Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 777 : Đại kết cục!

Ngày đăng: 22:58 19/04/20


Dưới bầu trời sao, một bóng hình xinh đẹp thánh khiết như nữ thần đám chìm trong tinh quang. Một gương mặt khiến người ta hít thở không thông tỏa ra hào quang thần thánh vô hạn. Trên trán nàng có một vầng trăng cong tự nhiên, cả người siêu phàm thoát tục lộ ra khí tức thánh khiết trang nghiêm, làm cho người ta không thể sinh ra bất kỳ ý niệm xâm phạm. Phía dưới nữ thần múa cùng ánh sao này, ngàn vạn Nam nữ mặc áo bào trắng đồng loạt quỳ xuống thi lễ:



- Bái kiến Tinh Nguyệt nữ thần điện hạ.



- Tham kiến Tinh Nguyệt nữ thần.



Vài tu sĩ Hợp Thể Kỳ cường đại cũng nửa quỳ thi lễ, trong mắt tràn ngập thành kính.



- Đều bình thân!



Đôi mắt linh hoạt của Tinh Nguyệt nữ thần đảo qua toàn trường:



- Huyền Long Đại Vương quật khởi nhất định sẽ dậy nên một hồi gió lốc ở hải vực, đên lúc đó sinh linh đồ thán, máu nhuộm ức vạn dặm hải vực. Lần này Tinh Nguyệt Môn ta dời vào duyên hải hoặc đất liền. Chư vị trưởng lão hộ pháp có dị nghị gì không?



- Chúng ta vâng theo thánh dụ của Tinh Nguyệt nữ thần.



Chúng cao tầng không ai phản đối. Ngay tại giờ khác này, một tấm thiệp thần bí không thể nắm lấy xuyên qua tinh quang hạ xuống trước mặt Tinh Nguyệt nữ thần.



Ồ~



Tinh Nguyệt nữ thần lộ ra dị sắc, vội vàng đón lấy tấm thiệp này, sau đó trong mắt hiện ra đủ loại giày dụa và dị sắc:



- Tinh Nguyệt nữ thần... Tú Ninh... Vũ Văn sư tôn... còn có Dương đại ca. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



Hoàn vũ ba mươi sáu giới, Yêu Hoàng giới.



- Thái thượng Yêu Long Hoàng. Khởi động chấm dứt, chúng ta tiến hành một trận đánh cuộc chiến.



Thân hình cao lớn cô tịch đơn thương độc mã đánh vào Yêu Hoàng giới, trực diện Thái thượng Yêu Long Hoàng - Thân thể Long thần bất diệt đệ nhất của Ba mươi sáu giới.



Toàn bộ Yêu Hoàng giới không ai có thể ngăn cản một chiêu của Vũ Vô Cực.



- Ma tôn Vũ Vô Cực.



- Vũ Vô Cực được xưng là chí tôn vô địch thất giới.



Yêu Hoàng giới một mảnh khủng hoảng, chỉ có vị hoàng giả phát ra khí phách vô cùng đối diện Vũ Vô Cực, da toàn thân giống như mai rùa mà lại như long lần, hai mắt u lãnh, song chưởng như thép. Nơi hắn đứng, Thần Ma thiên địa lui tránh.



Thái thượng Yêu Long Hoàng!



Được xưng là phòng ngự đệ nhất hoàn vũ thế giới.



- Đánh cuộc chiến? Đánh cuộc gì?



Thanh âm khí phách tận trời, bê nghê bát hoang.



- Công kích, phòng ngự, tốc độ... mặc ngươi chọn. Người thua cút khỏi ba mươi sáu giới, vĩnh viễn không trở về.



Trong thanh âm của Vũ Vô Cực lộ ra một niềm tin cường đại.



- Vũ Vô Cực. Ngươi tự tìm đường chết. Nếu đã như vậy, bổn hoàng lựa chọn phòng ngự. Nếu một kích toàn lực của ngươi có thể đẩy ta vào chỗ chết, coi như ngươi thắng!



Trong thanh âm của Thái thượng Yêu Long Hoàng lộ ra một tia trào phúng cùng châm biếm.



- Ha ha ha... Quả nhiên không ngoài dự đoán. Luận công kích và tốc độ ngươi đều không bằng ta, bản tôn muốn khiêu chiến chính là sở trường của ngươi!
- Ta hiểu rồi.



Lời nói vừa dứt, trong lòng bàn tay hắn hiện lén một cái luân bàn lấp lóe hào quang ngũ sắc hỗn độn, cùng hóa thành một tấm thiệp cổ xưa, phát ra khí tức thần bí.



- Đây là cái gì?



Thanh âm của Nam nhân cương nghị.



Nam nhân ôn hòa hít sâu một hơi, gần như là phun ra từng tiếng:



- Luân... Hồi... Thiếp.



Dứt lời, Luân Hồi Thiếp trong tay hắn ngân lên một hồi.



Tới một lúc, một tấm Luân Hồi Thiếp kia bỗng nhiên như hư ảnh chia ra thành bốn mươi chín tấm.



Bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp, trên mỗi một tấm đều có thêm vào phong ấn một cái linh hồn tâm ấn.



Khí tức của những linh hồn tâm ấn này Dương Phàm rất quen thuộc. Có Vũ Tịch, có Thi Dao, còn có Hồ Phi, Dương Thần cùng phần đông người trọng yếu trong đời.



- Ha ha ha... Thành công!



Trương Hằng cất tiếng cười to. Từ trong Luân Hồi Thiếp hắn có thể cảm nhận được khí tức của đám người Ninh Tuyết Dung, Trương Du Vũ, Triệu Thụy cùng với các đệ tử.



Dương Phàm gần như mừng quá mà khóc, giọng hơi run run:



- Thành công... số Luân Hồi Thiếp này dung nhập căn nguyên Tạo hóa lực của ba chúng ta, chứa đựng bốn mươi chín cái linh hồn tâm ấn, nhất định có thể vượt qua tận thế hủy diệt này tiến vào đại giới nguyên mới tiếp theo.



Hai người coi như bảo bối, nắm chặt lấy tấm Luân Hồi Thiếp phong cách cổ xưa.



Lão đạo sĩ lại cười nói:



- Vận mệnh tựa như một dòng sông, cho dù là trở lại quá khứ thay đổi một số vận mệnh cũng chỉ có thể khiến con sóng này phân ra vô số chi nhánh, mà cuối cùng cùng sẽ hội tụ cùng một chỗ. Mặc kệ đại thế giới này diễn biến như thể nào, cuối cùng hòa thành biển rộng, đó chính là hỗn Độn Phong Bạo tan biến hết thảy kia.



- Nhưng là chúng ta thành công.



Trên mặt Dương Phàm nụ cười sáng lạn:



- Mặc dù thế giới vẫn hủy diệt như trước, nhưng chúng ta giữ được những gì cần trân ái và bảo vệ, chẳng lẽ không đúng sao?



Lời vừa dứt, ba người đồng thanh cười lớn.



Nhưng theo hỗn Độn Phong Bạo như thực chất kia lan tràn, hết thảy trở về nguyên thủy. Thanh âm ba người càng ngày càng nhỏ.



Dần dần, ba người cuối cùng chân chính vĩnh hằng bất diệt cũng hóa thành trạng thái hỗn độn, rốt cục nhắm mắt lại.



Bọn họ sẽ tiến vào một giấc ngủ say dài lâu.



- Gặp lại ở giới nguyên tiếp theo.



Khi thế giới chân chính yên lặng chỉ có thể mơ hồ nghe được một thanh âm mơ hồ không rõ, không biết là từ miệng người nào.



END.