Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 527 : Giết chóc bắt đầu (hạ)

Ngày đăng: 22:55 19/04/20


Tiếng nói vừa dứt, từ trong đáy biển sâu có một đạo hào quang màu tím nhạt bay ra. Sau đó, một nữ tử tuyệt sắc mặc áo màu tím nhạt lơ lửng ở trên mặt biển.



Khuôn mặt nàng tươi cười, giống như là một khối ngọc được Điêu khắc rất tinh xảo, trong suốt trắng nõn, giống như là da thịt trẻ con.



Một cái chân dài nhỏ nhắn mềm mại khéo léo đứng trên mặt biển hơi phập phồng, giống như là Tinh Linh trong gió không hề có trọng lượng, xinh đẹp động lòng người, vô cùng thuần khiết, khiến cho người ta nhìn thấy mà sinh ra ý thương tiếc.



- Tử cô nương, sao cỗ lại tới đây...



Một yêu thú Hóa Thần Kỳ ở gần nàng nhất nghi hoặc hỏi, trên mặt còn có một vẻ lấy lòng.



Nhưng yêu thú còn lại đối với vị Tử cô nương này cũng đều vô cùng kính sợ.



- Ý của Tử cô nương này là để mặc cho những tu sĩ loài người này xông vào hải vực của Yêu tộc ta sao?



Yêu thú Hóa Thần Kỳ liếc mắt về phía ba đạo độn quang phía chân trời đang chuẩn bị tới gần, có chút không cam lòng nói.



- Ngươi nghe không sai. các ngươi muốn động thủ. thì hãy để ta tiến lên tìm hiểu một chút.



Tử cô nương cười dài nói.



Đúng lúc này, ba đạo độn quang cũng vừa bay tới Nơi này.



Chân ngọc của Tử cô nương nhẹ nhàng bước trên mặt nước, thân thể đẫy đã từ từ bay lên. tốc độ nhìn thì như thong thả. nhưng kỳ thực lại nhanh như tia chớp.



Trong cảnh tượng mâu thuẫn này, Tử cô nương bay lên tới giữa không trung, vừa kịp cản đường ba vị khách không mời mà đến kia.



- Ba vị công tử. xin hãy đợi đã.



Ba người Trương Hằng vừa bay tới nơi này. đột nhiên từ trong nước biển có một nữ tử mặc áo tím bay tới, vô cùng xinh đẹp khiến cho người ta hít thở không thông, vừa kịp ngăn cản đường đi của bọn họ.



- Vị cô nương này. ngươi có chuyện gì?



Vân Dịch khách khí hơi. ánh mắt kinh ngạc nhìn nữ tử tuyệt sắc này, trong lòng vô cùng cận thận.



Đương nhiên hắn sẽ không xem Tử cô nương này giống như là một nữ từ loài người. Ở trong hải vực có hàng tỉ yêu thú hoành hành này. bất kể gặp phải người hay là vẫn còn hình thú thì tám chín phần đều là yêu thú.



Huống hồ trên người Tử cô nương này còn toát ra một khí tức của yêu thú rất tự nhiên.



- Tiểu nữ họ Tử. dựa theo thói quen của thế giới loài người, các ngươi có thể gọi ta là Tử cô nương.



Nữ tử tuyệt sắc dịu dàng cười, trong con ngươi màu đen sâu thẳm có một lực hấp dẫn khó hiểu, lướt qua ba nam tử loài người.
- Ta còn hy vọng ngươi có thể đưa ta tới thế giới loài người... Có được không?



Tử cô nương chậm rãi đi tới trước mặt Trương Hằng, bổ nhào vào ngực hắn, lập tức nhuyễn ngọc ôn hương tràn ngập trong lòng, trong không khí tỏa ra mùi hương thoang thoảng.



- Ha ha... Thì ra là như vậy, ta đã đoán được bản tôn của ngươi rồi.



Trương Hằng nhẹ nhàng cười, lẳng lặng nhìn Tử cô nương đang kéo tay áo mình.



Cảnh tượng nhuyễn ngọc ôn hương vừa rồi lập tức tiêu tan không còn.



-Ngươi...



Tử cô nương nhìn Trương Hằng một cách khó có thể tin.



Chưa từng có một nam tử nào sau khi thâm nhập vào trong ánh mắt của nàng mà còn có thể bình tĩnh tự nhiên, không bị ảnh hưởng một chút nào như vậy.



- Trong truyền thuyết về hải vực mênh mông này. có một sinh linh cực kỳ kỳ lạ, chúng không phải là yêu thú bình thường, mà huyết mạch thậm chí rất gần với loài người, được gọi là mỹ nhân ngư. Ta nghĩ, ngươi chính là mỹ nhân ngư đang đi trên con đường tu đạo?



Trên mặt Trương Hằng hiện lên một vẻ tươi cười.



Mỹ nhân ngư cũng là một câu chuyện cổ tích ở trên địa cầu.



Sau khi tiến vào Chu Vương Triều, vô tình Trương Hằng đã nhìn thấy ở trong sách cổ những giới thiệu về mỹ nhân ngư:



Mỹ nhân ngư là dị tộc trong yêu thú. vô cùng kỳ quái, chúng Chỉ có giống cái. Nếu chúng muốn sinh sôi nảy nở thì cần phải vụng trộm đi tới hải vực của loài người giao phối với nam tử loài người. Hơn nữa, thứ mà mỹ nhân ngư sinh ra Chỉ có một nửa là giống mỹ nhân ngư. vì vậy loài mỹ nhân ngư đặc biệt này gần như là sắp tuyệt chủng.



- Ngươi muốn gì?



Tử cô nương bất giác lùi lại phía sau.



- Ta muốn gì sao?



Trương Hằng cười ha hả. vươn tay, bỗng nhiên sinh ra một luồng lực lượng kéo nàng tới trước mặt.



Sau đó, tay hắn nắm chặt lấy cái cổ thon dài tao nhã của Tử cô nương.



Đúng lúc này, ở đằng xa truyền tới một tiếng hét lớn:



- Dừng tay!