Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 639 : Tâm ma và Thần linh
Ngày đăng: 22:56 19/04/20
Trong chớp mắt, Vân Dịch bị một đoàn tử diễm trong hư không buông xuống bao phủ. Thân mình của hắn cũng dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Dưới đám mây màu xám chỉ còn lại có một đoàn tử diễm quỷ dị lấp lóe không ngừng, tán ra một cổ thiên uy không thể chống cự.
Bốn phía rơi vào cảnh tĩnh lặng, toàn bộ chúng tu sĩ Phàm Vân Đảo giờ khắc này đều như ngừng hô hấp.
Đám người Trương Hằng trầm mặc không nói gì. trên mặt ai nấy đều lộ vẻ ngưng trọng.
Vân Dịch có thể vượt qua thiên lôi. điều này cũng không ra ngoài ý liệu của Trương Hằng. nhưng kế tiếp tâm ma kiếp lại cực kỳ gian nan.
Thân là Huyết Sát Quân Vương, hắn trầm luân trong giết chóc máu tanh một thời gian dài, tu vi lại tăng trưởng nhanh như vậy. khẳng định không thể dễ dàng vượt qua tâm ma kiếp.
Mở đôi mắt lóng lánh kim quang, nhìn đoàn sương mờ màu tím kia. Trương Hằng khẽ nhíu mày.
- Sư tôn! Tình huống của nhị sư đệ như thế nào. hắn có thể vượt qua tâm ma kiếp lần này hay không?
Quách Phong tỏ vẻ lo lắng hỏi:
- Đệ tử nhớ rõ khi mình mới vừa đặt chân vào Độ Kiếp KỲ. đối mặt với thiên kiếp, cũng không có đánh xuống tâm ma kiếp.
Lạc Hà giải thích nói:
- Trừ một lần thiên kiếp cuối cùng tấn chức Đại Thừa KỲ ra. ba lần thiên kiếp trước đó cũng không phải mỗi người đều sẽ đánh xuống tâm ma kiếp. Nếu tâm tình không hề sơ hở, đạt tới như ý viên mãn, hơn phân nửa tâm ma kiếp sẽ không đánh xuống.
- Nhưng một khi tâm ma kiếp đánh xuống, tỷ lệ thành công độ kiếp sẽ giảm mạnh.
Lạc Hà nói thêm, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt tập trang nhìn về phía đoàn hỏa diễm màu tím lúc sáng lúc tối kia, khẽ thở dài một hơi. dường như cũng rất lo lắng cho Vân Dịch.
Trong đôi mắt sáng của Tú Ninh lóe ra vài tia tinh quang, nói với Trương Hằng:
- Sư tôn! Nếu nhị sư huynh không vượt qua khảo nghiệm của tâm ma kiếp, ngài có thể trợ giúp huynh ấy hay không?
Trương Hằng sắc mặt lãnh đạm, hừ lạnh nói:
- Tâm ma kiếp, bất lực!
Thanh âm lãnh lạnh của hắn dường như không đụợc tự nhiên, mấy người Tú Ninh đều hai mặt nhìn nhau, nhưng nghĩ lại, cũng không cảm thấy có gì lạ.
Tâm ma kiếp, là khảo nghiệm về phương diện cảnh giới của tu sĩ. không có quan hệ nhiều với pháp lực thâm hậu hoặc là thực lực cao thấp của bản thân.
Tên gọi như ý nghĩa: tâm ma kiếp, chính là đề cặp tới kiếp nạn về mặt tâm linh, người khác sao có thể nhúng tay?
Lạc Hà đứng ở bên cạnh Trương Hằng, dùng thần niệm truyền âm nói:
- Ngươi thật sự không có cách nào trợ giúp hắn độ tâm ma kiếp sao? Ta nhớ rõ lúc trước thời điểm ở Huyết Sát động phủ, ngươi thông qua Hư KhôngHỏa diễm, có thể ảnh hưởng uy lực lớn nhỏ của thiên kiếp mà!
Trương Hằng sắc mặt bình tĩnh nói:
Vân Dịch gật đầu nói:
- Huyết Hồn Phiên cùng Huyết Ma Kiếm đều còn có không gian tăng lên thật lớn. nhưng bằng vào tu vi của đệ tử. chỉ sợ cần tới thời gian mấy ngàn năm.
- Ngươi hãy giao hai kiện Pháp bảo này cho ta.
Trương Hằng bảo Vân Dịch giao cho mình Huyết Hồn Phiên và Huyết Ma Kiếm, rồi phân phó:
- Ngươi cứ đứng một bên. chờ nửa tháng sau, là sư tôn có thể thành công rồi.
Dứt lời, hắn liền bắt đầu trợ giúp Vân Dịch thăng cấp uy lực của hai kiện bảo vật Huyết Ma Đạo này.
Mười mấy ngày sau, hai cổ khí tức Linh bảo cường đại phóng ra trong lĩnh vực không gian.
- Đây!
Trương Hằng thực tùy ý. thuận tay ném một cái. giao cho Vân Dịch "Huyết Hồn Phiên" cùng "Huyết Ma Kiếm" đã tấn chức thành Thông linh Pháp bảo cực phẩm.
Động tác của hắn tựa như ném đồ vật rác rười. Nguồn: https://truyenfull.vn
Vân Dịch mừng rỡ tiếp nhận hai kiện Thông linh Pháp bảo cực phẩm, trong mắt phát ra thần quang kích động:
- Cảm tạ sư tôn ban ân!
Đó chính là Thông linh Pháp bảo cực phẩm nha! Thậm chí được một số môn phái lớn trên Chu Vương Triều, cung phụng làm trấn phái chi bảo!
Tại hạ giới. Thông linh Pháp bảo cực phẩm, chính là ngụy Tiên bảo!
Trương Hằng phất tay áo, nói:
- Hai kiện Thông linh Pháp bảo mà thôi, ngươi trước cầm về để ma hợp một phen, ngươi mới tiến vào Độ Kiếp Kỳ. cũng nên chú ý củng cố tu vi.
- Dạ. sư tôn!
Vân Dịch rời khỏi lĩnh vực không gian.
Trương Hằng cho phân thân đi ra ngoài hội hợp cùng đám người Lạc Hà, chính mình trầm ngâm một lát, đột nhiên duỗi tay ra.
"Ông!"
Trước người hắn lập tức nhiều thêm hai kiện bảo vật tản ra khí tức bễ nghễ nhất giới.
- Tiên bảo... chờ ngươi đã lâu!
Trương Hằng thì thào lẩm bẩm. trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn.