Tiên Mãn Cung Đường

Chương 95 : Thực đơn

Ngày đăng: 22:32 19/04/20


Nhóm các phi tần hậu cung vểnh tai đợi tin tức, phải xác định là Hoàng thượng ngủ lại Bích Tiêu Cung, Hiền phi một mình chăn đơn gối chiếc, các nàng mới có thể an tâm mà ngủ.



"Khởi bẩm nương nương, Hoàng thượng quả thật đi Bích Tiêu Cung." Tiểu thái giám đi thăm dò tin tức trở về bẩm báo.



"Hiền phi đâu? Hay là một mình trở về Bắc Cực Cung rồi?" Người nghe tin che miệng cười khẽ.



"Hoàng thượng đi Bích Tiêu Cung...... là mang theo Hiền phi cùng đi." Tiểu thái giám kiên trì nói tiếp.



Đức Chiêu nghi đánh nghiêng chén trà trong tay, Thục Chiêu nghi xé nát tấm khăn trong tay áo, Trương Chiêu nghi đang được người đỡ trở về thì cái chân còn lại cũng trượt luôn.



"Đi nghe ngóng tiếp!" Mọi người cắn răng.



Hoàng thượng đi lâm hạnh mỹ nhân, như thế nào còn mang theo Hiền phi? Chắc là bản thân Hiền phi không cam lòng, bám đuôi đi theo, hừ, một lát nữa hẳn sẽ thất hồn lạc phách tự mình trở về Bắc Cực Cung thôi.



"Về, về rồi......" Tiểu thái giám thở hổn hển chạy đến.



"Hiền phi về Bắc Cực Cung rồi?" Người nghe tin trước mắt sáng lên.



Tiểu thái giám gật gật đầu, "Hoàng thượng và Hiền phi đã cùng nhau về Bắc Cực Cung rồi ạ."



"......" Cái gì gọi là Hoàng thượng đi Bích Tiêu Cung xem mỹ nhân chứ, chính là mang Hiền phi đi dạo một vòng a.



Đức Chiêu nghi không đánh nghiêng ly trà nữa, Thục Chiêu nghi không xé khăn tay nữa, Trương Chiêu nghi cũng không có cái chân thứ ba để trượt nữa, mọi người nhất trí trợn ngược hai mắt, hôn mê bất tỉnh.



Đại hỉ đại bi [vui lớn buồn lớn], nộ hỏa công tâm.



Thái y sờ sờ râu, kê cho các nương nương thang thuốc hạ hỏa y như nhau, trời đông giá rét lạnh lẽo thế này mà còn có thể bị hỏa nóng, chắc là do than củi đốt trong cung quá nhiều, phải đề nghị Thái Hậu cắt giảm định mức than lửa mỗi ngày của nhóm phi tần mới được.



--0--



Trở lại Bắc Cực Cung, Hoàng đế bệ hạ bưng bát mì hải sản nóng hầm hập, vừa ăn vừa đốc xúc Tô Dự xem thực đơn.



Tô Dự bất đắc dĩ mở [ Thực đơn Tô ký ] ra tìm một tờ rồi lại một tờ, từ đầu tới đuôi căn bản không có phương pháp ăn Giao nhân.



Hoàng đế bệ hạ rốp rốp cắn một con tôm, bất mãn nói: "Thực đơn này của ngươi vốn là không đầy đủ, đổi quyển khác đi."




Vì thế, thời điểm Tô Dự tỉnh ngủ, đến gọi Hoàng thượng trở về ăn cơm, thì trông thấy một đám mèo, ngồi xổm trên nhuyễn tháp Uông công công trải sẵn, một bên đốt lửa than, một bên nhìn chằm chằm ao nước.



"Con này lớn như vậy, chắc là đủ ăn vài ngày đi?" Lăng vương điện hạ đã hong khô lông nuốt nuốt nước miếng.



Túc vương thả mèo con trên lưng xuống, ôm vào trong ngực liếm liếm đầu, "Đáng tiếc chỉ có thể ăn một nửa."



"Tẩu lử [tử]!" Chiêu vương điện hạ nhìn thấy Tô Dự.



Tô Dự tuy rằng nghe không hiểu, nhưng cũng minh bạch Chiêu vương là đang cùng hắn chào hỏi, liền đi qua sờ sờ đầu mèo mập nhỏ, đem mèo nhỏ lông vàng đang ngồi xổm nhìn chằm chằm ao cá trước mặt ôm lấy, "Nên trở về ăn cơm rồi."



Mèo trong lòng duỗi cổ, muốn một cái hôn, "Ngươi tìm được thực đơn chưa?"



"Ta vừa thức dậy, còn chưa kịp đi tìm thực đơn." Tô Dự nhìn nhìn Giao nhân run cầm cập trong nước, ho khan một tiếng, làm sao mà đem cô nương nhà người ta dọa thành như vậy a?



"Đừng, đừng ăn ta......" Giao nhân rốt cuộc nhìn thấy một người có thể nói chuyện, run run rẩy rẩy nổi lên, "Ta đã thấy một con mèo rất giống với y, màu vàng ròng ......"



Nguồn :



Nghe được lời ấy, cả đám mèo đều trợn tròn mắt, nhất tề nhìn về phía Giao nhân.



Giao nhân sợ tới mức thiếu chút nữa ngất đi.



Mèo nhỏ trong lòng Tô Dự nhảy xuống đất, nháy mắt biến thành đế vương tuấn mỹ, thanh âm lãnh liệt nói: "Ngươi nói rõ ràng cho trẫm, thấy ở nơi nào? Có đúng là màu vàng kim không?"



Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:



Tiểu Ngư: Giao nhân là người a, không thể ăn



Miêu công: Ai nói?



Tiểu Ngư: Ngươi xem, Giao nhân chia làm "Giao" và "Nhân", một nửa là cá một nửa là người



Miêu công: Vậy thì ăn bộ phận cá là được, bộ phận người không ăn Tiểu Ngư:......