Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 55 : Về Núi
Ngày đăng: 22:48 19/04/20
Hư Không Hỏa Diễm trong suốt mà mắt thường không nhìn thấy được rời khỏi lòng bàn tay Trương Hằng, lao về phía khối băng lớn như một căn phòng nhỏ kia.
Khi đoàn Hỏa Diễm này vừa rơi xuống khối băng, lập tức có vô số đốm lửa màu bạc mà mắt thường có thể nhìn thấy được lan tràn ra.
Toàn bộ khối băng lớn nháy mắt đã bị những đốm lửa màu bạc này bao phủ.
Những đốm lửa màu bạc cháy phừng phừng. Từng đợt bạch quang băng giá từ bên trong khối băng trào ra nhưng nháy mắt đều bị ngân diễm này nuốt hết.
Thể tích toàn bộ khối băng đang nhanh chóng giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Trương Hằng lúc này lại cảm giác được trong cơ thể hắn cũng đột nhiên xuất hiện những điểm sáng màu bạc không biết bắt nguồn từ đầu, đang nhanh chóng dung nhập vào trong đan điền, không ngừng rèn luyện quang đoàn màu bạc ở trung tâm.
Theo sau, lại tiết ra một cỗ Luyện Hư Linh Khí hoàn toàn mới từ quang đoàn màu bạc ở trung tâm. Những Luyện Hư Linh Khí này lại bắt đầu rèn luyện cơ thể, cốt cách, ngũ tạng lúc phủ của Trương Hằng.
Ngay khi Trương Hằng đang há mồm kinh ngạc thì đoàn Hư Không Hỏa Diễm đã trở về trong lòng bàn tay hắn. Trung tâm đoàn Hỏa Diễm có một ấn ký tia chớp màu đen.
Thông qua mối liên hệ tinh tế của thần thức, Trương Hằng phát hiện ra những điểm sáng màu bạc kia đều từ Hư Không Hỏa Diễm này truyền tới.
Khối băng thật lớn vẫn đang bị những đốm lửa kia đốt cháy. Mỗi khi thể tích của nó giảm xuống một chút. Đoàn Hư Không Hỏa Diễm lại truyền vào trong cơ thể Trương Hằng một ít điểm sáng màu bạc.
Chừng qua mấy chục lần hô hấp. Trương Hằng cảm thấy áp lực đè lên người mình đã giảm đi không ít, thân thể hắn liền bật lên, thoát khỏi khối băng.
Hô!
Rốt cục cũng được giải thoát!
Trương Hằng vừa nâng Hư Không Hỏa Diễm lên vừa đưa mắt nhìn khối băng đang bị những đốm lửa bao phủ và không ngừng nhỏ xuống!
Những đốm lửa này cũng Không phải Hư Không Hỏa Diễm chân chính, Chỉ có thể coi như là sản phẩm phụ của Hư Không Hỏa Diễm mà thôi, nhưng năng lực thôn phệ và thiêu đốt của nó cũng vô cùng khủng bố.
Nghĩ lại, toàn bộ thân thể Trương Hằng bị một tòa băng sơn đè lên. Ngay cả thân mình hắn cũng bị thương nghiểm trọng thì túi trữ vật này làm sao có thể bảo trì như cũ được, bị như thế này cũng đă không quá tệ rồi.
Đến lúc này, Trương Hằng mới hiểu được nguyên nhân khiến đóa Tuyết liên này có thể ra khỏi túi trữ vật.
Đừng nhìn túi trữ vật chi bị rách có mấy chỗ nhưng ở tình huống được tu di pháp thuật phóng đại mười mấy lần thì cũng không đơn giản là bị thủng mấy chỗ như vậy. Mà đóa tuyết liên lại không phải là một vật chết, có thể từ trong túi trữ vật đi ra cũng dễ lý giải.
Nhanh chóng đưa đóa Tuyết liên vào lại túi trữ vật, lại từ trong đó lấy ra một kiện quần áo khác, gói bọc túi trữ vật hoàn hảo. Làm xong hết thảy. Trương Hằng mới thỡ phào một hơi.
Nếu túi trữ vật thật sự xuất hiện những vết rách lớn. đồ đạc bên trong tràn hết ra ngoài thì chẳng phải hắn sẽ phải ôm một đống đồ bay về Phương Vân sơn sao?!
Trong lòng thầm nhủ may mắn Trương Hằng cũng lười nắm lấy túi trữ vật. Ngón tay hắn linh hoạt đánh ra vài đạo pháp quyết, xung quanh thân thể hắn xuất hiện từng đợt thanh quang. Sau đó thân mình hắn liên bay lên không trung.
Trải qua lần "luyện hóa" băng sơn này. Trương Hằng cảm giác Luyện Hư Linh Khí trong cơ thể mình đã dồi dào hơn hẳn trước đây. sử dụng Ngự Phong Thuật cũng không tiêu hao pháp lực đáng kể. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hơn nữa, hắn cũng mơ hồ cảm giác được tầng một cảnh giới Biến Thái Công của hắn cũng sắp tiểu thành.
Dưới sự phụ trợ của Ngự Phong Thuật, Trương Hằng nhanh chóng bay ra khỏi hạp cốc tối đen này, thân thể cũng bay lên tầng mây.
Khi bay lên không trung, Trương Hằng cũng cận thận tính toán lại. Hắn bị băng sơn đè lên tổng cộng là hai ngày, chừng ấy thời gian cũng không tính là nhiều. Lúc này, khoảng cách tới Đại Hội Phương Vân cũng chỉ còn năm sáu ngày nữa mà thôi.
Mà vấn đề chính là hắn đã rời khỏi Phương Vân sơn hai ngày. Không biết Âu Dương lão tổ có nổi lên nghi ngờ gì không!?
Trương Hằng đoán rằng Âu Dương lão tổ đã động tay động chân, đặt một bí pháp nào đó lên người hắn. Trong phạm vi nhất định, lão có thể xác định ra vị trí đại khái của hắn. Nếu không thì lão cũng không dễ dàng cho hắn rời núi như vậy!
Trong lòng không ngừng suy nghĩ, Trương Hằng ngự gió bay về phía Phương Vân sơn. Khoảnh khắc khi Hư Không Hỏa Diễm luyện thành, hắn hiểu được rằng Tuy chưa thể chống lại được Âu Dương lão tổ nhưng chung quy sẽ có một ngày hắn sẽ mạnh mẽ dẫm lão dưới nhân như dẫm một con kiến!