Tiên Mãn Cung Đường
Chương 22 : An quốc tháp
Ngày đăng: 22:30 19/04/20
Nam tử bên này mặc dù có đến mấy chục người, nhưng bởi vì nhóm đệ tử quan văn phần đông “biểu diễn đoàn thể”, ngược lại giúp giảm đi không ít thời gian, gần hết buổi chiều là xong.
Kết quả phục tuyển sẽ không công bố đương trường, đợi đến ngày mai mới có thể biết được. Bởi vì nhân số đông, thành tích cuối cùng cần thống kê, huống hồ quan hệ sâu rộng như vậy, nhóm dòng họ dĩ nhiên muốn hội ý một chút, miễn cho đắc tội với người ta. Nhưng nói tóm lại, tốc độ tuyển nam tử là rất nhanh.
Mà nữ tử bên kia tương đối chậm hơn nhiều, nghe nói Thái Hậu nhìn một lần cái gì cũng chưa nói, chỉ bảo các cung nữ phát kim chỉ cho tú nữ thi nữ công, ba ngày sau lại đến nghiệm xem. Trong thời gian này lại bảo người dạy nhạc lễ dạy nhóm tú nữ khiêu vũ, nói là vào ngày cung yến cuối cùng biểu diễn cho hoàng thượng xem, đại tuyển chấm dứt liền có vẻ xa xa không hẹn ngày gặp lại.
Tô Dự yên tâm thoải mái trở lại Tầm Dương Điện thu thập hành lý, phỏng chừng ngày mai liền có thể về nhà. Cứ tưởng rằng sẽ bị nhốt ở trong này tận hơn mười ngày, thế nhưng quên mất lấy tư chất hắn thì rất nhanh sẽ bị đuổi ra, hoàn toàn là lo bò trắng răng.
Tối, Tô Dự ăn uống no đủ, ở trong phòng đợi nửa ngày cũng không thấy Tương Trấp Nhi đến tìm hắn, đột nhiên nghĩ đến hình như mèo nhỏ còn chưa biết hắn đổi phòng, nhanh chóng từ trong bao quần áo lấy ra mấy khối cá chiên, treo lên cửa sổ. Cửa sổ tầng ba cách bờ tường một khoảng, bất quá lấy thông minh tài trí của Tương Trấp Nhi, hẳn là biết đi thang lầu ...... đi.
Nếu hôm nay mèo nhỏ không đi bằng cửa sổ lên phòng được thì sao?
Tô Dự phiền não gãi gãi đầu, đơn giản đi ra cửa, tựa vào lan can. Hắn một người lớn như vậy đứng ở chỗ này, mắt mèo có thể nhìn mọi vật trong đêm tối hẳn là có thể thấy hắn đi.
Chỗ ở của con cháu huân quý chính là Tầm Dương Điện phía Đông Thiên Điện, đống tiểu lâu này cũng là mặt nhắm hướng đông, đứng ở tầng ba, có thể nhìn thấy hơn phân nửa hoàng cung tiền điện.
Vừa đến thời gian lên đèn, tịch dương còn chưa hoàn toàn hạ xuống, mấy điểm ráng chiều hỗn loạn bao phủ hoàng cung, chiếu rọi lên gạch đỏ ngói lưu ly lộ ra vài phần cảm giác tịch liêu, cũng đem một cái tháp cao ở giữa kia đột ngột hiện ra.
Trong hoàng cung, kiến trúc phần lớn sẽ không vượt quá ba tầng, hoàng cung Đại An lại có một chỗ ngoại lệ, chính là một tòa linh lung tháp bảy tầng ở giữa hoàng cung. Tháp kia kiến tạo thập phần xinh đẹp, cao ngất trong mây, mỗi một tầng đều xây cực cao, giờ phút này một tầng tiếp một tầng sáng đèn lên, ánh sáng từ cửa sổ lớn bắn ra, giống như một cái đèn lồng tinh xảo, tản ra quang mang khắp bốn phương tám hướng hoàng cung.
“Quả nhiên, ở trong hoàng cung xem, tháp này còn muốn đẹp hơn mấy lần.” Phía sau truyền đến một đạo thanh âm trầm ổn, Tô Dự quay đầu, chính là thế tử Lỗ quốc công đi ra hóng mát cùng hắn.
Một câu “Xin chào Lỗ công tử” vừa muốn ra khỏi miệng, Tô Dự đột nhiên nhớ ra người ta không phải họ Lỗ, nhất thời lại nghĩ không ra Lỗ quốc công họ gì, không khỏi có chút xấu hổ, ho nhẹ một tiếng nói: “Tại hạ Tô Dự, cùng công tử làm láng giềng hai ngày, còn chưa lên tiếng tiếp đón, thật sự hổ thẹn.”
Mà Lăng vương được huynh trưởng ký thác kỳ vọng cao......
“Thập Thất thúc, vừa rồi ngươi muốn cùng trẫm hồi bẩm cái gì vậy?”
“...... Meo?”
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
[ Chương: Hoàng thúc đều không đáng tin ]
Miêu công: Tình huống phía Tây như thế nào?
Thập Tam thúc: Gần đây chuột, thỏ tràn lan, thần đã mang binh đi nướng sạch.
Miêu công: Phương Bắc gần đây như thế nào?
Thập Thất thúc: Mọc một mảng lớn cỏ đuôi mèo
Miêu công: Vận mệnh quốc gia gần đây có tốt không?
Quốc sư: Meo?