Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 489 : Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương Đồ

Ngày đăng: 22:54 19/04/20


Tử Hoàng Điện sâu thẳm đầy áp lực.



Thiết Sa Vương Tả Sát đứng trong đại điện, nhìn Tử Hoàng ngồi xếp bằng ở đối diện, ngay cả thở mạnh cũng không dám, trong lòng cũng thầm kêu khổ: xem ra sự tình còn chưa xong, thậm chí xu thế còn lộn xộn bát nháo hơn.



Hoàng Phủ Lân đại đảo chủ Lam Tinh Đảo, đồng dạng là một đại tu sĩ uy chấn hải vực Chu Vương Triều, thực lực không kém gì Tử Hoàng.



Bởi vì hai thế lực lớn cách nhau không xa, thậm chí kế cận nhau, cho nên, thường xuyên sinh ra một ít tranh chấp nhỏ.



Từ thời điểm mấy ngàn năm trước, Hoàng Phủ Lân cùng Tử Hoàng đã từng giao thủ với nhau, khi đó hai người ai cũng không chiếm được tiện nghi của ai.



Từ đó về sau, Tử Hoàng sinh ra kiêng kị thật sâu đối với Hoàng Phủ Lân.



Nhưng hôm nay, hung thủ hủy diệt thân thể Tử Hãn, lại chạy tới Lam Tinh Đảo dưới quyền thống trị của Hoàng Phủ Lân. Tử Hoàng nếu muốn giết người từ trong phạm vi thế lực của đối thủ một mất một còn này, hành động đó sẽ bị lực cản lớn biết bao?



Thật lâu sau, Tử Hoàng hoàn toàn thu hồi cổ khí tức kinh khủng tản phát ra kia.



Trong khoảnh khắc, áp lực như cự thạch đặt trên đỉnh đầu lũ yêu thú trong phạm vi trăm vạn dặm tan biến trong hư không.



"Phù!"



Bao gồm Thiết Sa Vương Tả Sát ở bên trong, phần đông yêu thú trong cả vùng hải vực đều khẽ thở dài nhẹ nhõm.



Vẻn vẹn Chỉ bằng vào cổ khí tức kinh khủng trên người phát ra, có thể chấn nhiếp phạm vi mấy trăm vạn dặm, bởi vậy có thể thấy được sự cường đại của Tử Hoàng.



Bình thường đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ, thần thức có thể nhìn quét phạm vi mười mấy vạn dặm, ngay cả là yêu thú Hợp thể đỉnh phong, cũng chỉ trong phạm vi mấy mười vạn dặm, rất khó đạt tới phạm vi trăm vạn dặm.



Nhưng Tử Hoàng cùng với Hoàng Phủ Lân đại đảo chủ Lam Tinh Đảo hiển nhiên không thể xem xét theo lẽ thường. Thần thức của họ có thể nhìn quét hải vực phạm vi trăm vạn dặm, cộng thêm thần thông đặc thù có thể gián tiếp ảnh hưởng tới địa phương rất xa.



Tử Hoàng khẽ liếc nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:



- Hàn nhi sở dĩ dám rời Cửu U hải vực, không tránh khỏi là có ngươi cùng duy trì ở sau lưng...



Tả Sát thân mình run lên, khép nép nói:



- Tử Hoàng đại nhân! Việc này đích xác không thoát khỏi có quan hệ cùng ta, chỉ mong Tử Hoàng đại nhân có thể cho ta cơ hội lập công chuộc tội.



Sự việc cho tới bây giờ, nói cái gì cũng vô ích, còn không bằng ngoan ngoãn nhận tội, để tránh khiến cho Tử Hoàng phản cảm và phẫn nộ.



Quả nhiên, Tử Hoàng thấy hắn thẳng thắn thành khẩn như thế, giọng điệu hơi dịu đi:



- Ta cũng biết, nếu không phải Hàn nhi cố ý yêu cầu ngươi đi, thậm chí dùng ích lợi cùng dụ hoặc, ngươi cũng sẽ không tùy tiện đáp ứng. Nói đến cùng, cũng là nghiệt tử này lòng dạ hẹp hòi, vì một chút chuyện nhỏ như vậy mà không tiếc mạo hiểm tiến vào hải vực nhân loại...



Tuy nhiên, mặc dù Hàn nhi làm sai, nhưng dù sao nó cũng là con ta, tên khốn hủy diệt thân thể hắn kia, bổn hoàng nhất định phải bắt hắn phân thây vạn đoạn!



Tử Hoàng sắc mặt lạnh giá, trong mắt bỗng nhiên nổi lên một ngọn lửa tím. Ngọn lửa tím này ngưng tụ tới cực điểm, run run từng hồi. Toàn bộ trong đại điện theo đó lan tràn một cổ khí tức cường đại mà quỷ dị, làm cho linh hồn của tất cả sinh linh đều không tự chủ được run sợ.



May mà ngọn lửa tím này cũng chỉ nhoáng lên một cái rồi tắt, nếu không chỉ sợ Tử Hoàng Điện to lớn này cũng không chịu nổi sức ép.



Tử Hoàng biết rõ sai là do chính đứa con mình, nhưng vẫn phải bảo vệ, có thể thấy được hắn bá đạo và bao che đến mức nào.



- Tử Hoàng đại nhân! Ngài nói rất chính xác! Tên này khẳng định phải chết.



Nhưng trong tay hắn có một kiện Pháp bảo không biết tên cường đại dị thường, dưới toàn lực thi triển ngay cả ta cũng Chỉ có thể miễn cường giữ mạng...



Tiếp theo Thiết Sa Vương liền thuật lại Trương Hằng dùng thần thông cùng uy lực thi triển Chấn Áp Quyết của bảo tháp ra sao... trên mặt còn lộ ra vẻ hoảng sợ sâu sắc.



- Bảo tháp?



Tử Hoàng khẽ cau mày, nói lẩm bẩm:



- Chẳng lẽ là Chấn Thiên Tháp, Thông linh Pháp bảo cực phẩm trong truyền thuyết? Nhưng Pháp bảo này hẳn là đang ở trong tay Thiên Tinh Đình Thánh quân đại nhân...



Thiết Sa Vương Tả Sát lắc đầu nói:



- Hẳn không phải Chấn Thiên Tháp, khí tức của Thông linh Pháp bảo cực phẩm cực kỳ rõ ràng, ngay cả không có nhìn tận mắt, ta cũng có thể lập tức phán đoán ra được... Còn Bảo tháp trong tay hắn, khí tức cực kỳ quỷ dị, không biết cấp bậc, thần thức khó có thể tiếp cận. Người này bằng vào tu vi Hóa Thần Kỳ khống chế bảo tháp này, suýt tí nữa giết chết mấy người chúng ta.



- Cái gì?



Tử Hoàng giật mình, lần đầu hơi biến sắc:



- Hắn mới là Hóa Thần Kỳ?
Trương Hằng phân phó.



Hai đệ tử đồng thời đột phá, dù là kẻ ngốc cũng biết Trương Hằng khẳng định sẽ từ trong bế quan hiện thân ra. Cho nên Trương Hằng không có thể viện lý do để từ chối được nữa.



"Ầm!"



Đúng lúc này, hai đoàn linh khí màu sắc rực rỡ trên bầu trời, va chạm cùng một chỗ.



"Phốc!"



Đang đột phá, Tú Ninh cùng Vân Dịch đồng thời phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.



"Tại sao có thể như vậy?!" Trương Hằng giật mình kinh sợ.



Ngay sau đó, hai đoàn linh khí màu sắc rực rỡ trên bầu trời dung hợp vào nhau, hình thành một cái lốc xoáy thái cực âm dương trắng đen xoắn lấy nhau.



Lập tức, một cỗ uy lực cực lớn phủ xuống Phàm Vân Đảo, giống như uy lực của thiên kiếp.



- Đây là chuyện gì xảy ra...



Lam Tinh Đảo Chỉ lớn một chút như vậy, chỉ cần chúng tu sĩ đảo thần thức quét qua liền cảm nhận được dị trạng bên này.



Tình trạng như thế, ngay cả Đại đảo chủ Hoàng Phủ Lân đang bế quan trong Lam Tinh Phủ cũng bị kinh động.



- Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương Đồ...



Hoàng Phủ Lân lộ vẻ mặt kinh ngạc nói, khoanh tay chậm rãi đi lại trong mật thất, hắn lẩm bẩm:



- Nếu có thể thu lấy trận đồ này làm của mình, uy lực sẽ đáng sợ đến mức nào...



Ngay cả là đại tu sĩ, trong mắt hắn cũng toát ra một tia hướng tới và ước muốn.



Tuy nhiên, ngay sau đó, hắn lại khẽ thở dài một hơi:



- Lực của thiên địa khó có thể chống lại, bằng vào thực lực của bản thân ta nếu cố cường ép thu lấy Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương Đồ này, thậm chí có thể bị hồn phi phách tán.



- Đáng tiếc thật đáng tiếc...



Hoàng Phủ Lân mặt đầy vẻ tiếc nuối, lo được lo mất.



Hắn nhẹ nhàng đảo thần thức lướt qua phủ đệ kia, vừa lúc phát hiện Hoàng Phủ Phách con mình đang ở đó.



- Tiểu Phách! Người trong động phủ này có quan hệ gì với ngươi?



Hoàng Phủ Lân trầm giọng hỏi, thần thức của hắn vô cùng mạnh mẽ, dễ dàng đột phá cấm chế bên ngoài phủ đệ, thậm chí không có kinh động tới Trương Hằng.



Trương Hằng cũng chỉ hơi dao động tâm thần một cái, không cảm thấy có gì dị thường.



Bởi vậy có thể thấy được thực lực cường đại của Hoàng Phủ Lân.



Nên biết rằng, giờ phút này tu vi của Trương Hằng tương đương với Hóa Thần đại viên mãn, nhưng thần thức còn cường đại hơn so với tu sĩ Hợp thể hậu kỳ bình thường.



- Phụ thân?



Hoàng Phủ Phách thoáng hơi sửng sốt, rồi thuật lại một lần cho phụ thân biết chuyện đã xảy ra cùng Trương Hằng.



Hoàng Phủ Lân chau mày, suy tư chớp nhoáng một cái, rồi thản nhiên bỏ xuống một câu:



- Bảo hắn tới gặp ta!



- Dạ, phụ thân!



Hoàng Phủ Phách không dám cãi lời, lại thật cận thận dặn về một câu:



- Nhưng phụ thân ngài không thể làm tổn thương hắn, hắn là bằng hữu của hài nhi.



- Được, ngươi cứ gọi hắn đến!



Trong mắt Hoàng Phủ Phách hiện lên một tia dị sắc, không nghĩ tới đứa con của mình còn có thể nói giúp cho người ngoài, trong lòng đột nhiên sinh ra một ít hứng thú với Trương Hằng.