Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 692 : Chiến thắng Kiếm tiên
Ngày đăng: 22:57 19/04/20
Ngàn vạn kiếm khí linh hoạt, sắc bén, ẩn chứa kiếm ý vô thượng của Kiếm tiên, mênh mông như thiên uy vũ trụ đánh tới.
Ngay lập tức, Trương Hằng có ảo giác như không thể chống lại, có ảo giác như một con kiến hôi phải đối mặt với sông sâu biển rộng.
Phốc, phốc, phốc...
Kiếm khí vô cùng vô tận ngay lập tức xuyên thủng thân thể Trương Hằng.
Ông!
Trên người Trương Hằng đột nhiên bừng lên hào quang màu vàng sậm, ngưng kết thành một tầng kim giáp, lực phòng ngự cường đại đến đáng sợ.
Nhưng hàng ngàn vạn đạo Kiếm khí sắc bén không ngừng lao tới như mưa, kín không kẽ hở.
Vù!
Vù!
Vù!
Kiếm khí vẫn không ngừng rơi xuống như mưa, vô cùng sắc bén, khó có thể ngăn cản.
Đăng đăng đăng!
Thân thể Trương Hằng thối lui liên tiếp, toàn bộ uy hiệu của kim thân bất tử mở ra, toàn thân giống như một pho tượng bằng vàng.
Mặc dù vậy, công kích vô thượng của Kiếm tiên vẫn không thể bị ngăn cản.
Phốc phốc phốc!
Cho dù phòng ngự có chắc chắn đến đâu đi nữa cũng không thể chống nổi công kích cấp bậc này.
Thân thể Trương Hằng lại bị đâm thủng một số lỗ nhỏ, vầng hào quang màu vàng "chi chi" rung động, không ngừng tu bổ cho kim thân bất tử của hắn.
"Hây!"
Huyền Long Đại Vương hét lớn một tiếng, bộ chiến giáp màu vàng trên người phóng ra một tầng cương tráo màu vàng mờ, bảo hộ hắn bên trong một cách chặt chẽ.
Tình hình của hắn không khác gì so với Trương Hằng, liên tục bại lui, trên người dính vô số vết thương. Nhưng Huyền Long Đại Vương đã được chiến giáp màu vàng ngăn đỡ đại bộ phận công kích.
Nghê Thường tán tiên vẫn đang rất nhàn nhã, quanh thân nàng có một tầng dao động đặc biệt, lờ mờ nhận ra màu sắc rực rỡ.
Ông...
Bất kể công kích của Kiếm tiên có lợi hại bao nhiêu đi nữa cũng khó có thể đánh tan phòng ngự của nàng trong thời gian ngắn.
Trương Hằng cùng Huyền Long Đại Vương khẽ liếc qua chỗ nàng đều cảm thấy rung động.
Nghê Thường tán tiên hơn phân nửa là nắm giữ thần thông đặc biệt, hoặc là đang che giấu rất sâu thực lực của mình.
- Không thể cứ tiếp tục như vậy, công kích của Kiếm tiên quá cường đại, nếu bị động thế này thì dù cả ba chúng ta hợp lực cũng khó mà thủ thắng được.
Đúng lúc này, một thanh âm trào phúng vang vọng trong đại điện sơn động từ trầm thấp dổi thành nhu hòa.
Đây rõ ràng là thanh âm của Kiếm tiên Từ Trường Phong.
Cái gì?!!
Ánh mắt ba người Trương Hằng đồng loạt nhìn về phía thi thể đó.
Ông...
Một cỗ kiếm ý linh hoạt, sắc bén, còn mạnh hơn chục lần lúc trước từ trong thi thể truyền ra.
Sau đó, hào quang màu xanh sáng rực bùng phát, thi thể hóa thành một khối khí màu xanh, xoay tròn, một lần nữa ngưng tụ thành một Kiếm thể màu xanh trong suốt.
Kiếm tiên Từ Trường Phong đã sống lại.
Hiện tại Từ Trường Phong còn mạnh hơn gấp chục lần trước kia.
- Là ta đã coi thường các ngươi, bại trong tay ba người các ngươi, Từ mỗ không cam lòng nhưng cũng thấy vui mừng...
Từ Trường Phong từ không trung hạ xuống, ánh mắt sắc bén dịu lại, khí tức cũng thu liễm một chút.
Sau một lát, hắn trở nên giống như một phàm nhân, hai tay chắp sau lưng.
- Đây là chuyện gì vậy?
Trương Hằng và Huyền Long Đại Vương giật mình.
- Tu sĩ thí luyện Hạ giới, các ngươi thắng...
Từ Trường Phong cười cười nhìn ba người.
Trương Hằng đột nhiên nhìn vào thanh bảo Kiếm cổ xưa trên lưng Từ Trường Phong.
Hắn nhớ không lầm thì trong trận chiến khi này, Từ Trường Phong không hề sử dụng thanh bảo kiếm này.
- Do ta sơ sẩy, lúc này chiến đấu đã không dùng nó...
Từ Trường Phong vuốt ve thanh bảo Kiếm cổ xưa, ánh mắt trở nên nhu hòa.
Thương!
Một tiếng Kiếm ngân thanh lãnh xé không lao ra.
Trong nháy mắt, thời không như ngừng lại, toàn bộ sơn động giống như đêm tối.
Tĩnh mịch bao trùm.
Chỉ còn lại một kiếm kinh người này.