Tiên Ngạo
Chương 118 : Thong thả hoành hành
Ngày đăng: 23:00 19/04/20
Hai cánh cửa to tướng bằng huyền thiết bắt đầu đóng lại, trên tường thành phù văn bắt đầu lấp lóe. Dư Tắc Thành vẫn chậm rãi tiến về phía trước, nhắm ngay cửa thành đánh xuống một kiếm, tất cả huyết khí ngưng kết trên bầu trời đều dồn vào một kiếm này. Nháy mắt chém xuống một cái, cửa thành nổ ầm một tiếng, đã bị chém thành hai đoạn.
Dư Tắc Thành tiến vào cửa thành, một đạo bạch quang trước sau bay múa, chỉ cần có sinh linh xuất hiện trong tầm mắt hắn sẽ kêu phập một tiếng, thân thể chia lìa. Nháy mắt trên con đường lớn dẫn vào trong thành đã chết trăm người.
Dư Tắc Thành bước chậm trong thành, mở túi cho Kim Tàm Trùng bay ra. Dư Tắc Thành chỉ tay, trong lòng thầm truyền đạt mệnh lệnh:
- Gà chó bất lưu, nhổ cỏ tận gốc!
Lập tức đàn Kim Tàm Trùng chen chúc nhau phân tán khắp nơi, bắt đầu tìm người tấn công, toàn thành vang lên vô số tiếng kêu khóc thảm thiết.
Đúng lúc này, phía trước có một đám người bay tới. Trong đó có một người bay trước nhất trên đầu có bốn tai, trên trán lại có thêm một con mắt. Người này là cao thủ cảnh giới Kim Đan, phía sau y có khoảng chừng hai trăm người, trong đó người tu tiên Trúc Cơ có tới hơn năm mươi người, bọn chúng phi hành mà đến, dừng lại trước mặt Dư Tắc Thành.
Người nọ quát:
- Ta là Càn Ma Linh Tôn giáo Thiên Thính chân nhân. Ngươi là người phương nào. vì sao vô cớ xâm phạm gia viên của tạ tàn sát đệ tử giáo tạ rốt cục ngươi là...
Chữ "ai" còn chưa kịp nói ra, một đạo kiếm quang đen ngòm dày đặc hiện ra, lập tức cả trời đất như tối sâm lại, đạo kiếm quang kia giống như thái dương mãnh liệt phóng xuất ra quang minh vô hạn. Đây là một kiếm của Địa Nguyên Huyền Võ kiếm, sử dụng ô Nhật Thiên kiếm thuật, một kiếm định sinh tử.
Lời của Thiên Thính chân nhân đột ngột ngưng bặt. Đôi mắt Thiên Thính chân nhản nhìn Dư Tắc Thành tràn đầy vẻ kinh ngạc, môi khẽ mấp máy. Mi Tâm xuất hiện một vết máu, vết máu này càng lúc càng to sau đó chỉ nghe phụt một tiếng, huyết quang phun ra như điên cuồng, lấy Mi Tâm làm trung tuyến, thân thể Thiên Thính chân nhân bị chia làm hai nửa chỉnh tề. Một chiêu chưa dứt đã bị chém chết!
Từ trong thi thể Thiên Thính chân nhân thoát ra một viên Kim Đan, đây là bản mệnh Kim Đan của Thiên Thính chân nhân, chỉ cần đan này không vỡ, là có thể chuyển thế tái sinh.
Kim Đan bay lên không định tìm phương hướng chạy trốn, lập tức bên ngoài Nhiếp Hồn Bình toát ra lực hút mạnh mẽ, Kim Đan phát ra một tiếng rên rỉ, đã bị hút vào trong bình.
Đám đệ tử ở phía sau không tin vào hai mắt của mình, giật mình nhìn lại nơi này. Sau đó lại thấy một đạo bạch quang chợt lóe, giống như thời gian đình trệ.
Mọi người chỉ thấy bạch quang chợt lóe tới, không có điềm báo hay cảm ứng gì, lập tức trong lòng kinh hãi. Trong Sát Na này, mỗi người đều thể hiện ra tu vi tố chất của riêng mình, hoặc điều khiên pháp khí, hoặc ngự kiếm hộ thể, hoặc thúc giục pháp quyết, hoặc hóa ma biến thân, hoặc dẫn linh nhập thể, lập tức trên thân từng người lóe ra hào quang đủ các sắc màu xanh vàng đỏ tím, các loại pháp quyết hiển hiện ra.
Đạo bạch quang này dài chừng trăm trượng, kiếm thế ảo điệu, góc độ linh hoạt, nháy mắt đã bao phủ tất cả mọi người vào trong. Bạch quang này vừa lóe lên, hào quang các loại pháp quyết của mọi người đã hoàn toàn tắt ngóm. Trên mặt ai nấy lộ vẻ khó hiểu và hoang mang, không biết vì sao bản mệnh pháp khí, phi kiếm hộ thân, pháp quyết tu luyện của mình lại mất đi hiệu lực...
Tầng cấm chế thứ ba cũng phóng xuất ra, dưới biển lửa và sóng xanh, vô số thần quang màu vàng bay đầy trên không, chúng hóa thành rừng đao biển kiếm, mang theo khí tức hủy diệt, tạo thành chín mươi chín tầng cấm chế chia cắt, đây là Kim Kiếm Ma Đao trận.
Tầng thứ tư cấm chế cũng đã phóng thích, từng tảng đá lớn màu đen bay lên không trung rồi rơi xuống như mưa, đây là Thiên Thạch Lôi Đình trận.
Tầng thứ nhất là Hỏa, tầng thứ hai là Thủy, tầng thứ ba là Kim, tầng thứ tư là Thổ, tầng thứ năm hẳn là Mộc. Ngũ Hành hóa hợp, tương sinh tương khắc. Nhưng chúng còn chưa kịp phóng xuất, Dư Tắc Thành đã lấy ra một món pháp bảo chính là Cửu Thiên Nguyên Dương Xích, chỉ vào những tầng cấm chế này.
Cửu Thiên Nguyên Dương Xích là pháp bảo nguyên dương, pháp bảo chí dương chí cương, lấy thước đo thiên địa, dùng lực Cửu Thiên tụ tập năng lực nguyên dương, sở trường về đánh tan cấm chế pháp trận, đây là lợi khí dùng phá trận.
Lập tức thiên địa nguyên khí tụ tập lên trên thước, hóa thành một đạo hào quang rất lớn bắn mạnh ra, đánh trúng cấm chế đang hình thành. Ẩm một tiếng nổ vang, tầng cấm chế thứ tư hoàn toàn bị hủy diệt. Ngũ Hành cấm chế lập tức bị phá hư, tầng thứ năm Kinh Cức Sâm Lâm trận hệ Mộc lập tức không thể hình thành.
Sau đó Dư Tắc Thành lại chỉ ra một cái, Nguyên Dương Xích này hấp thu thiên địa chân nguyên hùng mạnh, điều động lực Cửu Thiên, dùng năng lượng rất lớn tấn công.
Loại năng lượng tấn công này đối với trận pháp cấm chế là tiên thiên khắc chế, có câu là "thước đo thiên hạ".
Hỏa diễm đầy trời cùng những tiếng nổ rền như sấm vang lên, toàn bộ bị Cửu Thiên Nguyên Dương Xích kích hoạt, chúng tự động bùng nổ, sinh ra uy năng rất lớn sau đó xung đột với nhau, cuối cùng hoàn toàn tiêu tan.
Trận pháp phòng ngự Linh Tôn động nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo bị Dư Tắc Thành dùng lực phá xảo, hoàn toàn phá hủy.
Dư Tắc Thành tiếp tục cất bước tiến về phía trước. Trong quá trình chiến đấu. Dư Tắc Thành không nói một câu gì cũng không dừng lại một bước, vẫn lững thững tiến về phía trước, xuất ra hết chiêu này đến chiêu khác giết địch. Không ngờ đối phương không thể kịp xuất ra một chiêu nào bản thân hắn không hề hứng chịu một chút thương tổn nào cả, chuyện này quả thật khiến cho Dư Tắc Thành không thể hiểu nồi, chẳng lẽ đây là cảnh giới cao thủ Nguyên Anh sao?
Thật ra đây cũng là lẽ tất nhiên, về phương Diện vũ khí, Dư Tắc Thành sử dụng là phi kiếm cửu giai, các loại pháp bảo quý hiếm, đối phương là phi kiếm cấp thấp, pháp khí lựa thưa vài món, chênh lệch quá xa. Về phương Diện công pháp, Dư Tắc Thành sử dụng Vô Âm Thần Lôi, Huyết Hà Thần kiếm quyết, Ô Nhật Thiên kiếm thuật, Bắc Đẩu Trảm Tinh quyết, cao hơn công pháp của đổi phương hàng chục lần.
về phương Diện tu vi, một bên là Nguyên Anh, một bên là Kim Đan. Càn Ma Linh Tôn giáo muốn làm ra chuyện tày trời như vậy cũng chính vì muốn trở thành cường giả Nguyên Anh, về mặt thực lực chênh lệch rất xa, về phương Diện khống chế chân nguyên, pháp quyết, phi kiếm, lại càng cách biệt một trời một vực.
Nhưng Dư Tắc Thành cho rằng quan trọng nhất chính là chiến pháp của con rối Nguyên Anh, không để cho đối phương chút cơ hội nào cả. Không vì bọn chúng nhỏ yếu mà xem thường, mỗi lần công kích đều dốc hết toàn lực đối phó, không chết không thôi. Cho dù đối phương là một đứa trẻ con rối Nguyên Anh cũng sẽ chém xuống một kiếm, không để cho đối thủ một cơ hội phản kích nào cả.
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang cân nhắc, thân thể hắn đã bay vọt lên không, bay về phía nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo Linh Tôn động, sau đó đột phá phá nát không gian ngăn cách, tiến vào trong nội môn Càn Ma Linh Tôn giáo.