Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 735 : Trương Hằng phi thăng

Ngày đăng: 22:58 19/04/20


Trương Hằng nhìn chăm chú vào khoảng không gian này, thở ra một hơi dài, rốt cục làm ra quyết định.



Chậm rãi đạp bước trên vùng hư không này, súc địa thành thốn, chỉ hai ba bước hắn liền đi vào Tinh Nguyệt Thần Điện. Nguồn: https://truyenfull.vn



Năm sáu năm sau ngày đại hôn, Tinh Nguyệt Thần Điện lại khôi phục thần bí trang nghiêm vốn có. Trong đại điện ánh tinh quang nhàn nhạt chiếu rọi, làm cho người ta có một loại cảm giác mông lung thần bí.



- Sư tôn, người đã đến rồi.



Tú Ninh một thân áo bào trắng nõn, xinh đẹp ở chính giữa đại điện, trên người tỏa ra ánh tinh quang nhàn nhạt. Tinh Nguyệt Đồ lơ lửng ở giữa không trung, trên đó tinh tú chi chít vận chuyển, huyền ảo khó lường.



- Tú Ninh, ngươi ở nơi này làm cái gì? Sao vi sư cảm thấy dường như ngươi đợi ở đây đã lâu.



Trương Hằng chậm rãi đi tới.



Giờ này khác này, không gian hạ giới này không còn gì có thể gợi nên lòng hiếu kỳ của hắn.



Khuôn mặt trắng nõn như trứng gã bóc của Tú Ninh bình tĩnh như thường, ánh tinh quang nhàn nhạt bao phủ trên người, thánh khiết không thể xâm phạm.



Sau đó, trong đôi mắt như sao của nàng lộ ra tâm tình khác thường, mất đi điềm tĩnh và cơ trí trong dĩ vãng.



- Sư tôn, ngài sắp phải phi thăng thượng giới sao?



Tú Ninh sâu kín nói, đi tới trước mặt Trương Hằng, ngẩng đầu với vẻ dũng cảm trước nay chưa từng có, đôi mắt sáng nhìn thẳng sư tôn.



- Đúng vậy, ta sắp đi rồi. Hạ giới đã không còn chuyện gì có thể khiến vi sư hứng thú.



Ánh mắt Trương Hằng thoáng nhìn qua Tinh Nguyệt Thần Điện, phát hiện trong Truyền thừa Linh bảo Tinh Nguyệt Đồ tỏa ra một cỗ lực lượng số mệnh mịt mờ, bao phủ cả Tinh Nguyệt Thần Điện. Thần thức bên ngoài khó thể thăm dò, cho dù là tu sĩ Đại Thừa Kỳ trong thời gian ngắn cùng rất khó đột phá cấm chế số mệnh vô hình này.



- Tú Ninh, ngươi có ý gì?



Trương Hằng khẽ cau mày, lại phát hiện thân thể Tú Ninh cách minh không đến nửa xích, mùi thơm thấm lòng người ập vào mũi. Trên khuôn mặt xinh đẹp như tuyết đầu mùa lộ ra một vẻ dứt khoát. Cặp mắt như sao bình tĩnh như nước, mày liễu như vè, mái tóc như tơ lụa khẽ bay trong ánh tinh quang thần bí, xinh đẹp khiến người ta nghẹt thở.



Vào giờ khác này, Tú Ninh đoan trang thánh khiết như trước, chỉ là trong thần vận lộ ra một vẻ tình cảm mê ly không thuộc loại Thánh nữ nên có.



Cùng lúc đó, một cỗ số mệnh lực từ trên thân thể nàng vươn ra, nhộn nhạo quanh thân.



- Sư tôn, xin thỏa mãn Tú Ninh một yêu cầu.



Tú Ninh vòng tay ôm Trương Hằng.



Số mệnh lực làm nổi bật vẻ đẹp hoàn mỹ khiến người ta nghẹt thở. Trong khoảnh khác này, Trương Hằng không khỏi ngẩn ra, bị động tác của đệ tử làm khiếp sợ, chỉ cảm thấy nhuyễn ngọc ôn hương tràn đầy vòng tay.



- Yêu cầu gì?



Trương Hằng vội vàng thu liễm tâm thần.



Tú Ninh cười xinh đẹp, khuôn mặt như nữ thần cách Trương Hằng gần như bằng không, bờ môi mềm mại hôn một cái lên mặt sư tôn.



Sau khi hôn xong, Tú Ninh lập tức buông Trương Hằng ra, sau đó lùi vài bước quỳ trên mặt đất, vành mắt ngấn lệ, thành khẩn nói:



- Xin sư tôn thứ tội.



Trương Hằng cảm thụ mùi thơm còn vương trên mặt, hơi lộ vẻ kinh ngạc ngay sau đó khẽ thở ra một hơi, trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.


- Trương Hằng, ngươi mau rời đi đi, lão phu đã hiểu được ý của ngươi.



Trương Hằng nao nao, không nghĩ tới Triệu phụ lại không chịu gặp mình.



- Hiện giờ pháp tắc của hàng rào hai giới thượng hạ thay đổi, cường giả thượng giới muốn hạ giới nhất định là gian nan vạn phần. Lão phu ở cố hương của mình, trong vòng mấy vạn năm sẽ không có khả năng rời đi. Chỉ cần một ngày Tuyết Dung còn ở hạ giới, lão phu có thể bảo đảm nàng bình yên vô sự.



- Ngươi yên tâm đi đi.



Triệu phụ thở dài một hơi.



Trương Hằng chấn động tâm thần, cảm kích không thôi gật đầu nói:



- Đa tạ Triệu bá phụ.



Nói xong, hắn không Nói hai lời liền phi thân rời đi.



Triệu Thụy vừa chuẩn bị đi theo lại bị Triệu phụ gọi giật lại:



- Thụy nhi, ngươi có thể lưu lại hạ giới một đoạn thời gian, còn có một đoạn duyên phận chưa dứt?



- Phụ thân, chẳng lẽ ta còn có chuyện gì sao?



Triệu Thụy hết sức khó hiểu.



- Ngươi đi Tam Tinh Vực một chuyến.



Triệu phụ nói xong câu đó, bóng dáng Triệu Thụy liền hư không biến mất.



- Tịch nhi, ngươi muốn phi thăng thượng giới cùng tốt, chiếu cố đệ đệ ngươi một chút.



Triệu phụ lại nói với Triệu Tịch Nguyệt.



- Vâng, phụ thân.



Triệu Tịch Nguyệt thản nhiên cười, biến mất tại chỗ, rất nhanh về tới Phàm Vân Đảo.



Sau khi Trương Hằng không còn gì lo lắng ở hạ giới, hắn liền lập tức bế quan tại Phàm Vân Đảo, điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.



Nửa tháng sau, ở động phủ nơi Trương Hằng nở rộ một đoàn kim quang mượt mà, bao phủ phạm vi ngàn dặm.



Ngay sau đó, kim quang lượn lờ, Trương Hằng giống như Phật tôn bay vụt lên hư không.



Mọi người trên Phàm Vân Đảo: Lạc Hà, Ninh Tuyết Dung, Triệu Tịch Nguyệt, Tú Ninh đều xa xa nhìn chăm chú.



Vút!



Một bóng người màu vàng phiêu nhiên phi thăng, đến một lúc dừng lại trong một chớp mắt.



Ổng!



Trương Hằng biến mất khỏi giới này.



-o0o-