Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 753 : Người lãnh đạo trực tiếp của Trương Hằng

Ngày đăng: 22:58 19/04/20


Trương Hằng ngón nhìn ngọn cự phong màu bạc, không khỏi lên tiếng hỏi:



- Xin hỏi hai vị Chấp sự, ngọn cự phong màu bạc này có lai lịch như thế nào?!



Ngô Chấp sự liếc mắt nhìn hắn, tự hào nói:



- Ngọn núi này chính là Ngân Kiếm Phong, ngọn cao nhất trên dãy Ngạo Nguyệt Sơn. Mấy vạn năm trước, khi tổ sư khai phái sáng lập Lãnh Nguyệt Môn thì đã tồn tại. Nghe nói ngọn núi này hơn xa những ngọn núi bình thường khác, bên trong còn ẩn chứa huyền cơ đặc biệt...



- Thì ra là vậy!



Trương Hằng khẽ gật đầu, cẩn thận nhìn ngọn núi, đột nhiên cảm nhận được một cỗ uy áp ập vào mặt khiến trong lòng âm thầm chấn động.



Nhưng mà những người khác trên con thuyền này lại không hề phát hiện ra.



Tuy nhiên, cỗ áp lực kia nhoáng cái, chỉ nhằm vào một mình Trương Hằng. Có lẽ chỉ khi đạt tới một cảnh giới nào đó mới có thể cảm nhận được uy áp từ Ngân Kiếm Phong.



- Chẳng lẽ là ảo giác...



Trương Hằng khẽ cau mày, khó có thể miêu tả được cỗ cảm giác kỳ quái trong lòng.



- Đại bộ phận cao tầng và đệ tử nội môn đều tu luyện trên ngọn Ngân Kiếm Phong này. Ngay cả Lãnh Nguyệt Tông chủ cũng đang bế quan trên đó. Ngọn núi này có thể coi là có lực phòng ngự cường đại nhất ở Bắc Thần Đại Lục. Mấy ngàn vạn năm qua, bất kể Lãnh Nguyệt Môn gặp phải nguy cơ gì, chỉ cần đệ tử môn phai lui về giữ Ngân Kiếm Phong thì không địch nhân nào có thể công phá được.



- Hiện tại, chúng ta sẽ đi Ngân Kiếm Phong nhưng tốc độ phải giảm lại, thể hiện sự tôn trọng đối với Tông chủ và các vị trưởng lão.



Lý Chấp sự giải thích, điều khiển tốc độ con thuyền chậm lại, chậm rãi đi về phía Ngân Kiếm Phong.



Càng tới gần, cỗ áp bách do Ngân Kiếm Phong mang lại cho Trương Hằng càng mãnh liệt, mà bốn người còn lại nơi này cũng không thấy có cảm giác gì.



Ngọn núi này thật đúng là quỷ dị, không chừng bản thân nó còn có linh tính nhất định.



Vì cẩn thận, Trương Hằng không dám dùng Thần Linh Nhãn đi quan sát toàn bộ Ngân Kiếm Phong này.



- Thiên địa linh khí nơi này thật sự dồi dào...



Trưởng thôn không kìm nổi, tán thưởng nói.



Ngô Chấp sự hơi tự hào nói:



- Đây là chúng ta vẫn chưa chân chính tiến vào Ngân Kiếm Phong đâu! Chỉ riêng linh khí trên Ngạo Nguyệt Sơn này cũng đã gấp đôi ngoại giới rồi. Mà phẩm chất linh khí trên Ngân Kiếm Phong cũng là cực phẩm, gấp ngoại giới hơn bốn năm lần!



Trương Hằng dần dần đi tới Ngân Kiếm Phong, cảm nhận được một ít manh mối:



- Môi trường bốn phía ngọn núi này rõ ràng có chút khác nhau. Tuy rằng Ngân Kiếm Phong đã vô tình ảnh hưởng tới toàn bộ Ngạo Nguyệt Sơn nhưng cũng không thể xóa đi sự bài xích mơ hồ của không gian xung quanh đối với nó... Rất hiển nhiên, ngọn núi này cũng không phải sinh ra ở nơi này... Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
- Trương mỗ quen với việc tu luyện một mình, không thích náo nhiệt, về phần tiên thạch để sáng lập động phủ mới, ta đồng ý trả!



- Được, ba mươi khối tiên thạch!



Ánh mắt Lưu Cát hiện ra một tia gian dối.



- Ba mươi khối?



Trương Hằng nao nao. Nếu hắn nhớ không lầm thì để sáng lập một động phủ ở Ngân Kiếm Phong chỉ cần hai mươi khối tiên thạch là đủ.



"Tên này cũng dám bắt chẹt ta sao?!"



Trương Hằng bất động thanh sắc giao ra ba mươi khối tiên thạch. Ngày hôm sau, Lưu Cát liền cho hắn một lệnh phù cho phép sáng lập tân động phủ.



- Tiểu tử, nghe cho rõ đây, cứ mỗi ba năm ta sẽ phụ trách một tiểu đội đi tuần tra khu vực trong Ngạo Nguyệt Sơn. Đến lúc đó ta sẽ thông báo cho ngươi.



Lưu Cát từ trên cao nhìn xuống Trương Hằng.



Hắn thân là Chân Tiên thượng vị, lại là Chấp sự của môn phái, đệ tử bình thường gặp hắn không cung cũng phải kính.



Nhưng Trương Hằng được phân phó dưới trưởng hắn, không chỉ không khúm núm, dùng "vãn bối" để xưng hô mà hơn nữa từ trong ánh mắt đối phương, Lưu Cát ẩn ẩn cảm nhận được một loại khinh thường.



Trong nội tâm Trương Hằng cũng thật sự chỉ xem Lưu Cát như một con kiến mà thôi, dù không biểu hiện ra bên ngoài nhưng cũng không có ý thu liễm loại khinh thường này.



- Được! Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ tới thực hiện nghĩa vụ.



Khóe miệng Trương Hằng hiện ra một ý cười khó hiểu khiến cho Lưu Cát vô cùng phản cảm.



- Nếu không có việc gì nữa thì Trương mỗ trước đi sáng lập động phủ đã!



Trương Hằng chậm rài rời đi.



- Tiểu tử, ngươi chỉ là một tên Chân Tiên hạ vị nho nhỏ, dưới trưởng của ta tốt nhất nên ngoan ngoãn chút! Biểu ca của ta chính là đệ tử chân truyền của Lãnh Nguyệt Tông chủ - Bắc Kiếm Hàn! Đừng tường ngươi có chút quan hệ với đệ tử mới thu nhận của Ngao Xương trưởng lão mà dám xấc mặt với ta!



Lưu Cát hừ lạnh nói, một cỗ uy áp vô hình đánh tới Trương Hằng.



- Ha ha ha...



Trương Hằng cười to ba tiếng, dường như không thấy chuyện nào buồn cười hơn việc này.



-o0o-