Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 548 : Tử Hoàng Phủ lâm nguy (thượng)

Ngày đăng: 22:55 19/04/20


Tử Hoàng ngửa mặt lên trời cười lớn. Hắn vừa mới khống chế phân thân Trương Hằng thì liền có tu sĩ nhân loại đánh tới Tử Hoàng Phủ, liền nghĩ tới bản tôn Trương Hằng không biết lượng sức, đến Tử Hoàng Phủ giải cứu phân thân của mình.



- Thật đúng là "đi mòn gót giày tìm không thấy, đến khi tìm thấy chẳng tốn chút công phu". Hay cho tên Trương Hằng, bản phủ còn chưa xuất phát thì ngươi tự mình đưa tới cửa rồi...



Tử Hoàng cảm thấy rất vui nên vội phóng ra thần thức rất cường đại của bản thân, trong nháy mắt đều nắm hết mọi thứ trong phạm vi hải vực mấy trăm dặm.



Lúc này, có ba tu sĩ nhân loại đứng lơ lửng phía trên hải vực Tử Hoàng Điện, trên người họ phát tán ra khí thế rất mạnh mẽ, tu vi của bọn họ đều đạt tới cấp đại tu sĩ.



Một người thanh niên cao lớn trong đó lại phát ra khí thế kinh thế hãi tục, mơ hồ khiến cho đám yêu tu của một vùng hải vực sinh ra ý quỳ bái.



Đồng thời, đám yêu tu đỉnh cao trong phạm vi mười vạn dặm, thậm chí là cấp đại yêu tu hay là yêu tu Hợp thể bình thường, vừa tiếp xúc khí tức người thanh niên này, lập tức trong lòng cũng kinh sợ mà chạy trốn còn không kịp.



Người thanh niên cao lớn này mặc áo trắng, đứng trên hư không khí định thần nhàn, thỉnh thoảng chỉ một ý niệm liền giết chết một hai con yêu tu không biết thân phận.



Bản thân hắn đứng trên không trung Tử Hoàng Điện, ánh mắt nhìn xuống đám yêu của vùng hải vực này, khóe miệng lại mang theo một chút ý cười trào phúng, giống như một vị thần linh cao cao tại thượng đang quan sát đám kiến phía dưới.



Đám yêu thú khắp hải vực bị áp lực của hắn ép tới không thể thở nổi.



Bằng vào lực một mình áp bức đông đúc yêu thú đỉnh cao của một vùng hải vực, đây là loại uy năng và thực lực thế nào chứ?



- Quân Thiên Tề! Là ngươi?



Giọng nói giận dữ của Tử Hoàng truyền từ Tử Hoàng Điện, liếc mắt một cái hắn liền nhận ra thân phận người thanh niên áo trắng kia.



- Hừ! Tử Hoàng tiểu lão nhi! May mà ngươi còn nhận ra bổn tọa. Lần này Quân Thiên Tề ta tới Tử Hoàng Phủ, là muốn đòi lại công đạo cho ngàn vạn tu sĩ Thiên Vũ Đảo ta.



Quân Thiên Tề nhìn chăm chăm về phía Tử Hoàng Điện với vẻ ngạo nghễ, nói với vẻ hăm dọa.



- Lấy lại công đạo? Quân Thiên Tề ngươi không nên ngậm máu phun người. Tử Hoàng Phủ ta cách xa Thiên Vũ Đảo ngươi hơn bảy tám trăm dặm, nước sông không chạm nước giếng, tại sao lại nói đến công đạo.




Quân Thiên Tề nói với vẻ đắc ý.



Hắn tự biết thực lực mình chỉ ngang Tử Hoàng cho nên hắn không mong chiến tháng đối phương mà chỉ cần vây khốn đối phương một thời gian.



về phần giết chết Tử Hoàng hay không, cho dù là Hoàng Phủ Lân hay là Quân Thiên Tề cũng không tính tới. Bằng vào lực lượng của hai người, nếu muốn giết chết nhân vật cấp Phủ chủ thì khả năng không lớn.



Theo suy đoán của Quân Thiên Tề, với thực lực của Hoàng Phủ Lân thì không cần nhiều thời gian, cũng có thể công phá tầng cấm chế và trận pháp bên ngoài Tử Hoàng Phủ.



- Một khi đã như vậy, ta liền đánh một trận với các ngươi. Mặc dù thân ta trong Phương Thiên Mạc nhưng ta cũng không sợ các ngươi.



Trong tay Tử Hoàng đột nhiên xuất hiện một Tử Châu cỡ hạt đậu. Vừa lấy tay sờ trong nháy mắt viên Tử Châu này vỡ tan.



Hành động này khiến Quân Thiên Tề kinh ngạc.



Hắn còn chưa phản ứng lại thì chỉ thấy thanh đao hai lười ba chĩa trong tay Tử Hoàng đột nhiên bay lên, đánh ra mấy đạo quang nhận hình tam giác màu tím đầu nhọn. Phương Thiên Mạc bao bọc không gian chung quanh lập tức phát ra âm thanh "Chi chi", dường như Thông linh Pháp bảo của Tử Hoàng này sắp phá vỡ trói buộc.



Quân Thiên Tề lộ sắc mặt ngưng trọng, vươn tay chụp vào không gian một cái, một thanh phi kiếm lóe lên một dải sáng bảy màu bảo hộ trước người, run lên một hồi rồi phóng ra kiếm khí màu sắc rực rỡ như mưa xuân.



Vèo vèo vèo!



Kiếm khí với màu sắc rực rỡ mênh mỏng như mưa xuân hóa thành một tấm lưới lớn, bao quanh công kích của Tử Hoàng phát ra.



Ầm!



Dưới bắn phá của hai người, dư âm sinh ra khiến chung quanh tấm vải vuông màu tím lờ mở có thể thấy được một ít vết rách rất nhỏ. Nhưng rất nhanh những vết rách này được chữa trị hoàn hảo.



- Ha ha! Phương Thiên Mạc này không phải bản mạng Pháp bảo của ngươi, không có khả năng phát huy ra uy lực chân chính của nó!