Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 714 : Trương Hằng chất vấn
Ngày đăng: 22:57 19/04/20
Vừa nghe mệnh lệnh từ bóng người đáng sợ kia, sắc mặt Huyền Long Đại Vương chợt nghiêm, lúc này mới hiểu được sứ mệnh chủ yếu của mình.
Giết Trương Hằng!
Đây là nhiệm vụ Thái thượng Yêu Long Hoàng đã giao phó.
- Trương Hằng à Trương Hằng, ngươi nằm mơ cũng không ngờ, ngươi cũng có một ngày này?
Trong mắt Huyền Long Đại Vương tỏa ra sát khí trắng trợn, trước tiên đặt mấy thứ bảo vật sang một bên.
Oong...
Trong đó một món bảo vật lại giãy khỏi pháp tắc thời gian ngưng lại giam cầm, lắc lư qua lại giữa không trung.
- Sao có thể như thế được?
Huyền Long Đại Vương kinh hãi, ánh mắt quét qua, ngừng lại trên Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp chạy lên xuống vờn quanh Trương Hằng.
Tòa bảo tháp này có ba tầng đầu phủ ánh sáng bạc, mơ hồ tráng lệ, tầng thứ tư tỏa ra ánh sáng vàng sắc bén, tràn ngập lực lượng mạnh mẽ.
- Hả?
Bóng người đáng sợ trong quyển tranh vừa thấy cảnh này, cũng cảm thấy hết sức bất ngờ. không khỏi khẽ kêu một tiếng.
- Tạm thời không để ý tới nó, giết kẻ này trước.
Bóng người trong quyển tranh tiếp tục ra lệnh.
- Rõ.
Huyền Long Đại Vương vươn tay chộp lấy cổ họng Trương Hằng, vận dụng lực lượng chí tôn một giới đáng sợ.
- Rắc!
Trong tình huống không hề phòng ngự. Huyền Long Đại Vương lập tức bóp nát cổ họng Trương Hằng.
Tiếp đó, hắn lại tế ra Phách Thiên Chùy, ầm ầm nện xuống.
Ầm!
Một chùy đánh xuống, đầu cùng thân thể Trương Hằng bị đánh cho dập nát.
- Ha ha ha... Cái gì Bất Diệt Thân, ta đánh một chùy hủy diệt linh hồn ngươi. xem ngươi làm sao bất diệt.
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt cười to.
Nhưng mà ngay sau đó, nụ cười của hắn liền cứng lại.
Xì xì xẹt....
- Trương Hằng... Ngươi gặp khốn khó cỡ nào, lại rơi xuống đến mức này?
Từ trong dấu ấn ngôi sao kia truyền ra tiếng nói của một nam tử.
Vũ Vô Cực!
Linh hồn của Trương Hằng đang ở trong trạng thái hư không, nhưng có thể phán đoán ra chủ nhân giọng nói này.
- Là thế này... Ta giao chiến với Huyền Long Đại Vương, hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng không biết từ chỗ nào phủ xuống, khiến cho thời gian ngưng lại...
Trương Hằng nói sơ lượt tình hình.
- Hừ, ta đã sớm đoán được Thái thượng Yêu Long Hoàng kia sẽ chơi kế lén mà...
Vũ Vô Cực cười lạnh, lại trầm ngâm nói:
- Ngươi mang theo Loạn Tinh Ấn Ký của ta đi ra ngoài, để ta giúp ngươi một tay.
- Không cần, ta muốn tự tay bằm thây vạn đoạn Huyền Long Đại Vương, kẻ này đã hủy đi Phá Không Kiếm của ta.
Trong giọng nói Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh băng thấu tận xương tủy.
- Ngươi thật sự không cần ta gìúp?
Vũ Vô Cực nao nao.
- Đúng thế, ta muốn dùng năng lực của mình giải quyết vấn đề.
Trương Hằng dứt khoát trả lời.
Ở sâu trong đầu óc hắn, ngọc giản thần bí không ngừng quanh quẩn, Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng trở về trong đó, một đám phù văn huyền diệu khó lường lóe ra từ trong đó.
Trương Hằng đứng lặng im trong một mảnh tinh không rộng lớn, đang lĩnh ngộ năm tháng dài lâu.
Một năm... Mười năm... Trăm năm... Ngàn năm...
Nhưng mà, thời gian bên ngoài lại không trôi qua bao nhiêu.
- Được, nếu ngươi có thể tự vượt qua kiếp nạn này, ý chí tinh thần thuần túy của ta sẽ tách rời khỏi ngươi.
Trong giọng nói Vũ Vô Cực lộ ra vài phần khen ngợi.
Trương Hằng nhàn nhạt nói:
- Ta nghe Bất Tử Tà Đế nói, một khi người nào kế thừa ý chí tinh thần của người khác, sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua được người giao cho ý chí tinh thần.
- Lời này có thật không?