Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 586 : Phủ chủ ngã xuống (hạ)

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Trương Hằng hít sâu một hơi, rốt cục làm ra một quyết định.



Vút vút!



Đúng lúc này, hai đạo quang ba xanh đen bỏ qua hạn chế về không gian cự ly ngắn, phóng tới gần như là thuấn di, khó thể trốn tránh. Ngoài ra cỗ lực lượng này cũng khóa chặt không gian phụ cận Trương Hằng, muốn dùng thần thông thuấn di để rời đi gần như không có khả năng.



Cùng lúc đó, hai vòng không gian sóng gợn rất nhỏ mang theo khí tức tử vong trí mạng vô thanh vô tức ập tới Trương Hằng.



Trong thời khắc nguy hiểm vạn phần này, trong lòng bàn tay Trương Hằng bỗng dưng bốc lên một đoàn hỏa diễm hư vô trong suốt.



Ở trung tâm đoàn hỏa diễm trong suốt giống như hư vô này có một dấu hiệu tia chớp màu đen, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí khó lường.



Hỏa diễm vừa hiện thế, một cỗ dao động kỳ dị lan ra khắp không gian, mơ hồ phát ra một tiếng giòn vang.



Giờ khắc này, linh hồn của ức vạn sinh linh toàn bộ hải vực Ma Xà Phủ không tự chủ được run lên, giống như có sự vật gì đáng sợ sắp sinh ra.



Hỏa diễm này chính là Hư Không Hỏa diễm.



Thình thịch!



Hư Không Hỏa diễm biến lớn gấp mấy lần trong tay Trương Hằng, sau một hồi vặn vẹo tạo thành một vách chắn không gian đường kính chừng nửa thước ở trước người hắn.



Vút vút!



Hai đạo quang ba màu xanh đen ẩn chứa lực lượng hủy diệt cường đại vừa khéo đánh lên vách chắn không gian do Hư Không Hỏa diễm hình thành.



Ông!



Một cỗ lực hút cực mạnh truyền đến, bá đạo tột đỉnh.



Không có dấu hiệu gì báo trước, quang ba xanh đen trực tiếp biến mất khỏi hư không.



Biến mất.



về phần hai cỗ không gian sóng gợn ứng vận mà sinh còn chưa chính thức chạm vào Hư Không Hỏa diễm cũng biến mất một cách không hiểu.



Hư Không Hỏa diễm thôn phệ vạn vật, được xưng là luyện hóa mọi vật vô hình và chất hữu hình trong thiên địa.



Uy lực của hỏa diễm tăng trưởng theo thực lực của Trương Hằng tăng lên.



Khi thực lực của Trương Hằng tăng lên đến cấp chuẩn Phủ chủ cùng với toàn lực phát huy Hư Không Hỏa diễm, lực cắn nuốt mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.



- Điều này... điều này sao có thể?



Ma Xà Phủ chủ trợn mắt há hốc mồm, hắn khó thể tưởng tượng đối phương lại có được hỏa diễm nghịch thiên như vậy.



Nếu dùng mắt thường để quan sát căn bản không nhìn thấy bóng dáng của Hư Không Hỏa diễm.



Chỉ có thông qua thần thức mới có thể phát hiện được sự tồn tại của nó.
Trương Hằng sắc mặt đạm mạc, quát lạnh hai tiếng.



Hai Huyết Sát Quân Vương nghe vậy lập tức tế ra Thông linh Pháp bảo thượng phẩm đánh về phía Ma Xà Phủ chủ.



Ma Xà Phủ chủ lộ vẻ âm độc, hung hăng nhìn chằm chằm Trương Hằng, trong lòng thầm tính toán: "Tu sĩ nhân loại này hiện tại pháp lực gần như hao hết, cũng không có bao nhiêu chiến lực. Ta chỉ cần giết chết hắn, Lĩnh vực không gian này tự nhiên có thể sụp đổ".



Nghĩ tới đây, hắn vận pháp lực còn lại không nhiều lắm, cây trượng kim loại to lớn dưới chân kêu "Ông" một tiếng lại tăng vọt gấp đôi, hung quang trong mắt thanh văn xà càng tăng lên.



Tiếp đó, từ trong miệng hắn phun ra một ngụm tinh huyết, bắn lên trên thanh văn xà nửa trong suốt.



Tức thì trên thân thanh văn xà nở rộ hắc quang chói mắt tột cùng, nó ở trong đó điên cuồng tăng trưởng, trong phút chốc biến lớn mấy lần, hóa thành một loại sinh vật kỳ quái tựa rắn mà không phải rắn, giống rồng mà không phải rồng.



Từ trên người thanh văn long xà này mơ hồ truyền đến một cỗ khí tức Ma long hồng hoang muôn đời.



Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc, tình hình trước mắt khiến hắn nhớ tới Vũ Vô Cực.



Sau lưng Vũ Vô Cực cũng có tàn hồn của một Ma Long thượng cổ thần bí khó lường nhưng cấp bậc tuyệt đối cao hơn quái vật long xà trước mắt rất nhiều.



Vút!



Thanh văn long xà phun ra một ngụm quang ba xanh đen đường kính một thước, cả không gian nhộn nhạo không gian sóng sợn cường đại hơn lúc trước mấy lần.



Không gian sóng sợn cường đại như thế đủ để chôn vùi Trương Hằng cùng hai Huyết Sát Quân Vương trong khoảnh khắc.



Mà Trương Hằng giờ phút này đã không còn sức sử dụng Hư Không Hỏa diễm ngăn cản công kích của trình tự này.



Chẳng lẽ ba người sẽ chết nơi đây, Trương Hằng lại phải ngã xuống trong Lĩnh vực không gian của chính mình?



Nếu quả là như thế, đó là một câu chuyện bi kịch và châm chọc to lớn.



Đúng lúc này, ngân quang trong mắt Trương Hằng ngưng thành một điểm, quát khẽ:



- Địa bàn của ta ta làm chủ. Định!



Hắn vươn một đầu ngón tay điểm tới hư không trước mắt.



Đột nhiên không gian sóng sợn vốn mãnh liệt vô cùng trong phút chốc hóa thành hư vô.



- Điều này... điều này sao có thể... Không! Đây không phải Lĩnh vực không gian...



Ma Xà Phủ chủ tuyệt vọng, nói năng lộn xộn.



- Cấp Phủ chủ?



Trương Hằng lộ vẻ trào phúng, sau đó hờ hững nói:



- Ngã xuống đi!!!