Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 559 : Kho báu (hạ)

Ngày đăng: 22:55 19/04/20


Ầm~



Đúng lúc này, toàn bộ Tử Hoàng Điện lại lay động dữ dội, ngay cả khu lâm viên này cũng bị lan đến không nhỏ.



Chợt nghe "Xuy... Phốc" một tiếng, Diệu Nhật Tiễn biến thành huyễn quang màu vàng, lập tức muốn đột phá trận pháp bên ngoài Tử Hoàng Điện.



Trong phút chốc, toàn bộ trận pháp kêu "Rắc" một tiếng, vỡ tan ra. Thánh địa mất đi một bộ giáp kiên cố.



- Không tốt!



Tử Lượng cùng Tả hộ pháp đồng loạt biến sắc, không nghĩ tới Tử Sát Thiên La Trận này nói phá là phá, quả thật là ra ngoài dự đoán.



Dưới uy lực lớn lao của Âm Dương Quyết của Trương Hằng, Hoàng Phủ Lân lại có được năng lực công phá Tử Sát Thiên La Trận có lực phòng ngự kinh người.



- Cố chống đỡ, mở nội tầng trận pháp!



Tử Ngọc tọa trấn ở trung khu trận pháp, pháp quyết trong tay cấp tốc biến đổi, miệng há ra phun ra một ngụm tinh huyết, phun lên trận hình lập thể ở trước mặt.



Chúng yêu tu Hợp thể kỳ chung quanh đều nơi theo, đồng loạt phun ra một ngụm tinh huyết. Hào quang của trận hình lập thể trước mặt rút nhỏ một vòng nhưng lại có vẻ ngưng thật hơn.



Đột nhiên, Tử Sát Thiên La Trận bị phá vỡ đột nhiên thu lại, vứt bỏ ngoại điện Tử Hoàng Điện, bỏ thứ cầu chủ, thủ hộ chặt chẽ nội điện.



Phạm vi bảo hộ nhỏ đi, lực phòng ngự của Tử Sát Thiên La Trận lại càng kinh người.



Nhưng Diệu Nhật Tiễn ẩn chứa tinh thần uy năng lớn lao của Hoàng Phủ Lân thừa dịp này "Xuy" một tiếng xuyên thủng trận pháp, bay vào tầng trong đại điện.



Mục tiêu thẳng tới một người - Tử Ngọc!



Chỉ cần giết Tử Ngọc - Nhân vật trung tâm tọa trấn Tử Sát Thiên La Trận, toàn bộ Tử Hoàng Điện sẽ sụp đổ.



-Đi!



Tử Ngọc gặp nguy không loạn, vươn một cánh tay bạch ngọc mảnh khảnh tháo cây trâm gài tóc màu tím ở trên đầu xuống.



Cây trâm gài tóc màu tím này hiển nhiên không phải vật trang sức bình thường, ở trong tay nàng tản mát ra một luồng uy áp thuộc về Thông linh Pháp bảo.



Từ khí tức mà xem, đây dĩ nhiên là một kiện Linh bảo trung phẩm.



"Vút" một tiếng, trâm gài tóc màu tím như tia chớp nghênh đón Diệu Nhật Tiễn khí thế hung mãnh vô kiên bất tồi.



Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, nhìn chăm chú vào một lần giao phong mấu chốt này.



Đinh-



Hai kiện Thông linh Pháp bảo va chạm cùng một chỗ phát ra một tiếng giòn vang êm tai, hào quang bắn ra bốn phía, bầu không khí hài hòa.



Nhưng ngay sau đó, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, Linh bảo trung phẩm của Tử Ngọc bị gãy thành mấy đoạn.




- Chỉ cần có thể cứu mạng nhị muội cùng tam đệ, cho dù bị róc ngàn đao ta cũng nguyện ý.



- Tốt tốt. Bằng vào những lời này của ngươi. Trương mỗ hôm nay nhất định phải bảo vệ Tử Hoàng Điện, tuyệt đối không hề cho thân nhân của ngươi tổn thất một sợi lông.



Trương Hằng nghiêm nghị, trịnh trọng nói.



- Nếu ngài nói như vậy, ta yên tâm...



Tử Lượng thở ra một hơi nhẹ nhõm, hướng về Tả hộ pháp gật gật đầu.



Tả hộ pháp vẻ mặt lạnh nhạt đi tới trước hòn giả sơn, tế ra một tấm ngọc phù màu xanh. Pháp quyết trong tay điểm nhanh, ngọc phù hóa thành một vệt sáng màu xanh chiếu vào trong hòn giả sơn.



Ông~



Trong giả sơn chiếu rọi ra một cầu thang như ngọc xanh.



Từ thấp đến cao, cuối bậc thang có một quang môn màu xanh, dường như đi thông vào trong giả sơn.



Thấy tình cảnh này, Trương Hằng không khỏi tặc lưỡi lấy làm kỳ.



- Trương đạo hữu. mời vào.



Hai người cung nghênh Trương Hằng đi lên bậc thang ngọc xanh.



Trương Hằng cũng không chối từ, không chút do dự bước lên bậc thang ngọc xanh. Bậc thang này đều không phải thực thể nhưng lúc Trương Hằng giẫm chân lên lại có một loại ảo giác như giẫm lên xốp.



Trương Hằng không nhanh không chậm đi tới cuối bậc thang, đi vào quang môn màu xanh.



Đi vào quang môn, Trương Hằng cảm thấy mình bước qua một cánh cửa chân chính, cũng không phải như phạm trù Truyền tống trận.



Thông qua cánh cửa. Trương Hằng phát hiện bên trong đã không còn một giọt nước biển, nhưng áp suất không khí lại giống như bên ngoài.



- Ở dưới đáy biển lại còn có một không gian khổng có nước biển như thế này.



Trong lòng Trương Hằng ngạc nhiên, giẫm trên mặt đất ngọc xanh trong suốt này, ánh mắt hướng vào bên trong.



Đập vào mắt là các loại Pháp bảo đạo cụ. tài liệu, thiên địa dị bảo đủ chủng loại rực rỡ muôn màu cùng với một số thứ ngạc nhiên cổ quái.



Đương nhiên mấy thứ này xếp cực có quy luật, hiển nhiên là thường xuyên có người thu dọn.



Phía sau truyền đến tiếng bước chân. Tả hộ pháp cùng Tử Lượng cũng đều tiến vào.



Trương Hằng vừa chuẩn bị lên tiếng, từ một góc sâu trong kho báu truyền tới một thanh âm già nua:



- Lão phu chờ các ngươi đã lâu...