Tiên Ngạo

Chương 1100 : Thần Uy Diên Hóa Phân Thiên Nghi

Ngày đăng: 23:14 19/04/20


Cửu u Quỷ Hoàng phía sau nở nụ cười âm lãnh:



- Hiên Viên kiếm phái là như vậy, năm xưa Vương Âm Dương cũng là như vậy, hậu bối của y cũng vậy, toàn là hạng người mua danh chuộc tiếng, bị cái gọi là thanh danh trói buộc.



- Đáng tiếc lực Thần Uy của ta chỉ có thể từ yếu hóa mạnh, tiêu trừ sát ý của đối phương trong vô hình. Chỉ cần chúng ta tiến vào phế tích, trong đó sẽ có lực Thần Uy mạnh hơn nhiều.



- Bất quá như vậy cũng rất tốt, thay vì liều mạng một mất một còn với hắn. chẳng bằng sử dụng hắn đi trước dò đường.



- Yên Trận, ngươi hãy trốn cho kỹ, tới thời khắc mấu chốt phải trông vào ngươi.



Thì ra vừa rồi Cửu u Quỷ Hoàng sử dụng lực Thần Uy Hóa Địch Vi Hữu tiêu trừ sát ý của Dư Tắc Thành. Lực Thần Uy khác với pháp thuật, không hề có dao động pháp lực, vô thanh vô hình, vô ảnh vô tung. Dư Tắc Thành vô tình trúng chiêu của đối phương, không thể ra tay giết chết, mà là hóa địch thành bạn.



Lam Tâm Nhi lại cao giọng nói:



- Diệt Độ Thần Quân, ngươi là thiên hạ đệ nhất nhân, cũng muốn thu hoạch chí bảo Tiên Tần. cần gì phải lén lén lút lút như vậy? Dù sao bảo vật kia cũng không phải một người có thể độc chiếm, chúng ta dẫn ngươi đi có được chăng?



Dư Tắc Thành chậm rãi nói:



- Vô thượng chí bảo gì vậy, phải chăng là bảo vật của Mộng Thần?



Lam Tâm Nhi nghe vậy sửng sốt:



- Mộng Thần là nhân vật nào vậy, tu sĩ phái nào?



Trong lúc đang nói, nàng quay đầu nhìn lại, ba người kia đều lắc đầu.



Cửu u Quỷ Hoàng nói:



- Năm xưa Đại Mộng Thương Thiên động từng có một Nguyên Anh Chân Quân tên gọi Mộng Thần, bất quá chỉ là Nguyên Anh Chân Quân mà thôi. Ngoại trừ y ra, bảy ngàn năm qua chưa ai lấy danh hiệu này hành tẩu Tu Tiên Giới cả.



Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành sửng sốt, chẳng lẽ bọn chúng không phải là do Mộng Thần Ma Luân Tát kêu gọi trở về phục kích mình sao?



Thình lình Dư Tắc Thành bừng tinh ngộ.



Thì ra mình đã sai rồi, từ lúc đầu mình nằm mộng thấy sư phụ, ý nghĩ của mình đã sai lầm.



Bọn chúng không phải là địch nhân mà Mộng Thần Ma Luân Tát kêu gọi trở về phục kích mình, bọn chúng tới đây là để thăm dò phế tích, tìm bảo vật.



Những tu sĩ này đã đạt tới cảnh giới đỉnh phong của Tu Tiên Giới, bảo vật mà bọn chúng muốn tìm kiếm không phải Mộng Thần có thể dễ dàng lừa gạt được, nói không chừng bảo vật đó cũng là mục tiêu mà mình đang tìm, chính là thần lực Hồn.



Mộng Thần Ma Luân Tát làm cho mình nằm mộng, thu hút mình tới đây hoàn toàn là muốn gây ra xung đột giữa hai bên. Hai hổ đấu nhau ắt có một con bị thương, cho nên mình mới nằm mộng liên tục như vậy, cho nên mình mới nhận được tin tức kia, cho rằng bọn chúng tới đây là vì mình, bày ra sát cục.



Quan trọng nhất chính là, thật ra mình đã sớm cảm giác được điểm đáng ngờ này, nhưng lại sơ ý bỏ qua. Sở dĩ mình sinh ra hiểu lầm là vì mình muốn dùng bọn chúng đê thử kiếm, thử xem kiếm do tiên thể hóa thành của mình thế nào.



Bất quá như vậy cũng tốt, có bọn chúng làm bạn. dùng bọn chúng dò đường, cùng nhau thăm dò phế tích này, lấy thần lực Hồn kia.



Nghĩ tới đây, Dư Tắc Thành cười nói:



- Thì ra các ngươi cũng biết tới vô thượng chí bảo, được, chúng ta cùng nhau thăm dò, sưu tầm bảo vật. mọi người chia đều.



Lam Tâm Nhi gật gật đầu:



- Chia đều ư?


Đến nơi này, Triêm Hoa Thần Quân nói:



- Nơi đây chính là tầng ảo cảnh cuối cùng, chỉ cần phá vỡ tầng ảo cảnh này, chính là động phủ thiên địa Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi.



- Hoàn cảnh nơi này thật sự vô cùng bá đạo, sáu người chúng ta đã dùng rất nhiều biện pháp nhưng không thể phá vỡ ảo cảnh này. Lần nào cũng phá vỡ cả thế giới này nhưng đều vô dụng.



Dư Tắc Thành có thể xác định quả thật Triêm Hoa Thần Quân không biết sự tồn tại của Mộng Thần, quả nhiên là tới đây vì Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi.



Mọi người tới đây, bắt đầu tòa ra xung quanh tìm kiếm biện pháp phá giải ảo cảnh này. Thì ra trong những ngày qua, bọn họ không thể tìm được biện pháp đột phá ảo cảnh này.



Đột nhiên trên người Dư Tắc Thành lóe lên hào quang, thôi pha lê một ngàn lẻ một lực Thần Uy thình lình xuất hiện, bạo phát vạn đạo hào quang, sau đó tiêu tan.



Thật ra đây chỉ là ảo giác, thôi pha lê bên trong thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành không hề có phản ứng gì, ảo giác này hoàn toàn là do ảo cảnh nơi đây làm ra.



Hào quang kia chỉ lóe lên trong nháy mắt, sau đó hoàn toàn biến mất, dường như không ai nhìn thấy.



Mộng Thần kêu gọi Dư Tắc Thành tới đây chính là vì muốn bọn họ tàn sát lẫn nhau, để giải tai họa cho y. Nếu không có thủ đoạn kế tiếp, y tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Trong khoảnh khắc này, tư liệu trong thôi pha lê kia nhanh chóng truyền cho hết thảy mọi người.



Tuy rằng thôi pha lê kia chỉ ảo hóa ra trong khoảnh khắc, nhưng những người kia thi triển bí pháp suy tính, quả nhiên suy tính được thật sự có bí pháp ghi chép lực Thần Uy trên người Dư Tắc Thành, hơn nữa còn là một ngàn lẻ một lực Thần Uy.



Sau chuyện này, dường như tất cả mọi người vẫn như trước đây, vẫn tiếp tục tìm biện pháp phá giải ảo cảnh. Thật ra trong lòng bọn chúng đều thay đổi, bảo vật tìm kiếm cả đời ở ngay trước mắt, ai lại không động lòng?



Triêm Hoa Thần Quân vẫn nở nụ cười chân thành trên mặt, nhưng miệng lẩm bẩm:



- Vì sao, vì sao ta chịu khổ ba ngàn năm. hoàn thành vô số nhiệm vụ, bất quá vẫn chỉ là thập nhất đẳng Trung Dũng Bá. Còn hắn chưa tới hai trăm tuổi đã là đệ thất đẳng Thương Hài Hầu?



- Vì sao ta tìm mãi không thấy lực Thần Uy, không được một loại nào, mà trên người y có tới một ngàn lẻ một?



- Không công bằng, quả thật không công bằng chút nào...



Triêm Hoa Thần Quân còn đang lẩm bẩm, dần dần trên người y bạo phát một loại hào quang kỳ lạ.



Hào quang này như quang như điện, vô cùng rực rỡ, chính là một loại cảm ứng Tiên Thiên, phát sinh cộng hưởng.



Trong khoảnh khắc này, cả ảo cảnh bắt đầu run rầy, những tiếng nổ ầm ầm vang lên, vô số hào quang tụ tập vào người Triêm Hoa Thần Quân.



Vốn Triêm Hoa Thần Quân là phân hồn của Mộng Thần Ma Luân Tát.



Tuy rằng một giọt nước vô cùng bé nhỏ, nhưng cũng là một phần tử của biển cả, giống nhau hoàn toàn về bàn chất. Trong thế giới này, phân hồn cùng nguyên thần của Mộng Thần Ma Luân Tát chỉ chênh lệch về lực lượng, không khác về bàn chất.



Bất mãn trong lòng Triêm Hoa Thần Quân dâng cao, khiến cho bản năng của y thức tỉnh, đạt được quyền khống chế thế giới này.



Nháy mắt hào quang vạn đạo toát ra, y và Dư Tắc Thành biến mất, chỉ để lại bọn bốn người Cửu u Quỷ Hoàng nơi này, vô cùng kinh ngạc.



Thiên địa lay động, vạn quang lưu chuyển, Dư Tắc Thành cùng Triêm Hoa Thần Quân đi vào một thế giới hư không, nằm trên chín tầng trời, dưới chân là vạn dặm không trung, núi sông như vẽ.



Bầu trời trong xanh không một gợn mây, vầng dương thật lớn treo cao, ánh dương quang rạng rỡ tràn ngập đất trời. Dưới chân một dòng sông lớn uốn khúc, xa xa một vầng trăng soi bóng bập bềnh, thiên địa yên tĩnh mà sâu thẳm.



Rừng núi sông ngòi, phong tuyết lôi vũ, chim chóc trùng cá dường như là thật, lại dường như mộng ảo, quả là một thế giới tự tại.



Nơi đây chính là Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi. Vừa rồi trong lòng Triêm Hoa Thần Quân nổi lên chấp niệm vô cùng mạnh mẽ, muốn tìm được Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi, cũng muốn cướp đoạt thôi pha lê lực Thần Uy của Dư Tắc Thành, giết chết hắn để thực hiện ý niệm lấy lại công bằng trong đầu mình. Hiện tại nguyện vọng của y đã được thực hiện, hai người đồng thời na di tới Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi này.



Dưới mê cung thạch thất bằng đá xanh ban đầu là mê cung vô sắc, dưới mê cung vô sắc là thế giới ảo cảnh khi nãy, dưới thế giới ảo cảnh khi nãy chính là động thiên này, cũng là Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi.