Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 624 : Trăm năm tang thương

Ngày đăng: 22:56 19/04/20


Ầm!



Tia chớp màu vàng kéo theo uy lực vô thượng tan biến thời không, Khoảng khắc chém Trương Hằng thành mảnh vụn.



Thân thê tử vong, không còn khí tức.



Tan thành tro bụi!



Đây chính là những hình ảnh mà Trương Hằng dùng Thần Linh Nhãn bắt được, khi còn ở trên Hải Ngoại Tam Tiên Đảo.



Dưới thiên kiếp, tan thành tro bụi.



Cùng lúc, phân thân thứ hai của Trương Hằng đang ở giới tu chân Tam Tinh Vực cũng xảy ra phản ứng dây chuyền, đồng thời thành tro bụi.



Ngay cả phân thân cũng không thể tránh thoát!



Chẳng lẽ trời cao đã định sẵn hắn không thể trốn qua một cửa này?



Sau khi Trương Hằng chết đi, đám mây thiên kiếp cuồn cuộn biến mất, không gian tối đen cũng thấy được ánh sáng.



Lúc này, các vị đại thần thông ở giới này đều bừng tỉnh.



- Chết rồi?



- Chết rồi...



Trong giới này, đột nhiên truyền ra những tiếng thở dài.



- Nghịch thiên mà đi, sao mà không chết được?



Tiếng cười lạnh của Huyền Long Đại Vương quanh quẩn ở Cửu U hải vực, cười nhạo trên tai họa của người khác.



- Kẻ này thần thông quá là mạnh mẽ, không ngờ có thể thoải mái vượt qua tám đạo Dị Loại Thiên Lôi. chỉ tiếc là hắn quá cuồng ngạo, mưu đồ chống lại trời cao.



- Tuy là nói thế. nhưng một đạo Ngoại Tộc Thiên Lôi cuối cùng quá là cổ quái, lại chậm chạp không đánh xuống. Mà Trương Hằng kia cũng quá kiêu ngạo, nếu không thì hắn cũng có hy vọng không nhỏ vượt qua được Dị Loại Thiên Kiếp kia.



- Đáng tiếc... Đáng tiếc.



Theo thời gian trôi qua. thần niệm bồi hồi quanh đây ngày càng ít.



Một người đã chết đi, nhiều lắm chỉ lưu lại một ấn tượng nhàn nhạt trong sinh mệnh xa xưa của bọn họ.



Bụp!



Lạc Hà từ Đông Vân đại lục thuấn di đến Cửu U hải vực chỗ Trương Hằng độ kiếp.



-Hắn... đã chết...



Sắc mặt hắn trắng bệch, thân hình cao lớn nho nhã thoáng già đi.



- Đã chết?



Lạc Hà vẫn còn không tin.



Trong lúc này, trong đầu hắn vẫn còn hiện ra ánh mắt Trương Hằng tràn ngập tự tin và chiến ý vô cùng.



- Không, không thể nào!


Lạc Hà chợt kinh hãi.



Tú Ninh vươn ngón tay ngọc nhỏ. trong tay bay ra một chiếc khăn trắng, bên trên có mấy chữ Liên Mộng Tịch Nguyệt.



Ở giữa chiếc khăn trắng này. có một giọt trong suốt màu đỏ, tràn ngập một cỗ năng lượng kinh thiên.



- Đó là...



Đám người Lạc Hà cả kinh.



- Đây là sư tôn đã sớm chuẩn bị... Máu huyết, cùng với mảnh vỡ linh hồn.



Tú Ninh đáp.



Ninh Tuyết Dung tiếp nhận khăn tay này. không khỏi rơi lệ. lúc này nàng hiểu được bốn chữ trên khăn tay đại biểu hai người. Trong đó một người, còn là Triệu Tịch Nguyệt bạn tốt của nàng.



- Đại ca nhất định có thể sống lại... Nhất định có thể.



Ninh Tuyết Dung hết sức kiên cường nói. trong ánh mắt cũng lộ ra tia sáng hy vọng.



Lạc Hà cười sang sảng:



- Các ngươi cứ yên tâm. nhất định đệ ấy sẽ trở về.



Trong mắt sáng của Tú Ninh lóe ra màu sắc khác thường, nói:



- Tú Ninh không thể không bội phục dũng khí cùng trí tuệ của sư tôn. Hết thảy những chuyện xảy ra đều nằm trong đoán trước của sư tôn, bao gồm cả bản thân "chết". Nếu đã "chết", vậy hiện giờ chúng ta cũng chỉ có thể chờ đợi "sống" lại.



- Đây là một trận bố cục sinh tử...



Tú Ninh thở dài, thu hồi Tinh Nguyệt Đồ. vẻ mặt cũng không có nhiều thần sắc lo lắng.



- Đó là thật sao? Hiện giờ chúng ta phải làm gì?



Quách Phong cùng Vân Dịch đều khó tin.



Ninh Tuyết Dung nói:



- Từ giờ trở đi. các ngươi phái tu luyện tốt. chờ đợi sư tôn sống lại.



- Vâng, sư mẫu.



Hai người vội lên tiếng.



Trương Hằng độ Dị Loại Thiên Kiếp mà chết, gây ra sóng gió không nhỏ trong cao tầng giới này.



Tiếp đó, Chu Vương Triều khôi phục bình tĩnh trước kia, tối thiểu mặt ngoài là thế.



Đám người Lạc Hà Ninh Tuyết Dung đều tin tưởng vào ngày Trương Hằng sống lại. ngày qua ngày, năm nối tiếp năm vẫn chờ đợi.



Trong lúc đó, Âm Dương Tán Tiên Tam Tiên Đảo cũng từng đến tìm Lạc Hà.



Thời gian vội vàng, năm tháng như thoi đưa.



Trong chớp mắt, một trăm năm đã trôi qua.



Thời gian trăm năm, Chu Vương Triều cũng đã xảy ra biến đổi.