Tiên Mãn Cung Đường
Chương 76 : Buổi trưa
Ngày đăng: 22:31 19/04/20
Tô Dự trừng mắt nhìn, nghĩ đến đây là Chiêu vương điện hạ, suy tư có nên thuận đường hành lễ luôn hay không.
Mèo mập nhỏ hoàn toàn không để ý đến hắn, ôm khúc xương xoay người, nằm ngửa trên đùi Thái Hậu, lộ ra cái bụng trắng bóc lông nhung, một bên cắn một bên duỗi chân.
Ngẫm lại Thập Thất thúc ngày hôm qua thiếu chút nữa bị ném xuống hồ nước, Tô Dự cảm giác vẫn là tạm thời không cần vạch trần thì hơn, liền chỉ hành lễ với Thái Hậu.
Thái Hậu trên dưới nhìn nhìn trang phục của Tô Dự, ánh mắt lộ ra vài phần kinh diễm, "Ngươi mặc hoa quý chút so với y phục màu nhạt còn dễ nhìn hơn."
Hắn hôm nay mặc một kiện xiêm y thập phần hoa lệ, trường bào xanh ngọc, đường viền khảm bạc, áo khoác là một tầng sa mỏng màu hải lam, cẩm bào ngọc đái, tay áo rộng rãi, phối với khuôn mặt tuấn tú ôn nhuận kia, có vẻ nho nhã mà thanh quý.
Tô Dự ngượng ngùng gãi gãi đầu, buổi sáng khiến Uông công công lục tung cả nửa ngày mới tìm ra một kiện có cổ cao như vậy. Tuy rằng miệng vết thương trên cổ đã biến mất một cách kỳ tích, nhưng dấu hôn và dấu răng vẫn còn, so sánh một chút giữa việc thay quần áo kiểu cách lạ mắt và lộ ra hôn ngân cái nào dọa người hơn, Tô Dự vẫn nhận mệnh khoác cái cẩm bào này lên.
"Meo —" Mèo mập nhỏ nằm ngửa cố gắng ngửa đầu nhìn, thấy Hiền phi một thân quần áo hoa lệ cao quý, liền phụ họa theo một tiếng.
"Khi nào may quần áo mùa đông, hãy bảo Nội Vụ Phủ làm thêm vài món như vậy cho Hiền phi." Thái Hậu quay đầu nói với Lâm cô cô.
"Vâng, nô tỳ nhớ kỹ." Lâm cô cô cười đáp.
Ho nhẹ một tiếng, Tô Dự quyết định đem đề tài từ trên chuyện ăn mặc dời đi, "Không biết Thái Hậu triệu thần đến, là vì chuyện gì?"
Thái Hậu nâng tay chầm chậm sờ đầu Chiêu vương điện hạ, méo mập nhỏ thoải mái nheo mắt, "Lộ phi hôm nay sẽ xuất cung, Đức phi và Thục phi cũng giáng hàng Chiêu nghi, nay trong cung phẩm vị của ngươi là cao nhất......"
Tô Dự nghe được lời ấy, nhất thời có dự cảm không tốt, quả nhiên, câu tiếp theo của Thái Hậu chính là, "Chuyện hiệp lý lục cung, liền giao cho ngươi đi."
"Thần là đầu bếp, chỉ biết làm cá nấu ăn, chuyện hiệp lý lục cung này......" Tô Dự mày nhăn thành rãnh đáp.
"Chỉ là hiệp lý, cũng không phải bảo ngươi quản lý toàn bộ." Thái Hậu gãi gãi cằm mèo mập nhỏ, thừa dịp thời điểm nó vui vẻ mà buông lỏng khúc xương, đem tay xê dịch đến trên cái bụng ấm áp xoa xoa, mèo mập nhỏ lập tức mặc kệ, ôm tay mẫu thân cắn một ngụm.
"Nhưng thần là nam tử, hậu cung nhiều nữ tử như vậy, e có rất nhiều điều bất tiện." Tô Dự ý đồ giãy dụa một chút.
Hắn hiện tại đã đủ bận rộn rồi, trừ lo một ngày ba bữa iêu đại gia, còn phải đi An Quốc Tháp học tập, giúp Quốc sư làm tế phẩm, cùng với buổi tối mỗi ngày bị Hoàng đế bệ hạ ép buộc...... Mà bạc hàng tháng lại vẫn dừng ở tám mươi hai a!
Mọi người vừa lên tầng ba, hai con mèo hoa lớn một đen trắng một đen vàng, xô đẩy nhau nhảy lên cửa sổ tầng hai.
"Không lừa ngươi đâu, ngày hôm qua ta trong hình mèo tới gần, cháu dâu cho ta nửa con cá nướng, ngon không thể tả!" Mèo lớn màu đen vàng vươn hai trảo khoa tay múa chân miêu tả độ lớn của nửa con cá nướng.
Túc vương điện hạ liếc mắt nhìn hắn, "Hoàng thượng mặc kệ sao?"
"Hoàng thượng quản thế nào được?" Lăng vương điện hạ đắc ý vẫy đuôi, "Cũng không thể nói đây là Hoàng thúc không thể đút đi?"
Mèo lớn màu đen trắng trầm mặc một lát, có chút nghiêm túc gật gật đầu, "Đi lên xem xem." Nói xong, liền dẫn đầu lủi lên bậc thang.
Lăng vương điện hạ lấy chân sau đá đá lỗ tai, lặng lẽ nhe răng, "Thập Tam ca, chờ ta với!"
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:
[ Chương: Tô nương nương là chiến sĩ thi đua của Đại An hoàng thất ]
Đệ đệ: Tiểu thúc tuổi nhỏ, nuôi nấng là nhu cầu cấp bách!
Thái Hậu: Quản lý hậu cung, vạn lần không thể phế!
Quốc sư: Học tập làm cá, cứu vớt thương sinh!
Miêu cha: Ngày lễ ngày tết, dâng cá nướng thơm lừng!
Tiểu Ngư: Tăng lương, cường liệt yêu cầu tăng lương!
Miêu công: Không thành vấn đề, đêm nay muốn năm lần hay bảy lần?
Tiểu Ngư:...... Không cần, ta thích làm không công QAQ