Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 757 : Trương Hằng áp chế
Ngày đăng: 22:58 19/04/20
Trương Hằng bất ngờ. không đoán nổi là giai nhân được bế quan sâu kia đột nhiên lại tinh lại. trong cự ly gần như vậy liên bị quang cầu màu bạc kia đánh trúng.
Phốc!
Một tầng kiếm khí quỷ dị bùng nổ từ trong quang cầu màu bạc kia, trong nháy mắt liền bao phủ toàn thân Trương Hằng. Một tầng băng sương nhanh chóng tràn ra khắp người hắn.
Thân thể Trương Hằng cứng ngắc lại. trong tay vẫn còn cầm ngọc giản ghi bí điển tối cao "Lãnh Nguyệt Vô Song" kia, vẻ mặt mang theo sự kinh ngạc.
- Ngươi là người phương nào?
Nữ tử băng tuyết kia nhẹ nhàng đứng dậy. khuôn mặt xinh đẹp hơi tái nhợt nhưng lại có vài tia ửng đỏ.
Nàng nhìn Nam nhân trước mắt, thân thể mềm mại chấn động, trên môi tràn ra vài tia máu.
Hiển nhiên là bị đánh thức khi bế quan sâu. nữ tử băng tuyết này đã bị thương tâm thần, hơn nữa thương thế không nhẹ.
Giờ phút này trên khuôn mặt xinh đẹp như tuyết của nàng có vài tia sát khí. sinh ra sự kiêng kỵ đối với Trương Hằng có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào trong đại điện.
Trương Hằng bị băng sương bao phủ. kiếm khí tàn phá bừa bãi trong cơ thể. Nhưng trên mặt hắn vẫn lộ vẻ bình tĩnh hỏi:
- Sao ngươi lại thấy được Trương mỗ?
Nữ tử băng tuyết cười lạnh nói.
- Ta dù bế quan sâu nhưng mỗi một ngọc giản trên ngọc đài đều tương liên với tâm thần ta. Tay người vừa tiếp cận ngọc dài là đã khiến ta phải mạnh mẽ xuất quan, phí mất tâm huyết mấy tháng trời.
Trương Hằng thở dài một hơi:
- Vị cô nương này. ngươi hẳn là một đệ tử quan môn của trưởng lão trong Lãnh Nguyệt Môn phải không? Đáng tiếc là mặc dù ngươi có thiên phú dị bẩm như lại làm một chuyện ngu xuẩn.
- Ngươi không nên tỉnh lại vào thời điểm này. Nếu Trương mỗ bị người phát hiện thì tất nhiên sẽ không thể để ngươi sống trên thượng giới này nữa...
Trên mặt Trương Hằng lộ vẻ bất đắc dĩ, nhún vai nhẹ một cái. Băng sương bên ngoài thân thể thể hắn không còn sót lại một chút nào. Hắn nhìn nữ tử băng tuyết khuynh thành ở gần trong gang tấc, thấp giọng nói:
- Ta muốn lạt thủ tồi hoa rồi.
Dứt lời hắn vươn nhẹ bàn tay, chụp về hướng nữ tử tuyệt đẹp kia.
Hoa dung giai nhân băng tuyết biến sắc. Trương Hằng vươn tay rất nhẹ nhàng một cái nhưng không gian lại hình thành một luồng lực lượng không thể chống cự. giữ chặt khiến nàng tại chỗ, muốn nhúc nhích cũng khó khăn vạn phần.
- Tiền bối... Dừng tay!
Nàng thở dài một tiếng rồi nói:
- Nếu ngươi giết ta thì đừng mơ tưởng chạy ra khỏi Lãnh Nguyệt Môn.
Trên mặt Trương Hằng lộ vẻ tươi cười, bàn tay đang vươn ra liền dừng lại. chỉ còn cách thân thể của giai nhân băng tuyết một chút, đã cảm nhận được độ ấm bên ngoài thân thể đối phương.
Lúc trước Trương Hằng từng đi qua Lũ Không Điện tại Ngân Kiếm Phong, tất nhiên biết chỉ cần giết đối phương thì sẽ khiến cho Lãnh Nguyệt Môn cảnh giác.
Trương Hằng cười tủm tỉm nói, có vẻ vẫn chưa hết tính trẻ con.
- Tình lữ? Làm sao được chứ? Không phải vừa rồi ngươi nói là không có ý đồ với thân thể của ta sao?
Mộng Tuyết giãy dụa trong ngực hắn.
- Ngươi đúng là không thuần khiết tí nào... Ta không phải nói là tình lữ thật mà chỉ là trên danh nghĩa thôi. Ta đã nói từ trước là ta không có hứng thú với thân thể của ngươi mà.
Trương Hằng dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Mộng Tuyết.
- Ngươi, ngươi...
Mộng Tuyết xấu hổ vô cùng, lòng tự trọng bị Trương Hằng đã kích hoàn toàn.
- Đương nhiên những động tác cơ bản nhưng ôm ôm ấp ấp là không thể tránh khỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Kẻ này vô sỉ mười phần nói.
- Chuyện này không được.
Mộng Tuyết tức giận nói.
- Đã lập linh hồn huyết thệ rồi. Trong vòng một trăm năm ngươi phải chịu sự sai khiến của ta. phục tùng mệnh lệnh của ta. Chỉ cẩn ta không có ý đồ với thân thể của ngươi là được rồi.
Trương Hằng nắm chắc thắng lợi nói.
Mộng Tuyết nhất thời không nói gì, suy tư một lát. rốt cục khôi phục bình tĩnh nói:
- Đuợc rồi. Ta đáp ứng yêu cầu của ngươi. Nhưng ngươi phải nhớ Kỳ là chúng ta chỉ là tình lữ trên danh nghĩa mà thôi. Tốt nhất là người đừng có ý đồ gì.
Trương Hằng không khỏi vui vẻ cười nói:
- Những lời này hẳn phải để Trương mỗ nói mới đúng chứ. Trương mỗ là người đã có thê tử. tư tưởng của ngươi phải thuần khiết một chút nhé...
- Ngươi... Ngươi căn bản không có chút phong phạm của tiền bối cấp Tiên Quân.
Mộng Tuyết suýt nữa tức phát điên. cuối cùng đơn giản là lạnh lùng châm chọc.
- Tiền bối? Chúng ta hiện giờ là tình lữ. đương nhiên phải liếc mắt đưa tình. Hơn nữa Trương mỗ mới hơn ba trăm tuổi, cũng không phải mấy lão bất tử mấy chục, mấy trăm vạn năm kia.
- Cái gì? Người mới hơn ba trăm tuổi sao?
Mộng Tuyết chấn kính. Nam nhân trước mắt này trong hơn ba trăm năm đã thăng cấp lên Tiên Quân. Đây quả là một kỳ tích.
- Tốt rồi. Ta và ngươi đã có huyết thệ trăm năm. Tiếp theo ngươi phải phối hợp với Trương mỗ làm một chuyện là giáo huấn tên tiểu tử trên kia một chút.
Trương Hằng khôi phục đáng vẻ điềm tĩnh không chút nao núng.