Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 759 : Tiên Quân cao cấp
Ngày đăng: 22:58 19/04/20
Trương Hằng và Mộng Tuyết tiến vào trong Lăng Tuyết Trì rất nhanh. Lưu Cát Chấp sự hôn mê bất tỉnh bị Trương Hằng túm lấy đi tới một chỗ sâu trong Lăng Tuyết Trì mấy chục thước.
Chát!
Trương Hằng tự tay đánh tỉnh kẻ này, cười tủm tỉm nhìn chăm chú vào vẽ mặt mê hoặc của Lưu Cát Chấp sự.
- Các ngươi muốn làm gì?
Lưu Cát sợ hãi kêu lên một tiếng, pháp lực toàn thân đã bị Mộng Tuyết phong ấn.
- Ngươi nói chúng ta muốn làm gì nào?
Sự tươi cười của Trương Hằng lộ ra vài tia quỷ dị. không cần nói nhiêu mà không ngừng dùng quyền cước đấm đá kẻ này.
Trong chóp mắt. mặt mũi Lưu Cát Chấp sự đã bầm đập. ngay cả răng cũng bị gãy mấy chiếc.
Trương Hằng xuống tay dùng lực đạo vô cùng khéo léo. khiến người này có thể chịu được nhưng không tránh khỏi nỗi đau da thịt.
Lưu Cát Chấp sự liên tục kêu thảm thiết, vẻ mặt cừu hận nhìn Trương Hằng, giận dữ kêu lên:
- Trương Hằng. ngươi dám Khi dưới phạm trên, không sợ bị môn quy xử trí sao?
- khi dưới phạm trên? Ta có sao? Mộng Tuyết cô nương có thể làm chứng mà.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Mộng Tuyết sư muội. ngươi mau ngăn hắn lại đi!
Lưu Cát Chấp sự vội vàng cầu cứu Mộng Tuyết.
Mộng Tuyết cười tươi đẹp, rúc vào trong ngực Trương Hằng, nhìn Lưu Cát nói:
- Lưu Cát sư huynh, ta có thể làm chứng là vào thời điểm ngươi chấp hành nhiệm vụ đã lấy việc công làm việc tư, để Trương đại ca mà một Chân Tiên cấp thấp tiến vào trong Lăng Tuyết Trì suýt nữa khiến hắn chết. Mà ta cũng tí nữa là bị tẩu hòa nhập ma, khó giữ được cái mạng nhỏ này.
- Ngươi, ngươi...
Khí huyết Lưu Cát dâng lên. suýt nữa là tức chết.
- Còn vết thương trên người ngươi là do ta bảo Trương đại ca ra tay. môn quy xử trí thế nào lại làm khó được ta chứ?
MộngTuyết cười khẩy nói.
- Mộng Tuyết sư muội. ngươi tại sao lại ở cùng một gã Chân Tiên cấp thấp như con kiến là hắn chứ. Hắn rốt cục có điểm nào tốt hả?
Vẻ mặt Lưu Cát không cam lòng, ánh mắt âm độc nhìn Trương Hằng, hận tới nghiến răng nghiến lợi.
- Ta thích hắn đó.
Mộng Tuyết lạnh như băng nói.
Tên Chân Tiên trung cấp kia lộ vẻ hồ nghi nói:
- Tại sao ta lại thấy có điều gì không đúng.
Trương Hằng cười thầm nhưng ngoài mặt lại chẳng hề đổi sắc nói:
- Vị huynh đệ này. ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi...
- Thật sao?
Vị Chân Tiên này bán tín bán nghi hỏi.
Hai người đang thảo luận vấn đề này thì bề mặt Lăng Tuyết Trì rung chuyên một trận, sóng nước gợn lên.
- Bên kia đã xảy ra chuyện gì?
Biến hóa này khiên vào tên Chân Tiên ở phụ cận chú ý.
Bốn người gồm cả Trương Hằng vội vàng chạy tới Lăng Tuyết Trì.
Rầm rầm rầm!
Dưới mặt nước của Lăng Tuyết Trì dường như có một người nào đó đang không ngừng công kích mạnh mẽ.
- Chẳng lẽ là Lưu Cát Chấp sự?
Tên Chân Tiên vừa rồi lộ vẻ nghi hoặc hỏi.
-Hẳn là thế rồi...
Trương Hằng nói chuyện rất thản nhiên:
- Chúng ta chờ thêm một chút đi.
- Không thể đợi được. Chúng ta hợp lực đánh tan cấm chế này đi.
Có vài tên Chân Tiên không dám trì hoãn, vội vàng tế pháp bảo ra, bắt đầu công kích tầng cấm chế kia.
Ước chừng qua một chén trà nhỏ. Bỗng nghe phốc một tiếng, cấm chế đã bị đánh tan. Lưu Cát Chấp sự mặt mày sưng đỏ bay ra từ trong ao.
-Á!
Biến hóa như vậy khiến sắc mặt vài tên Chân Tiên đại biến.
Lưu Cát Chấp sự dùng ánh mắt có thể giết người nhìn tới nhưng Trương Hằng lại vô cùng vô hại hỏi:
- Lưu Cát Chấp sự. ngươi bị làm sao thể? Nóng quá nên xuống ao tắm rửa sao?