Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 504 :

Ngày đăng: 22:54 19/04/20


Lam Tinh Đảo dần nhỏ đi trong tầm nhìn, Trương Hằng cùng Vân Dịch đứng trên hư không, đối mặt với ba cha con Hoàng Phủ Lân cùng với Tú Ninh.



- Trương đạo hữu, ngươi thật sự quyết định rời Lam Tinh Đảo? Nếu như muốn đi bất kỳ đảo nào trong Hải ngoại Tam Tiên Đảo hoàn toàn có thể trở về Lam Tinh Đảo của ta, thông qua Truyền tống trận có thể tới nơi trong khoảnh khắc.



Hoàng Phủ Lân nhìn chằm chằm Trương Hằng, không nghĩ rằng hắn thật sự lấy thân mạo hiểm, xung đột với thế lực Tử Hoàng Phủ.



Trương Hằng thản nhiên nói:



- Ý ta đã quyết. Trương mỗ nhất định phải đi Cửu U hải vực một chuyến, nếu không muốn đột phá tu vi trước mắt ít nhất phải mấy trăm năm.



Hoàng Phủ Phách tò mò hỏi:



- Trương đạo hữu. Thời gian mấy trăm năm đối với những tu sĩ như chúng ta mà nói cũng không tính quá dài.



- Mấy trăm năm đối với sư tôn mà nói đã rất dài lâu.



Tú Ninh sâu kín thở dài nói.



Nàng đã biết Trương Hằng tu luyện tới cảnh giới hiện nay chỉ mất không đến trăm năm.



Mới không đến một trăm tuổi, so với tuổi của rất nhiều tu sĩ bình thường ở Tu chân giới thì nhỏ hơn rất nhiều.



Như thế xem ra, thời gian mấy trăm năm đối với Trương Hằng mà nói tuyệt đối là cực kỳ dài lâu.



- Kỳ thật các ngươi hoàn toàn không cần lo lắng an nguy của Trương mỗ.



Trương Hằng nói một câu vô cùng tự tin.



Cặp mắt Hoàng Phủ Tĩnh sáng lên:



- Chẳng lẽ vì Âm Dương tán tiên tặng cho đạo hưu tấm ngọc phù bảo mệnh kia?



- Không sai.



Trương Hằng gật đầu nói:



- Cho nên nói sự an toàn của Trương mỗ hoàn toàn không có vấn đề. Cho dù Tử Hoàng kia tự mình ra tay cũng không làm gì được ta. Chỉ cần ta bóp nát ngọc phù, Âm Dương tán tiên có thể tới nơi trong khoảnh khắc.



Đám người Hoàng Phủ Phách bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Trương Hằng lớn mật như vậy, dám coi nhẹ lệnh truy nã của Tử Hoàng Phủ, xông vào Cửu U hải vực ức vạn yêu thú hoành hành.



Hoàng Phủ Lân lại nhíu mày, trịnh trọng nói với Trương Hằng:



- Không đến tình huống vạn bất đắc dĩ đạo hữu không nên dễ dàng sử dụng ngọc phù này. Nó đại biểu cho nhân tình của một vị Tán tiên, giá trị không thể đo lường. Nếu như dùng nó đối phó với Tử Hoàng, ít nhiều có chút lãng phí.



"Ngọc phù" trong tay Trương Hằng đại biểu cho một cái nhân tình của Âm Dương tán tiên, giá trị vượt xa dự đoán của Trương Hằng.



Ở Tu chân giới Chu Vương Triều, Tán tiên là cấp bậc gần như vô địch. Trong giới này, không có bao nhiêu chuyện bọn họ Không làm được. Ngọc phù trong tay Trương Hằng, nếu thời cơ và phương pháp sử dụng bất đồng thì công hiệu phát huy cũng chênh lệch rất lớn.



Cho nên Hoàng Phủ Lân mới dặn dò Trương Hằng như thế.




Hơn nữa, Tử Hãn cùng đại ca hắn có liên hệ thần bí, có thể dựa vào thần thông truyền thừa xác định đại khái vị trí của đối phương.



- Được rồi. Chúng ta tiếp tục lên đường. mục tiêu Cửu U hải vực.



Trương Hằng phân phó Vân Dịch.



Trong lòng Vân Dịch sinh ra nghi hoặc, không rõ dụng ý chân chính tại sao Trương Hằng làm vậy. Nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, theo trương hằng bay về hướng yêu thú hoành hành ở sâu trong hải vực.



Ở nơi cách đây ước chừng mười mấy vạn dặm, dưới biển đột nhiên nhảy lên hai bóng người phát ra khí tức đáng sợ. Chính là Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương.



- Đại công tử. Nếu mục tiêu đã tới hải vực. vì sao chúng ta không qua đó động thủ?



Thiết Sa Vương khó hiểu hỏi, toàn thân toát ra một cỗ chiến ý cường đại cùng sát khí.



Lần trước hắn thua trong tay Trương Hằng, trong lòng không phục. Lần này nhất định phải báo thù, thề giết chết người này.



Nếu chuyến này không thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy Thiết Sa Vương hắn cũng không thể qua được một cửa của Tử Hoàng. thậm chí khó thoát khỏi cái chết.



Hai mắt Tử Lượng nhắm chặt, một lát sau mới mở mắt. chau mày:



- Kỳ quái... Khí tức của hung thủ lại chia làm hai cỗ. Trong đó một cỗ ở cùng một chỗ với tam đệ ta, một cỗ khác hành động một mình.



- Vậy phải làm sao bây giờ?



Thiết Sa Vương có chút nóng nảy, không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt lại sinh ra biến cố như vậy.



Rốt cục cỗ khí tức nào là thật?



Phải đi giết hung thủ hay là đi cứu tam công tử?



Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương đều do dự một chút.



- Không tốt. Căn cứ cảm ứng của ta, phương hướng tam đệ phi hành dường như là Hải ngoại Tam Tiên Đảo, mà phương hướng hung thủ chạy trốn lại là địa bàn Cửu U hải vực của Yêu tộc chúng ta. Chuẩn xác mà nói hẳn là phạm vi thế lực của Ma Xà Phủ.



Đột nhiên, Tử Lượng lộ vẻ kinh ngạc nói.



Thiết Sa Vương buồn bực:



- Địch nhân này thật sự quá giảo hoạt!



Tử Lượng suy tư giây lát, lại cười lạnh nói:



- Đây rõ ràng là kế "Điệu hổ ly sơn", muốn phân hóa sự chú ý của chúng ta. Hung thủ kia dù sao cũng là tu sĩ nhân loại, cho dù gan lớn tới đâu cũng không dám xông vào Cửu U hải vực. Nghe lời thuật của ngươi ban đầu. hung thủ kia tu luyện thần thông "Thân Ngoại Hóa Thần"?



- Đúng vậy, đại công tử. Hung thủ quả thật tu luyện thần thông Thân Ngoại Hóa Thần.



Ánh mắt Thiết Sa Vương sáng lên, cũng đoán được một chút manh mối.