Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 749 : Trương Hằng mưu đồ

Ngày đăng: 22:58 19/04/20


- Đây là thế giới tiên nhân...



Đái Dung chăm chú nhìn thế giới đủ mọi màu sắc, lấp lánh các hào quang, ánh mắt liên tục lóe lên.



Trương Hằng giảm tốc độ Pháp bảo đám mây, nhìn Vô Song chủ thành ở xa xa gần đến, thầm nghĩ:



"Đây là thành trì thượng giới, lớn gấp trăm lần phường thị tu chân Độc Thiên Bảo mà ta từng sập."



Nếu không phải có ý "đánh cướp" tinh cầu này, Trương Hằng cũng sẽ không gia nhập môn phái, từ đó hiểu biết bố cục thượng tầng toàn bộ Cô Đế Tinh này.



công pháp tầng năm là một hang không đáy, mỗi lần thăng một cấp, vật cần luyện hóa đạt đến con số khủng bố.



Theo Trương Hằng Phỏng đoán, không có mấy ngàn kiện Tiên bảo bình thường dằn bụng, công pháp tầng năm đừng mơ tiến lên một cấp nhỏ.



Theo cảnh giới tầng năm mới thành đến tiểu thành, cần đến mấy ngàn Tiên bảo bình thường, vậy nếu muốn tu luyện đến tầng năm đại viên mãn, số lượng Tiên bảo cần thiết nào đâu chỉ mấy vạn?



Cho nên, muốn tiến triển thêm một bước, không phải dựa vào đánh cướp mấy cường giả là giải quyết được vấn đề.



Cướp bóc cả một cái tinh cầu, mưu đồ của Trương Hằng đang từ từ triển khai...



Chính vì tầng nguyên nhân nay, hiện giờ Trương Hằng mới phải khiêm nhường lẫn vào một môn phái nhỏ.



Lúc này, xung quanh Vô Song chủ thành tới tới lui lui vô số các hào quang.



Mỗi một Pháp bảo hoặc là độn quang, ít nhất đại biểu cho một tiên nhân thượng giới. Ở không gian tiên giới, chỉ có tiên nhân mới có được năng lực phi hành trên hư không.



Nhưng mà, bọn họ vạn vạn lần không ngờ tới, một tên tuyệt thế hung thần ác sát đang âm thầm nhìn bọn họ, nhìn trộm Vô Song Thành khổng lồ, thậm chí là toàn bộ Cô Đế Tinh.



- Trương đại ca... huynh?



Đái Dung nhìn Trương Hằng, chỉ thấy khóe miệng hắn mang theo ý cười mờ mịt, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi.



Cho dù mặt ngoài Trương Hằng rất bình tĩnh, nhưng khi hắn đụng tới ý niệm đáng sợ kia, trong mơ hồ có một cỗ lực lượng kỳ quái, đủ làm người ta kinh hãi vỡ mật.



- Ha ha, không có gì, huynh cũng lần đầu tiên đến Vô Song Thành, có chút ngạc nhiên thôi.



Trương Hằng cười khẽ, tạm thời áp chế ý niệm kia.



Nhưng mà, hạt giống ý niệm kia, sớm muộn gì cũng sẽ nảy mầm...



- Chúng ta nhanh đi vào Vô Song Thành thôi?



Thôn trưởng đề nghị.



- Được, chúng ta vào xem trước, còn chưa đến ngày lựa chọn đệ tử Lãnh Nguyệt Môn, chúng ta có thể đi dạo trong thành.



Trương Hằng khống chế Tiên bảo đám mây, tăng tốc bay về phía Vô Song Thành, tốc độ phi hành mơ hồ vượt qua cực hạn Chân Tiên hạ vị.



Khi ba người đến trước cửa Vô Song Thành, phát hiện chúng tiên nhân sau khi đến gần thành trì, đều đáp xuống đất đi bộ vào thành, biểu thị cung kính.
Trương Hằng thấy tình huống này, sắc mặt càng thêm ngưng trọng.



Người mù này tính rất chính xác!



Quý nhân mà Hồ lão tiên nói với Đái Dung. tự nhiên chính là Trương Hằng. Chỉ là bản thân Đái Dung còn không biết tu vi thực lực chân chính của Trương Hằng.



- Ta cũng muốn xem cuối cùng thế nào.



Trương Hằng chậm rì rì đi tới, đến trước mặt Hồ lão tiên.



- Thuật bói toán của đạo hữu linh nghiệm như thế, không bằng cũng tính cho Trương mỗ.



Trương Hằng ngồi xuống trước mặt Hồ lão tiên, bỏ lại một khối tiên thạch, vươn tay chủ động phối hợp.



Trên thực tế, trong lòng hắn cười lạnh:



"Ta xem ngươi có thể tính được mệnh của ta hay không?"



Hồ lão tiên cười nói:



- Vị đạo hữu này, thật có lỗi, hôm nay ta đã xem mệnh của chín người. Chín là số cuối, thêm nữa sẽ không tốt.



- Thật có cách nói này, nhưng mà hôm nay Trương mỗ không cam lòng, thế nào cũng muốn ngài tính một cái, bằng không thì sẽ không cam lòng đi ra.



Trương Hằng làm bộ dạng lưu manh.



- Ôi, này...



Hồ lão tiên có chút bất đắc dĩ.



Trương Hằng lại vươn tay, ầm một cái lấy ra mười khối tiên thạch hạ phẩm.



- Các hạ có bằng lòng hay không?



Trương Hằng cười nói.



- Không phải vấn đề bao nhiêu tiên thạch...



Hồ lão tiên khẽ thở dài.



Cuối cùng, hắn vẫn đáp ứng. ánh mắt ảm đạm, thở dài nói: (ND: mắt mù mà cũng ảm đạm được? WTF?!?)



- Ta sớm biết... hôm nay trong mệnh có một kiếp.



Dứt lời, Hồ lão tiên đặt tay lên bàn tay của Trương Hằng.



-o0o-