Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 712 : Bất Tử Tà Đế sống lại (hạ)
Ngày đăng: 22:57 19/04/20
- Ra tay!
Chân Tiên, Chân Ma gần như đồng thời ra tay, mục tiêu là cổ Lão yêu!
Huyền Long Đại Vương vừa mới chuẩn bị ra tay với Trương Hằng, Nghê Thường tán tiên ở cùng độ cao lại bắn ra một dải băng màu xanh biếc đánh về phía đầu của hắn.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng mừng rỡ, "vù" một cái, bay vọt lên, mục tiêu là cây hắc trụ ở trung tâm cao nhất kia.
Cổ Lão yêu nổi giận gầm lên một tiếng, bất kể công kích của Chân Tiên, Chân Ma, điên cuồng đánh về phía Trương Hằng.
- Muốn chết!
Trương Hằng quát lạnh, đang ở giữa không trung, tung một cước đá ra.
Cổ Lão yêu vươn bàn tay màu xương trắng giao kích cùng Trương Hằng.
"Ầm!"
Lực lượng cực mạnh chấn cổ Lão yêu lui về phía sau.
Trương Hằng mượn lực xoay người, nhảy vọt một cái lên trên cây hắc trụ cao nhất.
Không một chút chần chừ, Trương Hằng lại nhảy lên chụp vào vầng sáng màu máu bán trong suốt ở giữa.
Giờ khắc này, mọi người không khỏi ngừng mọi động tác chiến đấu, mặt đầy vẻ không cam lòng nhìn về phía Trương Hằng.
Mắt mở trừng trừng mọi người thấy rõ bàn tay của Trương Hằng chạm vào vầng sáng ở giữa.
"Ông..."
Bất thình lình, dị biến đột nhiên sinh ra, trên vầng sáng khu vực trung tâm kia, tản phát ra một cỗ ý chí tinh thần giáng xuống bao trùm hết thảy.
"Ầm ầm ầm..."
Cả tòa Đại điện Huyết Thần đều rung chuyển, Trương Hằng cũng bị bức lui trở về.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Trương Hằng vô cùng kinh sợ, mặt đầy vẻ hoảng hốt nhìn về phía vầng sáng màu máu phát ra ý chí tinh thần nghịch thiên kia.
- Ồ? Lực trói buộc của không gian này yếu bót một ít rồi, lĩnh vực cấm phi hành cũng là...
Lạc Hà đứng ở bên cạnh Huyết Thần Trì, vô cùng kinh ngạc nói.
Mọi người còn lại cũng đều cảm nhận được biến hóa này.
"Ong ong..."
Vầng sáng màu máu ở giữa tản phát ra ý chí tinh thần, làm cho quy tắc không gian ở bốn phía biến hóa từng chút từng chút một.
- Có thể phi hành rồi!
Linh Hư tán tiên bay lên trời, bay tới phía cây hắc trụ cách đó không xa.
- Lực lượng của lĩnh vực cấm phi hành, giảm thấp tới nửa phần rồi!
- Ý chí tinh thần thật đáng sợ, chủ tể quy tắc lập tức liền lấy mạng của cổ lão yêu!
Chân Tiên, Chân Ma hoảng hốt kêu lên.
Vầng sáng màu máu này chính là chủ tể quy tắc, trung tâm của toàn bộ chủ động phủ.
- Ha ha ha...
Một cái dấu ấn hình vành trăng lười liềm tan biến trong hư không, lưu lại một tràng tiếng cười khoái trá thực hiện được âm mưu.
Ngay sau đó, biển máu bên ngoài Đại điện Huyết Thần lập tức mất đi khống chế, bắt đầu nổi sóng máu điên cuồng.
"Ầm ầm! Ầm ầm..."
Cùng lúc đó, ở mỗi Phong Ấn Chi Địa trên Đông Vân đại lục, bao gồm Tử Vực của Tam Tinh Vực, từng cái dòng sông màu máu, mất đi khống chế, điên cuồng nổi sóng.
"Ghừ Ghào Ghào..."
Đầu tiên, một cái đầu thật lớn trên trán có ấn ký hình trăng lười liềm, từ trong trói buộc trong dòng sông Huyết Hà bay lên không trung.
Rồi kế tiếp là trái tim, tay, cánh tay, chân, cẳng chân từng thứ một, từng phần thân thể vô cùng to lớn, từ trong các dòng sông máu bay lên.
"Vù Vù Vũ..."
Từng phần thân thể bị phong ấn tại các nơi Phong Ấn Chi Địa, từng cái từng cái bay lên hư không.
"Vũ..."
Hắc quang âm U không ngừng nhoáng lên, những phần thân thể bị phong ấn này tập trung cùng một chỗ nơi nào đó ở Chu Vương Triều.
Sau chốc lát, một người khổng lồ cao ngất như Ma Vương, ngạo nghễ đứng sừng sừng tại nhất giới này, trên trán hắn có ấn ký hình trăng lưỡi liềm.
- Ha ha ha... Bất Tử Tà Đế ta rốt cục lại tái tạo thân thể! Cuối cùng cũng có một ngày ta sẽ giết tới thượng giới, lần nữa đoạt lại bảo tọa của chúa tể Ma giới.
Ma đầu tự xưng là Bất Tử Tà Đế này phóng ra tiếng cười lồng lộng, trên người tản phát ra từng đợt từng đợt khí tức, khiến cho không gian chung quanh không ngừng vỡ nát rồi hợp lại.
Tuy nhiên, Bất Tử Tà Đế này mặc dù nhìn như cường đại, nhưng sắc mặt hắn lại tái nhợt, hiển nhiên thực lực suy giảm tới mức tận cùng, chưa phục hồi lại trạng thái đỉnh phong,.
- Bất Tử Tà Đế! Nếu ngươi đã phá phong ấn mà ra, cũng mau mau rời đây đi...
Đột nhiên, một trung niên áo bào xanh hiện ra ngay phía sau Bất Tử Tà Đế.
Hắn xuất hiện không có dẫn ra một chút xíu dao động không gian nào, dường như hắn vốn đã đứng sẵn tại đó.
Người trung niên áo xanh này tướng mạo ôn hòa nho nhã, làn da trong suốt như ngọc, hai tròng mắt trong vắt như nước tinh khiết, cả người đứng ở nơi đó lại làm cho người ta có một loại cảm giác dung nhập tự nhiên, sinh cơ bừng bừng.
Mặc dù người trung niên áo xanh này đứng trước mặt Bất Tử Tà Đế trông giống như con kiến trước người lớn, nhưng tồn tại của hắn tuyệt đối không thể xem thường.
- Ngươi... Vạn Linh Tiên Đế!?
Bất Tử Tà Đế vừa thấy nam nhân áo bào xanh này, lông mi nhướng lên, trên mặt lộ ra vài tia đề phòng.