Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 51 : Lão nhân sắp chết

Ngày đăng: 22:48 19/04/20


Màn đêm buông xuống, sao sáng đầy trời, ánh bạc chói lọi.



ở một chỗ cách sơn cốc bị Trương Hằng đập xuống chừng bốn năm dặm, nơi này có một dòng suối trong suốt róc rách lưu chuyên, dưới ánh trăng chiếu rọi. có thể thấy được bóng người dưới nước.



Triệu Thụy kinh ngạc nhìn một đóa tuyết liên ủ rũ trong tay. cỡ chừng nắm tay. toàn thân Tuyết trắng trong suốt, như một tác phẩm nghệ thuật không nhiễm hạt bụi.



Nếu Trương Hằng ở đây, sẽ phát hiện đóa tuyết liên này giống y như đóa tuyết liên đo Ninh Tuyết Dung biến thành ở trong túi trữ vật của hắn.



Khác nhau duy nhất, là đóa Tuyết liên này dường như càng thêm ủ rũ, giống như có thể tùy lúc héo khô chết đi.



Triệu Thụy còn chưa phản ứng lại được từ tình cảnh qủy dị vừa rồi. lúc đó trợn to mắt nhìn Lạc Ngưng Tuyết ờ ngay bên cạnh mình hóa thành một đóa tuyết liên, vẻ mặt của hắn càng khiếp sợ hơn vài phần so với Trương Hằng khi trước.



- Ta phải làm gì đây? Lạc sư tỷ lại biến thành một đóa Tuyết liên, hình như là bị Đường sư huynh truy sát thành Như thế.



Trong lòng Triệu Thụy loạn thành một đoàn khác với Trương Hằng, hắn trời sinh tính tình đơn thuần thiện lương.



Hơn nữa, hắn đi ra từ một chỗ ngăn cách, cũng sinh ra lòng ái mộ đối với Lạc tiên tử thanh nhã như tiên, bằng không thì cũng không ăn no rảnh việc tới gây chuyện với Lý Phong.



Khác với Trương Hằng, hắn đối với đóa Tuyết liên đo Lạc Ngưng Tuyết biến thành càng thêm yêu thương, hận không thể dùng mạng của mình cứu một đường sinh cơ cho đóa tuyết liên này.



Hắn đi dọc theo dòng nước không có mục đích, phía trước có một tia sáng như ẩn như hiện.



Trong lòng Triệu Thụy vui vé, như đang đi trong con đường tăm tối thấy được ngọn đèn sáng chi đường.



Bước nhanh về hướng kia. Chỉ một lát. trước mặt hắn xuất hiện một căn nhà tranh.



Căn nhà tranh này không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt, nếu muốn chỉ ra chỗ đặc biệt, cũng Chỉ có thể là một căn nhà tranh như thế lại dựng lên ở trong khe sâu hẻo lánh này.



Bên trong nhà tranh có ngọn đèn như ẩn như hiện, nghĩ rằng bên trong khẳng định có người.



- Có ai không?



Triệu Thụy cận thận dè đặt che chở tuyết liên trong tay. nhìn bên trong hô lên.



Không có phản ứng nào.



- Thật sự không có ai sao? Ta tiến vào đó.



Triệu Thụy đẩy cửa nhà tranh ra.



Bên trong nhà tranh có một cái giường, một cái bàn. một cái ghế dựa. ngoài ra đã không còn gì khác.



ở trên giường bằng gỗ cứng ngắc, có một bóng người mơ hồ không rõ.



Triệu Thụy cả kinh, không ngờ ở đây còn có người, mở to mắt nhìn cho kỹ. Chỉ có thể phán đoán đối phương là một lão nhân quả sáu mươi tuổi.



Ngoài ra, mặc kệ Triệu Thụy dùng mắt nhìn thế nào. hay là dùng Linh Nhãn Thuật quan sát, cũng Chỉ có thể nhìn thấy đường nét như ẩn như hiện của đối phương.



Trong vô hình, như có một lực lượng mà người ta không biết, làm cho Triệu Thụy không thể nhìn rõ dung mạo của đối phương.



- Lão nhân gia. đã quấy rầy.




Triệu Thụy sinh ra một loại cảm giác rất không chân thực, không đám tin hỏi:



- Ngài thật sự đồng ý rồi sao?



Lão nhân không nói hai lời, vươn tay ra. Tuyết liên trong tay Triệu Thụy liền bay lên hư không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Sau đó, lão nhân chi tay ra, không nhìn thấy bất cứ dao động linh khí nào. Tuyết liên vốn đang héo rũ liền nhanh chóng khôi phục sinh cơ.



Ánh sáng trắng lóe lên. sau khoáng khắc, tuyết liên liền hóa thành Lạc Ngưng Tuyết toàn thân váy trắng tuyết, như tiên tử giáng trân.



Triệu Thụy trợn mắt há mồm, thần thông bậc này quá thật nghịch thiên cực điểm!



Lẽ nào ngài ấy là tiên trong truyền thuyết?



- Đa tạ tiền bối cứu giúp.



Lạc Ngưng Tuyết cúi người thật sâu trước lão nhân này.



Lão nhân khoát tay chặn lại. hạ lệnh đuổi khách:



- Các ngươi có thể đi.



- Vâng vâng...



Triệu Thụy liên tục cảm tạ lão nhân.



Lạc Ngưng Tuyết không nhịn được hỏi một câu:



- Chẳng hay Đường Phong trúng bí thuật của ta, hiện giờ còn sống hay chết?



Lão nhân khẽ kinh ngạc:



- Đường Phong theo như ngươi nói dường như đã không còn trên đời này. về phần tu sĩ trúng bí thuật của ngươi... Ha ha, nếu như là trước đây. khẳng định ta sẽ sinh ra hứng thú với hắn.



Lạc Ngưng Tuyết rất khó hiểu, vừa chuẩn bị hỏi gì. Chỉ thấy lão nhân vung tay lên. hai người liền biến mất khỏi phòng, đồng thời xuất hiện ở trên đỉnh núi cách đó mấy trăm dặm.



Ngay trong nháy mắt hai người biến mất, trên bầu trời sinh ra một cỗ rung động không ai cảm ứng được.



Một tia chớp màu đen phủ xuống từ bầu trời.



Đạo tia chớp đen này như trong suốt, xuyên qua tầng mây, xuyên thấu dãy núi, xâm nhập vào nhà tranh, giống như đến từ thời không xa hàng tỷ dặm, bị nó xuyên qua không có chút ảnh hưởng nào.



Dường như hết thảy những thứ trên thế gian này đều không có quan hệ tới nó.



Rốt cuộc, tia chớp đen này vừa lúc bắn lên người lão nhân này.



Xẹt một tiếng, không có chút phán kháng gì. lão nhân bị tia chớp đen bắn trúng, toàn thân thể biến mất giữa hư không.



Dưới màn đêm, chi để lại một nhà tranh không bóng người, cùng ngọn đèn mờ nhạt như sắp tắt bất kỳ lúc nào.