Tiên Mãn Cung Đường
Chương 48 : Tắm rửa
Ngày đăng: 22:31 19/04/20
"Nương nương, ngài sao lại đến đây?" Uông công công nhìn thấy Tô Dự rất là sửng sốt, chợt quay sang tiểu thái giám bên cạnh, cả giận nói, "Truyền lời như thế nào hả?"
Tô Dự vội vàng ngăn trở hành động Uông công công răn dạy tiểu thái giám, "Ta có việc muốn gặp Hoàng thượng."
"Việc này......" Uông công công đầy mặt khó xử, nhìn đại môn tẩm điện Bắc Cực Cung đóng chặt phía sau, "Đêm nay, sợ là có chút không tiện."
Trong chính điện đèn đuốc sáng trưng, cung nữ thị vệ đều canh giữ ngoài cửa, Hoàng thượng hiển nhiên đang ở bên trong, nhưng mà canh giờ này, cái gọi là không tiện...... Tô Dự trong lòng lộp bộp một chút, không tiện gặp hắn, phải chăng là do còn có người khác ở trong, nguyên bản tâm tình kích động đến chép bài tập nháy mắt bị một thùng nước lạnh tưới tắt.
Hai ngày nay bị luyến ái xông đến mê muội đầu óc, hắn như thế nào lại quên, người kia là Hoàng thượng, trừ hắn ra, còn có nhiều phi tần như vậy, chỉ là nhìn Hoàng thượng lúc trước thoạt nhìn không biết tình yêu, đơn thuần như một đứa trẻ......
"Nương nương, ngài không có việc gì đi?" Uông công công đầy mặt lo lắng nhìn Tô Dự, thấy hắn nguyên bản chói lọi đột nhiên mặt trở nên trắng bệch, cũng hoảng sợ theo.
"Hoàng thượng nếu không tiện, ta đi......" Tô Dự nắm chặt hộp đồ ăn trong tay, xoay người rời đi.
Đã lập thu, gió đêm phất qua, thổi hơi thở lạnh lẽo lên bốn mươi chín bậc thềm đá Hán bạch ngọc, Tô Dự chậm rãi bước hai bậc, cẩm hài mỏng manh có thể cảm giác được độ ấm phiến đá dưới chân.
Chính mình xuyên đến thời không này, trong lòng kỳ thật vẫn thực lo sợ, nghi hoặc, bất lực, ngẫu nhiên vọng tưởng xuyên trở về, cũng là bởi vì cảm giác ở đây sống gian nan lại ít có vướng bận. Nay có người thích, bỗng nhiên tín niệm sinh sống ở nơi này của hắn trở nên kiên định, khiến hắn đối với sinh hoạt về sau sinh ra vô hạn chờ mong......
Ngẩng đầu nhìn vầng trăng treo trên đỉnh đầu, tình cảnh này, thê lương như thế, thật muốn ngâm một bài thi phú...... Tô Dự trố mắt một lát, đột nhiên quay đầu, hai ba bước về tới trước đại môn tẩm điện, một phen đẩy cửa cung ra.
Biến con mẹ nó bi xuân thương thu đi, lão tử vì con rùa táo bạo này cũng cong rồi, sợ quái gì nữa chứ! Cùng lắm thì trở về bán cá thôi!
Tô Dự nổi giận đùng đùng đi vào tẩm điện, ánh nến sáng ngời rọi vào làm hắn nheo mắt, giống như lần đầu tiên hắn bước vào tẩm điện này vậy. Lại mở mắt ra, trong điện rỗng tuếch, không thấy thân ảnh Hoàng đế đâu cả.
"Nương nương......" Uông công công ngăn cản không kịp, trơ mắt nhìn Tô Dự vọt vào, bọn thị vệ nhanh chóng theo sau, muốn đem Tô Dự kéo ra, vừa bước vào nửa bước, lập tức bị Uông công công ngăn lại, "Mau lui xuống, không muốn sống nữa à!"
Bọn thị vệ lập tức dừng chân, Uông công công cũng không quản Tô Dự nữa, vội vàng đem đại môn khép lại.
Tô Dự đứng trong đại điện đợi một lát, đầu đầy nghi hoặc, Hoàng thượng đâu? Nhìn nhìn bốn phía, đặt hộp đồ ăn lên bàn, hướng bên trong đi hai bước.
"Ân......" Một tiếng kêu rên áp lực đột nhiên truyền vào tai, Tô Dự trong lòng tê liệt, nhanh chóng đi tới chỗ phát ra thanh âm. Trong tẩm điện Bắc Cực Cung phủ kín thảm nhung, nhuyễn điếm đủ loại hình dạng khắp nơi đều có, đi đường lặng yên không một tiếng động.
"Ta, ta khác như thế nào?" Tô Dự nhịn không được cong khóe môi, động tác trên tay càng mềm nhẹ hơn, gia hỏa không được tự nhiên này, lại sẽ nói lời êm tai như vậy.
An Hoằng Triệt thoải mái hừ một tiếng, xốc mí mắt nhìn hắn một cái, "Ngươi là nô tài ngốc của trẫm, cho nên trẫm cho phép ngươi gần người, ngô, lên trên một chút."
Tô Dự: "......" Lời ngon tiếng ngọt cái gì chứ, quả nhiên không thể ôm hi vọng gì với loại gia hỏa này a.
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
[ Chương: Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế luôn tràn ngập tinh phong huyết vũ ] Nguồn :
Tiểu Ngư: Hoàng thượng là như thế nào lên làm Thái tử?
Miêu công:[ liếm móng vuốt ] trẫm đánh nhau luôn luôn không có thua qua.
Đệ đệ & hoàng tử giáp ất bính: QAQ
Tiểu Ngư: Thế tiên đế là như thế nào đoạt được đế vị?
Miêu cha:[ hình thể trong suốt, liếm móng vuốt ] quả nhân đánh nhau luôn luôn không có thua qua.
Thập Tam thúc & Thập Thất thúc: QAQ
—-
Tặng kèm: Giải thích hữu tình của Uông công công
Tiểu Ngư: Thói quen khi Hoàng thượng bị thương không để ai tới gần này, tất nhiên là thường xuyên qua lại ở cạnh lằn ranh sinh tử dẫn đến [ đau lòng ing~]
Uông công công: Mèo thời điểm bị thương gặp ai cũng đều cào = =