiện ra thậm chí còn không kém hơn yêu thú Thiết Sa Vương Hợp thể trung kỳ, có lẽ hai người là những cao thủ cùng cấp bậc.
Tổng kết lại thì Hoàng Phủ Phách vừa rồi có thể trong nháy mắt giết chết tu sĩ đồng cấp cũng là một chuyện hợp lý.
Trong đám yêu thú có phân biệt yêu thú bình thường và Thần thú. trong tu sĩ loài người cũng có sự phân biệt giữa tu sĩ bình thường và tu sĩ tinh anh.
Nếu Phệ Thiên Mãng là Thần thú trong đám yêu thú bình thường, thì Hoàng Phủ Phách chính là tu sĩ tinh anh trong đám tu sĩ loài người đồng cấp.
- Hừ. nơi này tuy không phải là Lam Tinh Đảo. nhưng vẫn nằm trọng phạm vi thế lực của Lam Tinh Đảo ta, vô sỉ như vậy là hạng người mà Hoàng Phủ Phách ta gặp một giết một, gặp hai giết cả hai.
Tổng cộng chín ngày từ Trúc Cơ đại viên mãn đến Nguyên Anh trung kỳ. Tốc độ như thế quả thật chưa từng nghe qua.
- Chúc mừng sư muội!
Vân Dịch đứng ở mặt đất hướng về Tú Ninh chúc mừng.
Tú Ninh lơ lửng giữa không trung, hấp thu một tia linh khí cuối cùng trong lốc xoáy linh khí, tinh quang vờn quanh thân dần ảm đạm, thu vào cơ thể. Thiên địa dị tượng bốn phía cũng nhanh chóng biến mất.
Nàng mở đôi mắt giống như ngôi sao sáng trong trời đêm, thâm thúy, cơ trí, thần bí ẩn chứa mị lực vô cùng.
Nàng nhẹ nhàng đảo qua mấy người tại đây, mặt ngọc cười nhợt nhạt. Điềm tĩnh tao nhã, siêu phàm thoát tục không giống nữ nhân của nhân gian.
Mọi người bị ánh mắt của nàng đảo qua, có một loại ảo giác như lọt vào mắt xanh của nữ thần.
- Sư tôn, Tú Ninh thành công rồi.
Tú Ninh vô cùng chân thành nhìn vào Trương Hằng, cười tươi như hoa, cỗ ý cảnh đặc thù trong mắt đột nhiên biến mất, thay vào đó là vài tia hưng phấn.
Từ trên bầu trời hạ xuống, Tú Ninh đi tới trước người Trương Hằng, khẽ gọi một tiếng "Sư tôn", không kìm nổi nhào vào trong lòng ngực của hắn, trong mắt lộ ra một tầng hơi nước.
Nửa tháng ngắn ngủi, nàng từ một nữ tu Trúc cơ kỳ tấn chức Nguyên Anh trung kỳ. Thành tựu như thế khiến nàng mừng rỡ như điên.
Ôm trong lòng nhuyễn ngọc ôn hương, mũi ngửi được một mùi thơm nữ nhân ngào ngạt, đáy lòng Trương Hằng vừa có một tia tạp niệm lại biến mất trong khoảnh khắc.
Vào giờ khắc này, được ôm trong lòng ngực hắn chỉ vẻn vẹn là một nữ đồ nhi còn chưa trưởng thành.
Trong lòng không chút tạp niệm, đưa tay vỗ vai Tú Ninh, vén vài lọn tóc bên thái dương nàng, Trương Hằng cười nói:
- Tú Ninh, vi sư chúc mừng ngươi.
- Tạ ơn sư tôn. Nếu không có ngài, Tú Ninh không có khả năng lấy được thành tựu như thế.
Vừa rồi Tú Ninh mừng rỡ như điên, trong cơn hưng phấn nhào vào lòng Trương Hằng, giờ phút này đột nhiên khôi phục lý trí, cảm nhận được khí tức nam nhân trên người sư tôn, khuôn mặt lập tức ửng đô, ngượng ngùng không thôi.
Trương Hằng đúng thời điểm đầy nàng ra, sắc mặt lạnh nhạt nói:
- Tú Ninh, ngươi dã không còn là một đứa nhỏ nữa.
Trong lòng Tú Ninh hơi có một tia mất mát lại rất nhanh khôi phục vẻ như thường, tò mò hỏi:
- Sư tôn hy vọng Tú Ninh trở thành nữ nhân như thế nào?
- Sẽ có một ngày ngươi có thể giương cánh bay lượn, không cần sư tôn chăm sóc. Đến lúc đó, ngươi có thể tự quyết định cuộc sống của mình, có thể gả cho người thương... Không có bất kỳ kẻ nào có thể hạn chế tự do của ngươi.
Trương Hằng nói không chút do dự, trên mặt mang theo vài tia quan ái. Thân ở giới tu chân này, ở trong mắt hắn tự do là thứ trọng yếu nhất.
Vào giờ khắc này Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Quách Phong ở Tam Tinh Vực xa xôi, tên đệ tử đồng dạng được hắn quan ái và chờ mong rất nhiều.
Ráng đỏ và lúm đồng tiền động lòng người trên mặt Tú Ninh rút đi, dung nhan đoan trang thánh khiết, hơi hạ thấp người hướng Trương Hằng:
- Đồ nhi sẽ không phụ kỳ vọng của sư tôn.
Trương Hằng cười gật gật đầu.
- Hừ. Hai thầy trò các ngươi tâm sự đã đủ chưa?
Đúng lúc này một thanh âm lộ vẻ âm lãnh, trào phúng truyền đến, nhấn mạnh hai chữ "Thầy trò".
Trương Hằng thản nhiên nhìn hắn:
- Hoàng Phủ đạo hữu có việc gì?
Hoàng Phủ Phách cười lạnh nói:
- Hoàng Phủ Phách ta không muốn dùng sức mạnh, ngươi trực tiếp đưa ra điều kiện. Muốn như thế nào mới bằng lòng tặng nữ đệ tử này của ngươi cho ta!