Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 745 : Đi Vô Song Thành

Ngày đăng: 22:58 19/04/20


"Thực lực cấp Tiên Quân còn mạnh hơn là ta tưởng tượng."



Trương Hằng đứng giữa căn phòng nhỏ như ở chốn phàm nhân, cảm nhận sâu sắc lực lượng mà mình nắm giữ hiện giờ.



Nên biết, khi hắn đứng ở cấp Chân Tiên đỉnh phong, thần thức có thể quét qua mấy trăm dặm, nhưng hiện giờ mở ra thần thức có thể bao trùm không gian mấy chục vạn dặm.



Phạm vi mấy trăm dặm với mấy chục vạn dặm, chênh lệch hai bên lớn đến mức nào?



"Khó trách toàn bộ Bắc Thần đại lục có ít cường giả cấp Tiên Quân như thế, hơn nữa người cấp Tiên Quân cũng có địa vị không thấp ở thượng giới, được ngàn vạn tu sĩ kính ngưỡng."



Luyện Thiên Hóa Địa Công của Trương Hằng vừa mới tiến vào tầng năm cảnh giới sơ thành, lúc này thực lực xấp xỉ Tiên Quân hạ vị, hơn nữa dung hợp phân thân sinh ra lực lượng tuy không dám nói vô địch Cô Đế Tinh, nhưng cũng đủ bạo gan thăm dò tinh cầu cạnh bờ tiên giới này.



Trong hai tháng này, hắn đột phá đến công pháp tầng năm gần như không gặp bình cảnh gì, tiêu hao bốn năm món Tiên bảo, liền chọc thủng lớp màng giấy cuối cùng, bước vào cảnh giới tầng năm.



Sau khi thăng cấp công pháp tầng năm, hắn lại sử dụng Tiên bảo nhị tam phẩm, miễn cưỡng thăng cấp Phá Không Kiếm từ Tiên bảo tứ phẩm lên thành Tiên bảo ngũ phẩm.



Sau khi thăng cấp Tiên bảo tứ phẩm, cấp bậc sẽ rất khó tăng lên, chênh lệch giữa mỗi phẩm rất lớn.



"Theo công pháp tầng bốn lên tầng năm, lại thêm Phá Không Kiếm, Phong Lôi Phiến thăng cấp... Hiện giờ, trong tay ta không còn dư nhiều Tiên bảo, cùng với các thiên tài địa bảo có thể dùng để tăng lên thực lực."



Trương Hằng mang theo vài phần lo lắng, trong lòng có một cỗ áp lực.



Thời điểm ở hạ giới, trong tay hắn có vô số vật luyện hóa dùng không hết, mà khi hắn phi thăng thượng giới, công pháp thăng cấp đến tầng năm mới phát hiện vật trong tay có thể dùng cắn nuốt tăng nhanh thực lực đã còn xa mới đủ.



Công pháp tầng năm, tuyệt đối là một cái hang không đáy!



Hiện giờ Trương Hằng chỉ cần mấy chục nhịp thở là có thể cắn nuốt sạch một kiện Tiên bảo bình thường. Hơn nữa, cắn nuốt xong cũng không có cảm giác đặc biệt gì.



"Tiên bảo nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm đối với ta đã có hiệu quả rất nhỏ..."



Trương Hằng khẽ gật đầu, phát hiện trong nhẫn không gian chỉ còn lại không đến mười kiện Tiên bảo, hơn nữa cấp bậc cũng không vượt qua tam phẩm.



Đương nhiên, bản thân hắn sở hữu Tiên bảo đều có cấp bậc rất cao: Phục Yêu Tháp (lục phẩm), Phá Không Kiếm (ngũ phẩm), Vân Thiên Tiên Hồ (tứ phẩm), Phong Lôi Phiến (tứ phẩm).



Mấy món Tiên bảo mà hắn sử dụng, cấp bậc thấp nhất cũng là tứ phẩm.



Vốn liếng như thế, dù là đặt trong hàng Tiên Quân thì cũng rất khá rồi.



"Hiện giờ trừ Phục Yêu Tháp ra, mấy món Tiên bảo còn lại dung hợp xong, hẳn là ta có thể phát huy ra trăm phần trăm uy lực."



Trong lòng Trương Hằng không khỏi sôi trào, nếu thực lực của mình mạnh hơn vài phần, hoàn toàn có thể cướp sạch cả một tinh cầu tu chân!



Đúng, chính là cướp sạch!



Khi hắn thiếu vật luyện hóa thăng cấp, chỉ có thể đi lên con đường cướp bóc Tiên giới không lối về.


Trương Hằng vừa động ý niệm, đám mây đang ngồi chậm rài bay lên trời cao.



- Thôn trưởng, Trương tráng sĩ, kính nhờ các người, nhất định phải chiếu cố Dung Nhi.



Đái phụ cuối cùng không nhịn được, lệ rơi cáo biệt.



Cứ thế, thôn dân Đái Hà Thôn nhìn đám mây trên bầu trời dần dần nhỏ đi.



- Làm tiên nhân thật tốt...



Không ít thôn dân vô cùng hâm mộ, Đái Phùng Sơn mang theo vẻ mặt hướng tới. Chỉ là, con đường tiên nhân trường sinh bất tử, cuối cùng vô duyên với họ.



- Dung Nhi, muội hẳn là lần đầu bay lên trời phải không?



Trương Hằng cười hỏi.



- Phải.



- Có cảm nhận gì?



- Hiện giờ muội có chút hồi hộp...



Nhìn Đái Hà Thôn đã nhỏ như con kiến, Đái Dung lại nói:



- Còn nữa, muội phát hiện Đái Hà Thôn của chúng ta so sánh với trời cao vô hạn, thực nhỏ bé, giống như không đáng kể gì.



Trương Hằng nhàn nhạt nói:



- Không phải giống như không đáng kể, mà là căn bản không đáng kể. Chờ muội tiến vào tiên môn, mới rõ ràng thế giới này lớn cỡ nào, phấn khích cỡ nào. Đương nhiên, muội cũng phải trả một cái giá rất lớn.



- Trả giá rất lớn? Chúng ta không phải đang bay lượn tự do tự tại hay sao?



Đái Dung cười nói.



- Chờ muội tiến vào Vô Song Thành, sẽ hiểu được.



Trương Hằng không trực tiếp trả lời vấn đề này.



Khi đám mây bay ra mấy ngàn dặm, ở trời cao gần đó đột nhiên truyền ra một tiếng đánh nhau, sấm sét nổ tung, cùng với tiếng rống phẫn nộ.



- Không tốt, có tiên nhân đại chiến?



Sắc mặt thôn trưởng đại biến.



-o0o-