Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 655 : Rạn nứt với Tam Tiên Đảo
Ngày đăng: 22:57 19/04/20
- Huyền Âm Cực Địa? Ta vừa đến đây đã thấy được. Nếu còn có chút bảo vật, ngươi cứ trở về thu dọn một chút, ta sang bên kia gặp mấy hậu bối.
Ánh mắt bình thản như không của Trương Hằng liếc qua mộ huyệt kia. thân hình biến mất tại chỗ.
Từ trước đó, Thần Linh Nhãn của hắn đã quét qua hết thảy mộ huyệt này, cũng không có bảo vật gì quá mê người.
Ngay sau đó, Trương Hằng xuất hiện trước mặt hai người Diệp Lãnh Nhai cùng Lam Hỏa.
- Thái thượng tông chủ!
Hai người thấy Trương Hằng xuất hiện, liền vô cùng cung kính hành lễ.
Trương Hằng khẽ gật đầu, liền nói với Lam Hỏa:
- Vừa rồi ở mộ huyệt ngươi cũng đạt được không ít bảo vật. mấy thứ này đều phải dùng làm dự trữ quý giá cho môn. như thế mới có thể làm cho Cực Diễm Môn phát triển lâu dài. Ngoài ra, ta cũng không còn bao nhiêu vướng bận ở Tam Tinh Vực, sẽ nhanh chóng đi Chu Vương Triều.
- Ghi nhớ lời dạy của Thái thượng tông chủ.
Lam Hỏa có vẻ kinh ngạc:
- Nhưng ngài mới ở Tam Tinh Vực chút thời gian như thế, đã phải nhanh rời đi ngay?
- Đúng thế. ta chưa từng mong đợi Cực Diễm Môn có thể hưng thịnh muôn đời. cuối cùng có một ngày nó sẽ bị bao phủ trong dòng sông lịch sử.
Trương Hằng khẽ than một tiếng, ánh mắt lộ ra thần sắc xa xưa, tựa như thấy được tương lai thật xa.
Trong lòng Lam Hỏa cả kinh, hỏi:
- Chẳng lẽ Thái thượng tông chủ đã đoán trước được vận mệnh tương lai của Cực Diễm Môn.
- Ta chưa bao giờ biết trước chuyện này. nhưng hôm nay diễn biến chí lý đại đạo, cũng biết được một chút.
Trương Hằng nhàn nhạt nói, đột nhiên chuyển ánh mắt về phía mộ huyệt.
Bụp!
Đúng lúc này, một tên cương thi khô gầy đột nhiên xuất hiện phía trước ba người, lực khô diệt mơ hồ phát tán ra. làm cho không gian xung quanh xảy ra một loại biến đổi quỷ dị.
- Cổ thi!
Lam Hỏa cùng Diệp Lãnh Nhai sắc mặt đại biến, lập tức sợ muốn hồn phi phách tán.
Bọn họ vốn tưởng Trương Hằng đã tiêu diệt hay đánh lui thượng cổ dị thi, cũng không hỏi nhiều.
Nghe lời này, lúc ấy trong lòng Lạc Hà hết sức không vui.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng có chút giao tình với Âm Dương Tán Tiên Bồng Lai Đảo. hôm nay ngược lại muốn đuổi mình đi chỗ khác.
Âm Dương Tán Tiên sao không rõ ý của Lạc Hà, khẽ thở dài:
- Đạo hữu sao không đổi một góc nhìn khác? Nếu hải vực Tam Tiên Đảo là một tay mình xây dựng lên, lại đột nhiên xuất hiện một cỗ thế lực ở trong mảnh hải vực này. ngài sẽ chấp nhận cho nó tồn tại hay sao?
Có thể nói, hai đại Tán tiên này hoàn toàn nói thẳng những gì mình nghĩ, không có chút quanh co lòng vòng, xé rách mặt mũi, nói ra ý đồ mình đến đây.
Nói dễ nghe thì là một núi không chứa được hai hổ, nói không dễ nghe, chính là muốn đuổi ngươi đi chỗ khác.
Lạc Hà cũng không lập tức đáp lời, lạnh nhạt nói:
- Các người nói cũng có lý. Tinh Nguyệt Môn quật khởi nhanh chóng, ngày sau tất nhiên sẽ hình thành cục diện giằng co với Tam Tiên Đảo. Tuy nhiên một mình ta không thể làm chủ chuyện này. chờ Trương huynh đệ trở về. chúng ta phải xem ý của hắn.
Vừa nghe tên Trương Hằng, hai đại Tán tiên khẽ giật mình, hiển nhiên hết sức cố kỵ.
- Được, vậy hai ta cáo từ.
Âm Dương Tán Tiên khẽ thở dài, cùng Linh Hư Tán Tiên biến mất khỏi Tinh Nguyệt Thần Điện, trở về Tam Tiên Đảo.
- Lạc tiền bối. ta xem hai đại Tán tiên kia đường như không có ý tốt.
Quách Phong có chút lo lắng nói.
Hải vực Tam Tiên Đảo kinh doanh nhiều năm, ngang hàng với Cửu U hải vực do Huyền Long Đại Vương thống lĩnh, thế lực vô cùng hùng hậu, hơn xa Tinh Nguyệt Môn, lúc này không thể chống cự.
Lạc Hà trầm ngâm một lát, lắc đầu nói:
- Trên thực tế, hai đại Tán tiên này cũng bất đắc dĩ. Lúc này bọn họ trực tiếp nói rõ ý đồ đến đây, là lựa chọn cực kỳ sáng suốt. Làm như vậy, tuy rằng làm cho quan hệ giữa chúng ta sinh ra rạn nứt. nhưng cùng tốt hơn là ngày sau xảy ra mâu thuẫn với chúng ta mà trở thành kẻ địch.
Xoạt!
Đúng lúc này, không gian xung quanh sinh ra một tia dao động mịt mờ. hai bóng người chợt xuất hiện.
Tiếp đó, khí tức hủ hóa cực kỳ đáng sợ ập tới. làm cho máu huyết Quách Phong cùng Tú Ninh chợt cứng lại.
- Kẻ nào!
Lạc Hà nghiêm nghị, khẽ quát một tiếng, cách không đánh ra một chưởng kéo theo một cổ uy áp hùng hồn.