Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 93 : Tuyết Sơn

Ngày đăng: 22:48 19/04/20


Đây là một dãy núi Tuyết liên miên vài chục dặm, từ rất xa nhìn lại, có thể nhìn thấy mây mù lượn lở trên đỉnh núi mông lung, cả ngọn núi đều bị một tầng băng tuyết bao phủ giống như đi tới cực Bắc.



Trương Hằng và Triệu Thụy phi hành một nén hương, đi đến nơi này.



Dưới sự chiếu rọi của mặt trời màu máu. ngọn núi được băng tuyết bao phủ bắn ra sắc thái xinh đẹp như rặng mây đò, trong sự hùng vĩ đồ sộ mang theo vẻ mộng ảo và mê Lý.



- Nơi này thật là đẹp mắt. khiến đệ nhớ đến nhà của mình



Triệu Thụy tò mò nhìn núi Tuyết ở phương xa. trong mắt rất nhanh lộ ra vẻ hồi tưởng.



Mới vừa tiếp cận những Tuyết Sơn này, Trương Hằng liền cảm giác được một cỗ hàn khí rét buốt, cùng với thảo Nguyên nóng đỏ tạo thành một sự tương phản dữ dội.



Nếu như trên địa cầu, Trương Hằng khẳng định sẽ sinh, ra nghi ngờ với khí hậu này, nhưng nơi này là động phủ Huyết Sát. chỉ cần thứ tồn tại ở đây, đều hợp Lý.



Theo đó hai người bay gần một chút, cổ khí băng hàn trong không khí càng ngày càng rõ. tu sĩ bậc thấp bình thường phỏng chừng đều chịu không nổi.



Cũng may, hai người Trương Hằng không phải người thưởng, một người có thể chất siêu cường đến biến thái, một người là người may mắn có được Tiên Thiên Linh Bảo Hỏa Nguyên Châu.



Khi hai người tiếp cận núi tuyết khoáng cách trăm thước, mặt đất dưới chân ngưng kết một tầng băng cũng không mỏng lắm.



Nhìn vào đỉnh cao nhất trong dãy núi tuyết này. Triệu Thụy kinh hỉ nói:



-Hẳn là nơi đó!



Trương Hằng gật đầu. nói:



- Tốt lắm! Chúng ta bay đến đó đi!



- Được!



Triệu Thụy gia tốc đi trước một bước.



Nhưng mà đúng lúc này, thân thể Trương Hằng đột nhiên ngừng lại.



Trong túi trữ vật truyền đến một luồng tinh thần dao động kinh ngạc vui mừng đan xen.



- Đại ca! Huynh làm sao vậy?



Sau khi Triệu Thụy bay ra mấy chục thước, liền bay ngược trở lại.



Trương Hằng cảm thụ được Tinh thần dao động truyền từ túi trữ vật, thầm nghĩ, vì sao sau khi Tuyết liên này đến đây, lại sinh ra phản ứng.



Duỗi tay ra, Trương Hằng lấy đóa tuyết liên trong túi trữ vật ra.



Tuyết liên run nhè nhẹ. trên đóa hoa trong suốt như Tuyết lóe lên bạch quang dịu dàng, truyền đến Trương Hằng một Cỗ tinh thần dao động hưng phấn và vui sướng.



- Đại ca! Tuyết liên trong tay huynh...?



Triệu Thụy nhìn Tuyết liên trong tay Trương Hằng với vẻ khó tin.



Trương Hằng kinh ngạc hỏi:




Bạch quang biến mất, lộ ra tình cảnh trước mặt khiến Trương Hằng rất kinh ngạc.



Nơi này là một quốc gia mộng ảo được tạo thành từ băng tinh.



Nơi này có kiến trúc nhà ở nhỏ hơn phòng của nhân loại một chút. Có băng tháp nhọn cao sừng sững. Có cầu hình vòm lóe ra hào quang mê người dưới vầng Huyết Nhật...



Tuy nhiên, mọi thứ ở nơi này đều từ một loại băng tinh đặc biệt tạo thành.



Đồng thời, có một tầng bạch quang bao phủ mọi thứ nơi này. Trương Hằng và Triệu Thụy đã tiến vào trong bạch quang này.



Mắt nhìn băng Tinh phát sáng rực rở dưới Huyết Nhật. Trương Hằng đột nhiên muốn nhớ lại băng sơn từng đè mình dưới khe sâu. Tòa băng sơn kia cũng do băng tinh tạo thành.



Tuy nhiên, hai thứ này rõ ràng không phải là cùng một loại vật chất.



- Đại ca! Huynh xem!



Triệu Thụy đột nhiên kinh hô với Trương Hằng.



Trương Hằng nhìn theo ánh mắt của Triệu Thụy, phát hiện một sinh vật hình người do băng Tuyết tạo thành,



Đây... Đây chẳng lẽ là người Tuyết?



Tuy nhiên, khi Trương Hằng trông thấy người tuyết này đang di động tới bên này rất nhanh, lập tức liền phủ định suy đoán vừa rồi.



Sinh vật hình người này có hình dáng không khác nhân loại lắm. nhưng hơi lùn hơn một nứa, ngũ quan cũng giống nhân loại, con ngươi cũng màu đỏ nhạt.



Cót két cót két! Người Tuyết này bay nhanh tới chỗ Trương Hằng.



- Tu sĩ nhân loại! Các ngươi làm sao xâm nhập quốc gia Tuyết Lĩnh Tộc của chúng ta?



Người Tuyết này không ngờ có thể nói ra ngôn ngữ nhân loại, điều này khiến cho Trương Hằng có chút bất ngờ.



Tuyết Lĩnh Tộc? Trương Hằng hơi hơi sửng sốt. không nghĩ tới hai người bọn họ không ngờ xâm nhập địa bàn của một chủng tộc xa lạ.



Đối với Tuyết Lĩnh Tộc. Trương Hằng chưa từng nghe nói qua, có lẽ không phải sinh vật trong nhất giới.



- Vị Tuyết Lĩnh Tộc đại ca này! Chúng ta được mời đến nơi này. cũng không phải vô tình xâm nhập.



Khuôn mặt Trương Hằng mang Ý cười, tò mò đánh giá người của Tuyết Lĩnh Tộc này



- Mời? Điều đó không có khả năng! Nghìn năm qua. Tuyết Lĩnh Tộc chúng ta chưa từng mời bất cứ tu sĩ nhân loại nào đến đây.



Ánh mắt của vị Tuyết Lĩnh Tộc này trở nên lạnh. giá. trên người phát ra khí băng hàn.



sắc mặt Trương Hằng hơi đổi. theo khí thế trên người Tuyết Lĩnh Tộc này mà xem, dĩ nhiên vượt qua tu sĩ Luyện khí kỳ. đủ để chống lại với tu sĩ Trúc cơ kỳ.



- Chẳng lễ chúng ta đến sai chỗ?



Trương Hằng nhìn Triệu Thụy với vè rất khó hiểu, dường như cũng không quá lo lắng về sinh, vật hình người có thể so với tu sĩ Trúc Cơ này.