Tiên Ngạo
Chương 1013 : Vô Gian Thái Điệp - Chấn Đạo Thiên Oa
Ngày đăng: 23:12 19/04/20
Tiên Nhân kia hoàn toàn không thèm nhìn tới Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành cũng không tỏ ra tức giận, chỉ tiếp tục nói:
- Đạo hữu, vừa rồi ngươi vượt giới làm cho xảy ra nhật thực, hại ta Hóa Đạo thiên địa, bị giam hai trăm năm. Xin hỏi ngươi có gì giãi thích hay không?
Lúc này thiếu niên kia mới nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành, dường như nhìn ra được chuyện gì, khẽ nhướng mày nói:
- Thiên Đạo Thời Gian ư, cũng có được hai phần thực học...
Sau khi nói xong tiếp tục tìm kiếm, không để ý tới Dư Tắc Thành nữa.
Dư Tắc Thành bước ra một bước tới trước mặt y, ngăn cản đường đi:
- Này đạo hữu, ta đang nói chuyện với ngươi đó, có thể tỏ ra lễ phép một chút được không, chẳng lẽ trưởng bối trong nhà ngươi không dạy dỗ ngươi sao?
Thiếu niên kia nghe vậy không khỏi sửng sốt:
- Một Nhân tộc nho nhỏ chẳng khác gì con sâu cái kiến, đại sự của ta quan trọng hơn. Thấy ngươi tu luyện tới mức này không dễ, ta cũng không thèm chấp nhất.
Dứt lời lại nhìn vào la bàn. tiếp tục tìm kiếm.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Đạo hữu, ngươi hại ta không ít. phải chăng nên bồi thường cho ta chút gì đó. Ta thấy la bàn của ngươi không tồi, hay là tặng cho ta xem như bồi thường đi.
Thiếu niên nghe vậy không khỏi bật cười:
- Ngươi điên rồi sao, có lẽ ngươi là cường đạo theo lời nhân gian chứ gì? Muốn cướp Tầm Tiên Bàn của ta ư?
Dư Tắc Thành làm ra bộ dạng tham lam. nhìn chằm chằm vào la bàn trên tay thiếu niên kia. Vật ấy dường như đang chỉ hướng Hiên Viên kiếm phái, tên này lại là Tiên Nhân hạ giới... nguyên khí va chạm... chẳng lẽ là mấy ngày trước mình dẫn bọn Thanh Thành vào Khốn Tiên Lao, dẫn phát nguyên khí va chạm... Dư Tắc Thành có cảm giác như y đang tìm những kẻ đang bị vây khốn trong Khốn Tiên Lao ở Hiên Viên kiếm phái.
Cho nên hắn mới làm ra vẻ tham lam. nhìn la bàn của đối phương chằm chằm, dường như muốn cướp lấy nó.
Thiếu niên lắc lắc đầu:
- Thật không hiểu, vì sao tố tiên lại bại dưới tay đám sâu kiến các ngươi...
Vừa nghe như vậy, đột nhiên Dư Tắc Thành bừng tinh ngộ, hắn nhìn thiếu niên chăm chú. cất giọng lạnh như băng:
- Tiên tộc ư?
Lập tức toát ra chiến ý bừng bừng.
Thiếu niên không nói nửa lời, thình lình giơ tay điểm ra. Một con bướm bay ra nhắm Dư Tắc Thành.
Bướm này xinh đẹp vô cùng, phiêu hốt mà diễm lệ, nhẹ nhàng bay theo gió, phi hành trên không hết sức ung dung.
Nhưng trong mất Dư Tắc Thành chính là công kích vô cùng đáng sợ. Bướm này trông như sinh vật. nhưng lại không phải là sinh vật, mà do một thế giới Tiêu Thiên hóa thành.
Thế giới Tiểu Thiên này vô cùng yếu ớt, tùy sinh tùy diệt, giống như ào mộng. Nhưng nếu bị bướm này đánh trúng, ngay tức khắc sẽ bị kéo vào thế giới Tiểu Thiên. Thế giới Tiểu Thiên sẽ nhanh chóng sụp đố, tu sĩ trong đó lập tức tử vong.
Đòn này rõ ràng là lấy lực lượng một thế giới diệt vong mà hủy diệt, hùng mạnh vô cùng. Hơn nữa bướm này còn có một đặc điểm, tuy rằng nó phi hành nhìn qua chậm chạp, nhưng không thể nào tránh né. Trong đó ẩn chứa lực Thần Uy kỳ dị, giống như Sơn Thủy Tổng Hữu Tương Phùng Thì của Thanh Sơn Tiếu Đạo năm xưa.
Nếu không thể tránh, vậy phải phá.
Dư Tắc Thành nói:
- Tiên nhãn của ta bao gồm Vạn Lôi tiên nhãn. Khống Tử tiên nhãn, Chưởng Sinh tiên nhãn. Sinh Ly tiên nhãn. Tạo Hóa tiên nhãn, một Tầm Tiên Bàn nho nhỏ của ngươi còn chưa đủ mang ra cược với một tiên nhãn của ta.
- Ta muốn ếch, bướm vừa rồi của ngươi, còn có Bất Diệt Tâm Tàm này nữa.
Thiếu niên áo trắng nói:
- Tiên Nhân đều nói phàm nhân tham lam vô kể, hôm nay mới biết quả nhiên là như vậy.
Dư Tắc Thành cười vang:
- Sợ rồi sao, vậy đừng đánh cược. Ta là phàm nhân, ngươi là Tiên Nhân. ôi... thì ra câu sống càng lâu lá gan càng nhỏ, cũng có thể dùng với cả Tiên Nhân lẫn phàm nhân...
Thiếu niên áo trắng nói:
- Ngươi không cần khích tướng ta, được, ta sẽ đánh cược với ngươi, nếu ta chết đi, Vô Gian Thái Điệp, Chấn Đạo Thiên Oa, Bất Diệt Tâm Tàm và Tầm Tiên Bàn này cho ngươi hết.
- Ba vật này đều thuộc một trăm lẻ tám tiên cổ, còn quý giá hơn tiên nhãn của ngươi. Tuy rằng tiên nhãn của ngươi có chút đặc thù. bất quá chỉ là tiên nhãn chỉ có Tượng Tiên hệ, là Tiên hệ phụ trợ có được, không thể đánh đồng với một trăm lẻ tám tiên cổ của ta.
- Vùng thiên địa này cảnh sắc xinh đẹp như vậy. nếu bị trận chiến giữa hai ta hủy diệt, quả thật đáng tiếc vô cùng. Tiểu tử, nếu ngươi có san hãy theo ta, chúng ta tới một không gian thứ nguyên khác đại chiến.
Trong khoảnh khắc này, thân thể thiếu niên áo trắng thình lình biến hóa. Hai chân y chợt biến thành hai chân châu chấu, nhảy mạnh một cái, nháy mắt biến mất. Nhưng ở chỗ y biến mất. vẫn còn lưu lại một dấu ấn Thời Không.
Dấu ấn Thời Không này hết sức kỳ dị, giống như hào quang nhiều màu sặc sở, dẫn đường tới một không gian thứ nguyên khác.
Dấu ấn này là đối phương cố ý lưu lại, chỉ dẫn phương hướng cho Dư Tắc Thành.
Thật ra không gian thứ nguyên này là một thế giới Vực Ngoại phụ thuộc thế giới Thương Khung, giống như Tam Thiên giới vậy. Vừa rồi thiếu niên áo trắng này hóa hai chân thành chân châu chấu nhảy mạnh một cái, đã xuyên tới không gian ấy.
Bước nhảy này của y thật ra cũng tương đồng với pháp thuật Trùng Động mà trước kia
bọn Dương sắc sử dụng phi hành đi Vực Ngoại, đều là hóa sinh trùng động kỳ dị, nháy mắt xuyên qua.
Nhưng về phương diện vận dụng pháp lực, định vị Thời Không, sử dụng nhanh nhẹn lại chênh lệch một trời một vực. Đây hẳn là sự khác nhau giữa pháp thuật nhân gian và tiên thuật trên Tiên Giới.
Dư Tắc Thành giơ tay chạm vào dấu ấn Thời Không sặc sở nhiều màu này, vô tình khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật. Lúc này hắn có thể mơ hồ cảm ứng được, bên kia dấu ấn Thời Không là một thiên thạch khổng lồ hoang vắng. Loại thiên thạch này hắn đã từng gặp qua vô số khi đại chiến với Tứ sư huynh ở pháo đài Thiên Lại, không có vấn đề gì.
Đột nhiên Dư Tắc Thành hiểu được mục đích mà thiếu niên chịu đánh cược với mình. Là vì muốn dẫn dụ mình tới đó đại chiến một trận, giống như mồi nhử.
Đi hay không?
Đi! Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành đã hạ quyết tâm. Tên Tiên tộc này tay cầm Tầm Tiên Bàn. y đang tìm kiếm gì vậy? Phải chăng đang tìm ba vị Tiên Đế và tộc trường Tiên tộc đang bị phong ấn trong Khốn Tiên Lao?
Phải giết chết y, giết y là có thể được Vô Gian Thái Điệp, Chấn Đạo Thiên Oa, Bất Diệt Tâm Tàm, có thể nhờ đó tìm hiểu xem tiên thuật này hùng mạnh ở chỗ nào. Giết y là có thể hấp thu Tiên Khí của y, làm lại tiên thể cho mình.
Thật ra đây toàn là những lý do Dư Tắc Thành đưa ra để thu hút chính mình. Suy nghĩ chân chính sâu trong lòng hắn. chính là muốn đánh một trận.
Kể từ sau trận chiến một mình tiêu diệt quần hùng thiên hạ. được xung thiên hạ đệ nhất nhân năm xưa. Dư Tắc Thành hiếm có cơ hội xuất kiếm, có cảm giác như thiên hạ vô địch, không còn ai là đối thủ.
Hắn là đệ tử Hiên Viên kiếm phái, là một kiếm tu. tinh thần Kiếm Phong tử đã thấm sâu vào người hắn. Đối phương là Tiên tộc, thoạt nhìn cũng là một Tiên Nhân hùng mạnh, có thể đánh với y một trận là chuyện cầu còn không được, dù chết cũng không hối tiếc.