Tiên Ngạo
Chương 1034 : Giải Ly Tiên Thuật
Ngày đăng: 23:13 19/04/20
Dư Tắc Thành gật đầu. tin tức đã tìm hiểu rõ ràng, cho dù mình không giết Tượng Ngao kia, thì với tin tức này tới tiên trấn kia cũng có thể bán được mấy Tiên tệ.
Dư Tắc Thành gật đầu, nói:
- Mười ba vạn sáu ngàn dặm. ta tới nơi đó trước, nhất định mời người tới giúp ngươi diệt sát nó, ngươi yên tâm chờ tin tốt đi.
Nói xong Dư Tắc Thành xoay người rời đi, trước tiên rời khỏi nơi này, đang làm dự định trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi à, nằm mơ đi.
Thân ánh của Dư Tắc Thành trong nháy mắt biến mất, hành tẩu như điện, biến mất ở phía xa, chỉ để lại thỏ tiên ngây ngốc đứng ở đó, không biết làm thế nào cho phải.
Dư Tắc Thành rời khỏi di tích phế tích này, đi tới bên ngoài, bắt đầu kiểm kể vật phẩm tất cả thu hoạch của lần này.
Một tấm da gấu dung hợp cực lớn, sáu Tiên tệ Hoàng Kim của thỏ tiên tặng, thêm vào Tiên tệ trước đây tích góp từng chút một. trong tay Dư Tắc Thành tổng cộng có tám Tiên tệ Hoàng Kim, ba Tiên tệ Bạch Ngân, so với người không một xu dính túi trước đây cũng xem như có chút vốn liếng.
Ngoại trừ những cái này, còn có hai món tiên bảo của thỏ tiên tặng, một món là một mã tiên (roi ngựa), nhìn qua giống như bạch ngọc điêu khắc mà thành, trong suốt lóng lánh, ở trên mã tiên có khắc một con phi mã (ngựa bay), trông rất sống động.
Một món khác là một lâu vũ thạch ốc nhỏ, lớn chừng ba tấc.
Nhìn thấy đình đài lầu các này, Dư Tắc Thành liền biết vật này là cái gì, đây là không gian động phủ loại nhỏ, thuộc cùng một loại pháp khí với Động Thiên Trướng Bồng của mình cướp đoạt được ở nơi Tà Môn lục phái thí luyện năm đó.
Không gian động phủ loại nhỏ này gọi là Phù Bình Tiên Phủ, lấy ý "Bất giải tàng tung tích, phù bình nhất đạo khai". Đương nhiên gọi là tiên phủ là theo lệ đặt tên của nhân loại, có chút thổi phồng, địa phương lớn bằng bàn tay gọi động tiên, không gian to bằng mông gọi là tiên phủ, thanh lâu lại gọi là thiên thượng nhân gian.
Vật này ở Tu Tiên Giới vô cùng thịnh hành, ưu thế lớn nhất chính là ẩn giấu, chỉ cần để vật này ở trên nham thạch có thể hình thành một động phủ loại nhỏ, lấy chỗ ẩn thân.
Trong động phủ này có khảm Tụ Linh trận, có thể hấp thu linh khí thiên địa, mặc dù hiệu quả không lớn, thế nhưng dù thế nào cũng tốt hơn nhiều so với mình hấp thu linh khí ở nơi hoang dã khô cằn. Xuất môn ra ngoài, tu sĩ trong túi càn khôn không có bao nhiêu linh thạch đều sẽ mang theo một pháp khí động phủ như vậy, lấy chỗ nghỉ ngơi.
Tiên bảo của thỏ tiên này lấy ra và Phù Bình Tiên Phủ mà Dư Tắc Thành nhìn thấy ở thế giới Thương Khung giống nhau như đúc, cho nên Dư Tắc Thành lập tức lựa chọn đồng ý không đánh giết thỏ tiên nữa. đoạt được tiên bảo này.
Lấy Phù Bình Tiên Phủ này ra, Dư Tắc Thành cẩn thận quan sát, chỉ hi vọng tiên phủ này và tiên phủ của nhân gian có công dụng giống nhau.
Theo lý hẳn là như vậy, Tiên Giới và thế giới Thương Khung đều là nhất mạch tương truyền, hai cái giống nhau như vậy, quả thực chính là giống nhau như đúc, không có khả
năng ngẫu nhiên như vậy. Không phải thế giới Thương Khung truyền bá đến Tiên Giới, thì chính là Tiên Giới truyền bá về thế giới Thương Khung.
Nhìn hầu lâu, Dư Tắc Thành cũng không tìm ra biện pháp làm sao sử dụng nó.
Chỉ cần tùy tiện thử một lần, dựa theo quy củ của Tiên Giới này đi.
Dư Tắc Thành bắt đầu hướng về phía tiên phủ ba tấc này vận chuyển Tiên Khí. đồng thời dựa theo biện pháp của nhân gian, vươn một ngón tay, một giọt máu tươi từ trên ngón tay rơi xuống, nhỏ lên trên tiên phủ này, tích huyết nhận chủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cũng không biết biện pháp này có chính xác hay không, tiên phủ này đột nhiên bạo phát bạch quang, sau đó bắt đầu điên cuồng hấp thu Tiên Khí trong cơ thể Dư Tắc Thành.
Có cửa rồi, thế nhưng hấp thu Tiên Khí này quá mãnh liệt, như vậy có thể không làm được.
Dư Tắc Thành lấy ra một Tiên tệ Hoàng Kim. kích hoạt Tiên tệ, hóa thành Tiên Khí cung cấp cho tiên phủ này. Như vậy một hơi đã hóa năm đồng Tiên tệ Hoàng Kim. cuối cùng tiên phủ chợt lóe biến mất vô ảnh. ở trên tay phải của Dư Tắc Thành có thêm một tiên văn kỳ dị.
Xem ra thành công rồi, tiên phủ có thể kích hoạt rồi, chẳng qua tiên phủ này ở nhân gian đều nhỏ đến cực hạn. chỉ có gian phòng không được một trượng, không biết loại tiên bảo này của Tiên Giới sẽ có không gian lớn bao nhiêu.
Dư Tắc Thành yên lặng cảm thụ tiên văn. một thần niệm này lên trong đầu, tiên phủ này bỏ không vô số năm. đang thích ứng thiên địa, khoảng chừng ba canh giờ sau có thể sử dụng.
Lập tức quan hệ của mọi người từ tiên hữu nâng cao đến huynh đệ.
Đại ca cầm đầu kia cười nói:
- Tại hạ Hằng Sa Thập Thất, đứng hàng thứ mười bảy trong nhà cho nên có tên này, mọi
người quen ta đều gọi ta là Thập Thất, nếu cao hứng ngươi cứ gọi ta một tiếng Thập Thất thiếu, hoặc là lão Thập Thất.
- Tổ tiên ta chính là thị vệ của Thái Cực Mông É Thiên Hằng Tâm Tiên Chủ, hiện tại gia đạo sa sút, ở Hóa Trần Chỉ Địa này làm thảo khấu kiếm ăn.
- Hai người bọn họ đều là huynh đệ của ta.
Một ngón tay chỉ người mặt như hắc thiết, nói:
- Thiết Tâm Nguyên, biệt hiệu Thiết Kiểm (mặt sắt), tổ tiên hắn vốn ở hạ giới Tinh Thiết giới.
Ngón tay lại lần nữa chỉ thiếu niên ba mất bên cạnh, nói:
- Nhạc Bảo, biệt hiệu Tam Nhãn Thần Đồng, đến từ Huyền Minh cung Hoa Thiên Tam Nhãn tộc.
- Không biết huynh đệ muốn biết tin tức gì, cứ việc hỏi đi.
Dư Tắc Thành cười ha ha, nói:
- Cảm tạ sự khảng khái của Thập Thất ca, ta muốn biết Không Tàng Vạn Vật, ẩn giấu tiên thể, chế tạo Tiên Khí bản ngã là làm như thế nào?
Lời này nói ra, Thập Thất lập tức biến sắc, kinh ngạc liếc mất nhìn Dư Tắc Thành, trong lòng kinh hoàng, lẽ nào hắn nghe được mấy người mình nói chuyện trên đường, người này rốt cuộc là ai? Thật sự là khách mới xâm nhập trái phép vào Tiên Giới sao?
Không đúng, đây là Tiên Nhân lạc phách, trước đây thường nghe nói một ít Tiên Nhân dưới trướng Tiên Chủ, đắc tội Tiên Chủ bị đánh rớt xuống phàm trần, mấy người này chỉ cần không chết đều sẽ chuyển sang kiếp khác, tương lai sẽ quật khởi một lần nữa.
Cơ hội, cơ hội ở ngay trước mắt. Trong nháy mắt, Thập Thất trở nên cung kính với Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành lập tức nắm chắc lấy biến hóa trước kiêu ngạo sau cung kính này của đối phương, hắn chỉ mỉm cười, sắc mặt bất biến.
Thập Thất nói:
- Không Tàng Vạn Vật, ẩn giấu tiên thể, chế tạo Tiên Khí bản ngã chính là tri thức cơ bản nhất của Tiên giới, nếu Tắc Thành huynh đệ muốn biết, ta đây sẽ dốc túi truyền thụ.
- Ba thứ này đầu tiên nói hẳn là ẩn giấu tiên thể, dưới Tiên Chủ của Tiên giới, người không thể xây dựng bản ngã Tiên quốc của mình. Tiên Nhân không thể khai phát bản nguyên của mình đến trình độ Tiên quốc, đều cần ẩn giấu tiên thể của mình, không thể để cho người khác biết bản nguyên của ngươi là gì.
- Tắc Thành huynh đệ, thứ cho ta nói thẳng, bản nguyên tiên thể của ngươi là phi kiếm phải không? Tiên kiếm thuộc về Khí Vật giới?
Dư Tắc Thành sở dĩ bị hấp dẫn đến nơi này, tất cả đều là bởi vì Hiên Viên Lục Kiếm, ngự kiếm thành cưu. Tiên Khí trải rộng toàn thân, cho nên bị người ta cho rằng là Khí Linh của tiên kiếm của Khí Vật giới lén trốn đến đây.
Cho nên Xích Cước Đại Tiên ở Nam Thiên Môn kia cho rằng Dư Tắc Thành là người của Khí Vật giới lén tới đây, bọn họ cũng cho là như vậy.
Khí Vật giới gì chứ, xem ra hẳn là Khí Linh của vô số kiếm, chung, đinh các loại vật phẩm, tụ tập ở cùng một chỗ thế giới.
Dư Tắc Thành hơi gật đầu, rốt cuộc thừa nhận.