Tiên Ngạo

Chương 1088 : Cố nhân năm ấy

Ngày đăng: 23:13 19/04/20


Dư Tắc Thành kể một hơi, Hương Ngư Nhi lắng nghe. Dần dần y hiểu được chuyện mà Dư Tắc Thành kể có nghĩa là gì. Thì ra vị tiền bối trước mặt chính là phụ thân mình, người từng ở bên cạnh mình, chăm sóc cho mình, vì mình mà hy sinh tất cả, lại bị mình vĩnh viễn quên đi là mẫu thân mình.



Một lúc lâu sau, Dư Tắc Thành kể xong, hai người lẳng lặng nhìn nhau không nói, không khí trở nên yên tĩnh.



Hương Ngư Nhi vô cùng kích động, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không biết nên nói gì cho phải.



Cuối cùng Dư Tắc Thành mới nói:



- Ôi, một bước sầy chân, ngàn đời ân hận, thời gian qua ta làm khổ Nhã Hương tỷ, cũng làm khổ cho con. Ta không đúng, đã quên các người trăm năm qua.



- Bất quá rốt cục ta cũng nhớ tới các người, hy vọng muộn còn hơn không.



Hai người tĩnh tọa, chỉ còn tiếng gió vù vù. Tình cảnh như vậy, cả hai cũng không biết phải làm sao.



Hương Ngư Nhi chậm rãi đứng dậy, ấp úng:



- Ta... ta...



Dư Tắc Thành ngắt lời y:



- Thật ra ta cũng không biết nên làm thế nào, bất quá nói ra xong những lời này, ta cảm thấy lòng mình yên ổn.



- Bất kể thế nào, bất kể con có thừa nhận ta hay không, con cũng là con ta, là huyết mạch của ta.



- Ta không cầu con vang danh thiên hạ. chỉ cần con sống vui vẻ là tốt rồi. Hy vọng con không gặp nguy nan. muốn làm gì cũng được, sống vui vẻ từng ngày.



- Ta phải đi rồi, ta đã truyền kiếm thuật cho con, có thể phát huy nó tới mức nào, vậy phải trông vào nỗ lực của con. Hãy đối xử tử tế với hai thanh phi kiếm thập giai, đừng để chúng bị bụi trần che lấp.



- Hãy bảo vệ cho thật tốt môn phái của mình, đệ tử trong môn gọi con là chưởng môn, vậy phải làm sao không có lỗi với hai tiếng chưởng môn này, đừng để người ngoài ức hiếp đệ tử trong môn mình.




Bất quá Mã Lập Sơn đã già, không còn bộ dáng uy vũ năm xưa nữa, hoàn toàn là một lão nhân mập mạp, nhìn bề ngoài có vẻ hiền hòa dễ mến, phúc hậu vô cùng. Nếu không biết lão là tu sĩ, nhất định sẽ cho rằng lão là một viên ngoại phú ông.



Trước mặt lão, con cháu nô đùa chạy loạn. Có thể thấy được có một lão nhân đang ngồi cạnh trò chuyện cùng lão, chính là một trong những tiểu đệ đi theo Mã Lập Sơn năm xưa. là Trần Ngọc Lâm.



Dư Tắc Thành còn nhớ khi ấy còn có hai người, một người tên Lưu Nguyên, một người tên Trương Hà. hiện tại đã không thấy tăm hơi, có lẽ đã chết.



Gặp lại hảo hữu năm xưa không thể nào bỏ đi cho được, làm sao cũng phải ghé qua thăm, không thể cứ rời khỏi như vậy.



Nhưng cũng không thể cứ như vậy mà tới, đối với tất cả mọi người không tốt chút nào. Dư Tắc Thành biến hóa thân hình, biến ra bộ dáng Nhiên Đăng Chân Nhân, bất quá tu vi hạ xuống chỉ còn Trúc Cơ.



Dư Tắc Thành định dùng bộ dạng này trà trộn vào trong đó. Vừa may phía trước có một đội khách nhân tới chúc mừng, Dư Tắc Thành thoáng động thân hình, gia nhập vào trong đội khách nhân này, theo bọn họ đi tới trang viên.



Người trong đội này toàn là người luyện võ, trong đó có sáu cao thủ cảnh giới Tiên Thiên. Bọn họ ai nấy cỡi ngựa cao to, tiến tới chúc mừng đại thọ lần thứ hai trăm bốn mươi tám của Mã Lập Sơn.



Đám cao thủ cảnh giới Tiên Thiên này, trong gia tộc, trong thế giới phàm nhân chính là cao thủ vô thượng, hưởng thụ vô số vinh hoa phú quý.



Hôm nay đi tới nơi này chúc thọ, trước mặt tu sĩ Trúc Cơ, bọn họ lại là những kẻ nhỏ yếu hoàn toàn không được coi trọng.



Dư Tắc Thành trà trộn vào đội ngũ này, dường như mọi người hoàn toàn không nhìn thấy hắn. Hắn nhìn thoáng qua người dẫn đầu, dưới ánh mắt của Dư Tắc Thành, người nọ bắt đầu nói ra tất cả những gì mà hắn cần biết.



Sơn mạch này bao trùm ngàn dặm. thuộc lãnh thổ của An Sơn quốc, Hạ châu. Đám hào khách võ lâm này toàn là bang chủ trường lão các đại bang phái trong An Sơn quốc, kéo về Hạo Đãng sơn trang này mừng thọ.



Mã Lập Sơn sinh ra ở nơi này, sau khi Trúc Cơ bèn trở về đây, mở ra Hạo Đãng sơn trang, đã có lịch sử hai trăm năm. chính là một trong ba đại hào môn của An Sơn quốc.



Thật ra Mã Lập Sơn bất quá chỉ là tu sĩ cảnh giới Linh Tịch, tu sĩ như lão tuy rằng Hạ châu không dám nói là nhiều vô số kể, nhưng cũng không ít. vẫn chưa đạt tới trình độ cả nước phải kéo tới mừng đại thọ.



Chủ yếu là lão muốn lấy tiếng cho con mình. Con Mã Lập Sơn là Mã Tiêu Phi, bái nhập trung môn Thần Sa tông ở Hạ châu, ba mươi năm trước kết thành Kim Đan. có dấu hiệu sắp sửa hóa Anh. là Đại Chấp Sự Thần Sa tông, phụ trách hết thảy sự vụ phức tạp trong môn phái.