Tiên Mãn Cung Đường

Chương 36 : Định mức

Ngày đăng: 22:30 19/04/20


Đang ăn đến vui vẻ hưng phấn Hoàng đế bệ hạ sửng sốt, móng vuốt ôm tôm “xoạch” một tiếng rơi xuống đất, lập tức giãy dụa nhảy về trên bàn, nguy hiểm nheo mắt lại, nô tài ngốc, có can đảm ngươi nói lại lần nữa thử xem!



“Ai nha, sao lại ném chứ,” Tô Dự nhặt tôm rơi trên mặt đất lên thổi thổi, thấy mặt trên dính chút tro bụi, liền đem chỗ bị dính bỏ đi, còn lại lại đưa tới trước mặt mèo nhỏ, “Ăn đi, một con này đủ cho ngươi ăn rồi.”



“Bốp!” Hoàng đế bệ hạ một bàn tay phất bay con tôm tỏa hơi nóng trong tay Tô Dự, trong mắt tràn đầy lửa giận, nô tài ngốc đáng chết, dám cho trẫm ăn thứ dưới đất nhặt lên!



“Ui --” Móng vuốt sắc nhọn cào đến mu bàn tay Tô Dự, để lại một vết đỏ nhợt nhạt, Tô Dự phản xạ có điều kiện thu hồi tay, thổi thổi miệng vết thương.



Đúng lúc này, mèo nhỏ lông vàng lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đem tất cả tôm hồ điệp xếp trên khay hoa sen bạch ngọc lần lượt cắn một lần, “hồ điệp” giương cánh muốn bay nhất thời biến thành quả cầu tôm rách rưới.



“Tương Trấp Nhi!” Tô Dự cái này thật sự nổi giận, một tay tóm lấy mèo nhỏ nhấc lên.



Mèo nhỏ lông vàng miệng đầy thịt tôm phồng lên, đắc ý lắc lắc cái đuôi, hừ, trừ trẫm ra, ai cũng đừng hòng ăn. Lập tức phát hiện mình bị Tô Dự xách sau gáy, nhất thời mặc kệ, vung bốn chân, nô tài ngốc, mau buông trẫm ra!



“Ai......” Nhìn quả cầu lông be bé đang giương nanh múa vuốt này, chung quy không thể thật sự phát cái tính tình gì, Tô Dự bất đắc dĩ thở dài, ôm mèo nhỏ vào trong ngực, vỗ nhè nhẹ cái mông nhỏ của cục lông xù kia, “Tiểu bại hoại, thật không có biện pháp với ngươi.”



Hoàng đế bệ hạ bị vỗ mông, toàn bộ lông tơ trên cái đuôi lập tức nổ tung. Nô, nô tài ngốc, dám, dám...... Đáng chết! Rõ ràng là ban ngày, thế nhưng khinh bạc trẫm như vậy!



Tai mèo mỏng manh đã triệt để đỏ bừng, An Hoằng Triệt cảm giác lông trên lỗ tai của mình đều phải bốc cháy, mạnh giãy dụa từ trong lòng Tô Dự ra ngoài, trừng to mắt đầy lửa giận nhìn Tô Dự, nô tài ngốc đáng chết, ngươi chờ cho trẫm!



“Ai, Tương Trấp Nhi!” Tô Dự không ôm kịp, mèo nhỏ trong lòng liền chạy đi. Ngẫm lại lực đạo mình mới vừa dùng, cũng không kém sờ bao nhiêu, hẳn là sẽ không làm đau nó, phỏng chừng là giận dỗi thôi.




Tôm hoàng kim hồ điệp bày trong khay bạch ngọc, màu sắc càng phát ra sáng rõ, vừa thấy liền biết là mỹ vị ngon miệng.



Đôi mắt đẹp thanh lãnh khẽ động, Quốc sư chậm rãi đứng dậy, “Đi theo ta đi.” Nguồn :



Tô Dự ôm hộp đồ ăn, cùng Quốc sư từng bước đi lên thềm đá màu đen xoay tròn, trừng mắt nhìn, đây xem như...... thành công?



Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:



Uông công công: Hoàng thượng, Hoàng thượng, Hiền phi làm điểm tâm cho Quốc sư.



Miêu công: Nô tài ngốc đáng chết, hôm nay phạt hắn không cho bồi trẫm ngủ trưa [╰_╯]#



Uông công công: Hoàng thượng, Hoàng thượng, Hiền phi cho ngài ăn đồ dưới đất nhặt lên.



Miêu công: Nô tài ngốc đáng chết, hôm nay phạt hắn không cho làm cơm trưa cho trẫm [╰_╯]#



Uông công công: Hoàng thượng, Hoàng thượng, Hiền phi vỗ mông ngài.



Miêu công: Nên, đáng chết...... Trẫm, trẫm muốn vỗ lại.